Chương 242: Lịch sử 1

Trường Dạ Dư Hỏa

Mực Thích Lặn Nước 09-10-2023 13:00:20

Flynn dường như không nhận ra sự trầm lặng của Long Duyệt Hồng, tiếp tục giới thiệu: "Thành Dã Thảo không lớn, bố cục rất đơn giản, phân thành các phố Đông Tây Nam Bắc. Trên mỗi con phố còn các ngõ nhỏ, ừm, là loại chỉ đủ cho một con xe chạy vào. Phố Nam chủ yếu là chợ, bán đủ mọi thứ, cậu chỉ cần tìm đúng người là cái gì cũng mua được hết, kể cả cần sa trồng trên đảo Cực Lạc..." Flynn còn chưa nói hết thì đã nói luôn sang nội dung phía sau: "Phố Đông chủ yếu là khách sạn, nhà nghỉ, kho hàng và bãi đỗ xe. Phố Tây là nơi ngư long hỗn tạp với công hội Thợ Săn, quán bar, quán trà, trung tâm tắm rửa, câu lạc bộ đêm. Muốn đến phố Bắc thì phải đi qua quảng trường trung tâm và tòa Thị Chính, sau đó, là một cây cầu không lớn, trên cầu có chừng một hai chục lính canh vũ trang đầy đủ. Phố Bắc là chỗ ở cho các ông quý tộc quan to, chủ các trang viên lớn, và các thương nhân giàu có, phủ Thành chủ cũng ở bên đó." Những nội dung mà Flynn nói là những điều mà đám người Tưởng Bạch Miên đều đã biết, dù sao bọn họ có người dẫn đường rất xứng chức là Bạch Thần. Nhưng bọn họ vẫn lắng nghe chăm chú, dường như không có ý định bỏ qua bất cứ một chi tiết nào. Đoàn xe tiếp tục tiến lên, Flynn thu hồi mắt, hỏi như có suy nghĩ: "Các vị có huy hiệu thợ săn không?" "Không." Thương Kiến Diệu cực kỳ thản nhiên. "Không." Tưởng Bạch Miên và Long Duyệt Hồng cũng lắc đầu theo, Bạch Thần thì không trả lời. Flynn cười cười: "Nếu có cơ hội thì hãy đi đăng ký một thân phận thợ săn di tích đi. Ở chỗ khác thì còn đỡ, chứ trong thành Dã Thảo này, không có huy hiệu thợ săn thì không được thuận tiện lắm đâu." "Nơi đây đã biến thành thành phố chính của công hội Thợ Săn rồi sao?" Tưởng Bạch Miên biết nhưng vẫn cố tình hỏi. Cô có chút hiểu biết về thành Dã Thảo, mà Bạch Thần lại càng quen thuộc. Flynn nghiêm túc suy nghĩ một chút rồi đáp: "Về một góc độ nào đó mà nói thì đúng là như vậy." Ông ta cười giải thích: "Các vị có biết tình trạng thành Dã Thảo lúc vừa được thành lập không?" "Không biết." Bạch Thần đang lái xe trả lời trước tiên. Trước kia cô là một dân du cư hoang dã bôn ba vất vả kiếm sống, những gì cô hiểu biết về thành Dã Thảo chỉ nằm ở những thông tin có thể dùng tới ngay lập tức, chứ cô không chú ý tới lịch sử của nó cho lắm. Thấy Tưởng Bạch Miên cũng nghiêng người nhìn sang bên này, Flynn vuốt chòm râu hoa râm bên miệng, bắt đầu kể: "Lúc đó, những người may mắn sống sót đều tập trung về chỗ này, cứ thế hình thành mười mấy đoàn thể vũ trang. Trải qua sống mái bắn giết kịch liệt thì cuối cùng còn lại có bảy. Không ai làm gì được ai. Lại thêm sự uy hiếp từ dã thú, quái vật và người Vô Tâm, bọn họ nhận ra rằng cứ tiếp tục đấu như vậy thì tất cả mọi người sẽ chết, vì thế bọn họ thỏa hiệp với nhau, thành lập một hội đồng, mỗi một đoàn thể vũ trang một phiếu đề cử thành chủ, cùng nhau đối ngoại." Nghe tới đây, Tưởng Bạch Miên khẽ gật đầu nói: "Chế độ dân chủ quân sự nguyên thủy." Cô lập tức thở dài: "Sự tuần hoàn của văn minh nhân loại mà..." Chế độ dân chủ quân sự nguyên thủy... Long Duyệt Hồng thầm lặp lại cụm từ này trong lòng, phát hiện nếu là từ riêng lẻ thì anh ta biết, nhưng khi đặt cùng một chỗ thì có chút khó hiểu. Tất cả đều là nhân viên công ty Sinh Vật Bàn Cổ, được nhận sự giáo dục giống nhau, vì sao tổ trưởng có nhiều tri thức ngoài như vậy? Bởi vì cô ấy được đọc nhiều sách ngoài sao? Flynn cũng giật mình, không ngờ lại được nghe một danh từ học thuật như vậy. Đương nhiên với sự hiểu biết của mình về chế độ các nơi, ông ta dễ dàng hiểu cụm từ này có ý nghĩa gì. "Bất kể là nguyên thủy hay không, chỉ cần dùng tốt là được." Flynn bày tỏ quan điểm của mình, rồi kể tiếp: "Điều này đã khiến thành Dã Thảo vượt qua khoảng thời gian nguy hiểm nhất, kéo dài tới bây giờ. Tuy rằng không thể hoàn toàn trừ bỏ được nội chiến, mỗi lần tranh đấu vì quyền lợi thì cũng kèm theo máu chảy không nhiều thì ít, nhưng chí ít thì kiểm soát được ở một mức độ nhất định." Ông ta lại nhìn ra ngoài cửa sổ: "Sau đó, thành Dã Thảo trở thành phụ thuộc của thành Tối Sơ, thủ lĩnh của bảy đoàn thể vũ trang dần biến thành đại quý tộc của khu vực này. Dưới tay bọn họ đều có một đám quý tộc nhỏ, cai quản các trang viên lớn nhỏ xây dựng xung quanh thành Dã Thảo. Ha ha, hội đồng cũng được bỏ thêm hai chữ, thành hội đồng Quý Tộc. Rồi sau đó, một đứa con riêng của một nhà đã dựa vào sự nỗ lực cố gắng của bản thân và tài nguyên của dòng tộc leo tới vị trí hội trưởng của công hội Thợ Săn bản địa. Điều này vốn chẳng có gì, nhưng trong một lần chính biến, dòng chính của nhà đó tuyệt tự. Vì không cho dòng nhánh kế thừa, đứa con riêng kia được nhận về, trở thành gia chủ, thành quý tộc. Ông ta dựa vào địa vị của mình ở công hội Thợ Săn và tài sản vật tư của gia tộc, trong tình huống không khiến người khác chú ý, dần dần lôi kéo được một đám thợ săn di tích lợi hại, ừ, ở những nơi khác thì cũng có thể gọi là lính đánh thuê, dù sao tôi nghi ngờ trong số đó có thể có một số người thức tỉnh.