"Ngươi phải chú ý con đường sống hắn đã chừa lại. Nó chính là, hắn chỉ tiện tay đã bắt được tên tướng quân đã xung đột với nhóm Đỗ Thế Tình nhưng giữ y lại mà không giết. Cứ như vậy, nhân tình của tất cả mọi người đều tụ hết lên Sở Dương! Cuối cùng, tên tướng này đã thoát thân tuy vậy nhưng Sở Dương đã để lại cho quân đội một sự nể phục vô ngần. Nếu sau này Sở Dương muốn dùng binh đánh trận thì... lựa chọn đầu tiên của hắn hẳn là đội quân này! Nên biết rằng, tên tướng ấy chính là kẻ được xếp hạng trong Đại lục Thập đại danh tướng, Vũ Cuồng Vân! Điểm này, phải lưu ý hơn nữa đấy!"
"Phái người thu thập thói quen dùng binh của Vũ Cuồng Vân, trải qua biết bao ngày đêm dốc lòng nghiên cứu; nếu tương lai có một ngày hai quân đối chiến mà đột nhiên thói quen dùng binh lại bất ngờ biến đổi quỉ dị hơn, tất phải điều động toàn đại quân tiêu diệt chúng không tiếc bất cứ giá nào! Bởi vì, lúc đó chính là bản thân Sở Diêm Vương lãnh binh!"
"Vâng!" Hàn Bố Sở lau mồ hôi lạnh.
"Sau khi vào thành là bước thứ ba: dựng lên Thần Binh Các! Thiết Long Thành vậy mà tự mình đến trước? Vì sao? Chẳng lẽ thật sự chỉ vì hai tên ở Thần Binh Các ấy?" Ánh mắt Đệ Ngũ Khinh Nhu đột nhiên thâm sâu khó lường: "Thiết Long Thành đến vì... chính là muốn gặp Sở Dương, kẻ đã thả cho đội quân cướp giết nhóm Đỗ Thế Tình một con đường sống. Thiết Long Thành muốn gặp kẻ một mình một ngựa mà ung dung đánh bại Vũ Cuồng Vân. Chỉ thế mà thôi!"
"Sau đó là bước thứ tư: gia nhập rồi làm chủ Bổ Thiên Các. Dù không biết nội tình như thế nào, nhưng đột nhiên một bước làm trùm thì không thể bỏ qua công lao của Thiết Long Thành và Đỗ Thế Tình! Thiết Long Thành vì yêu tài nên bánh ít đi đánh qui lại. Bởi nếu lộ ra chuyện cướp giết, bằng tính tình của Thiết Bổ Thiên tất nhiên Thiết Vân sẽ tổn thất đi một vị danh tướng! Mà Đỗ thế Tình lại vì tán thưởng cho nên cũng tận lực nói tốt về Sở Dương trước mặt Thiết Bổ Thiên."
"Đây chính là bốn bước đầu tiên của Sơ Dương! Bốn bước lên mây, chơi trò nhân tính!" Giọng Đệ Ngũ Khinh Nhu trở nên thâm trầm: "Đến đây, Sở Diêm Vương đã hoàn thành mục tiêu đầu tiên, giai đoạn một."
"Vậy mục tiêu thứ hai của hắn chính là Bổ Thiên Các?"
"Không phải vậy! Mục tiêu thứ hai của hắn chính là chỉnh đốn!" Đệ Ngũ Khinh Nhu giảng tiếp: "Đầu tiên hắn dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tai moi hết toàn bộ gián điệp nằm vùng trong Bổ Thiên Các ra!"
"Tư duy và phương pháp làm việc của hắn đích thị là dựa vào sự tinh tế tỉ mỉ và thôi diễn ngược lại để phản biện. Mọi việc cứ dựa vào kết quả đưa ra trước, sau đó tìm kiếm tất cả bí mật chỉ có một số kẻ biết được, tiêu diệt! Tìm ra gian tế!" Đệ Ngũ Khinh Nhu khẽ cười: "Điểm này nói thì đơn giản, làm thì lại muôn vàn khó khăn!"
"Không sai! Lúc đầu Kim Mã Kỵ Sĩ Đường tung mật thám đi khắp thiên hạ. Phương thức hoạt động chính là lựa chọn ra một phương pháp xử lí mà tuyệt đại đa số ai cũng nhận biết, lại đảm bảo an toàn cho mật thám. Sở Diêm Vương làm vậy chính đã đánh trúng nhược điểm này." Hàn Bố Sở trầm tư suy nghĩ rồi nói chầm chậm.
"Không sai! Cho nên sau khi hắn tiếp quả Bổ Thiên Các, bước tiếp theo là xử lí tất cả mật thám, thuận tay dắt dê. Dùng máu tươi nhân mã của chúng ta bước đầu gầy dựng quyền uy của hắn! Cũng từ bước đầu này, hắn bắt đầu ra vẻ thần bí, đeo mặt nạ - vận hắc bào rồi tung lời đồn thổi bay khắp trời đất..."
"Tác dụng của những tin đồn này chính là để đề phòng hành động của Âm – Khổng Vương tọa hiện thời. Nói cách khác, lúc đó tên Sở Dương này đã nhìn thấu nhược điểm của Thiết Vân, hơn nữa đã bày ra hàng loạt cạm bẫy một cách tỉnh táo vô song. Đây chính là hành động dọn đường cho tương lai quyền cao chức trọng của hắn sau này..."
"Mà khi đó, trong các ngươi thì hoàn toàn chỉ mang suy nghĩ chế nhạo hắn, bởi chúng ta đều biết Sở Dương chính là Sở Diêm Vương. Dù hắn cố tình bày ra nghi trận cỡ nào cũng không thể thay đổi được thân phận này. Nhưng các ngươi lại khinh suất bỏ qua tất cả các điểm trọng yếu này trong mọi hoàn cảnh, lại không hiểu được căn nguyên của tất cả nghi trận được bố trí sẽ phát sinh biến hóa đến long trời lở đất như vậy!"
"Mà sở dĩ lần này hai vị Vương tọa hành động sai lầm cũng bởi những tin đồn thất thiệt ấy! Bố Sở, sau khi hai vị Vương tọa xuất phát chẳng lẽ không biết thân phận thật sự của Sở Diêm Vương sao? Những việc này, cũng nói lên đây là cạm bẫy và trận tâm lí chiến Sở Diêm Vương đã bố trí xong xuôi!"
"Chẳng sợ ngươi không nghi ngờ. Dù có trí tuệ cao vời đến đâu thì ai cũng mang một bụng ngờ vực. E rằng chỉ cần một ít nghi hoặc thì Sở Diêm Vương cũng sẽ dựa vào đầu óc phong phú mà khiến ngươi phải trở thành một kẻ vô cùng đa nghi, phải tự đạp đổ chính định luận của bản thân mình!"
"Tâm cơ người này... nắm bắt và thấu triệt nhân tính đến thế! Thật sự là một kẻ đáng sợ!"
Đệ Ngũ Khinh Nhu như rút ra từng sợi từng sợi tơ trong kén mà chỉ rõ sự bố trí tỉ mỉ của Sở Dương. Điều này chứng minh hắn đã cảm thấy Sở Dương là uy hiếp lớn nhất bình sinh mới gặp, thanh âm càng ngày cũng càng trở nên nặng nề.
Hàn Bố Sở không tự chủ được phả đứng bật dậy lắng nghe Đệ Ngũ Khinh Nhu phân tích hết sức chăm chú.
"Đồng thời cùng lúc đó hắn bắt đầu chỉnh đốn triều đình Thiết Vân. Bắt đầu từ những quan viên cấp thấp, cứ bắt được một người và xác định phương thức không sai thì ngày sau hắn bắt đầu dứt khoát hẳn. Đồ đao vung lên liên tục nhưng vẫn để yên cho Số Một không hề hấn gì."
"Đó chính là hắn muốn để Số Một báo tin về. Sau khi xác định Hô Duyên Ngạo Bác đã móc nối thành công với chúng ta, Sở Dương xuất thủ một lần đã bắt giữ Số Một, hơn nữa còn lợi dụng thân phận của Số Một mà thiết kế vô số cạm bẫy! Những chuyện này mang tính liên hoàn!"
"Hắn thậm chí đã đoan chắc được Số Một vẫn giữ sự tự tin và mang tâm lí cầu may lẫn cả phản ứng của chúng ta!" Đệ Ngũ Khinh Nhu than dài: "Nếu không vì tin tình báo vô cùng xác thực thì ngay cả ta cũng phải hoài nghi kẻ địch ngoài ngàn dặm này rốt cuộc có phải là một thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, hay chính là một con cáo già mấy trăm tuổi hay không nữa?! Phương pháp hành xử tinh chuẩn như vậy, thận trọng như vậy..."
"Không sai! Dù chúng ta biết Số Một gặp chuyện không lành, nhưng sẽ tin Số Một nhất định sẽ không khai bất cứ điều gì. Hơn nữa, Sở Dương vẫn chưa động tới Số Một, điều này càng khẳng định suy nghĩ của chúng ta... Vì vậy, cạm bẫy này dù bất kể ra sao thì chúng ta vẫn sẽ bước vào!" Hàn Bố Sở thở dài: "Cho dù Sở Diêm Vương không biết quan hệ giữa Số Một và Tướng gia nhưng hắn bố trí những việc này... Vậy đã quá đủ!"
"Sau khi nắm được Số Một hắn đã có cảm giác địch không nổi chúng ta, như trứng chọi đá vậy! Bởi thực lực của hắn dù thế nào cũng không chống nổi một thương kế tiếp của chúng ta. Chuyện này vốn do Sở Diêm Vương đang mạo hiểm. Lấy khẩu vị của hắn thì không thể nào nuốt trọng được con cá lớn như Âm Vô Pháp, nhưng lúc đó được cơ may ủng hộ mà có một thế gia của Trung Tam Thiên xuất hiện. Điều này khiến Sở Diêm Vương như chết đi sống lại! Hắn tận lực lợi dụng gia tộc này, liên tiếp gài tang vật để giá họa! Lợi dụng một siêu cấp thế gia cổ xưa mà chẳng dùng lực lượng của bản thân, lại khiến cho hai cây cột chống trời của chúng ta là hai vị Vương tọa phải trọng thương!"
"Thẳng đến hiện tại, bước thứ hai của Sở Diêm Vương đã thành công! Kế hoạch của bước này chính là: cầu an!" Đệ Ngũ Khinh Nhu thở dài thườn thượt: "Bước kế hắn sẽ khởi động ắt là dốc hết toàn bộ lực lượng vây sát với hai vị Vương tọa Khổng – Âm! Hi vọng Vân Hạc sẽ có thể cầm cự được thôi!"
"Cầu an?" Hàn Bố Sở không hiểu mấy nên hỏi lại.
"Chính xác! Kim Mã Kỵ Sĩ Đường có tổng cộng bốn vị Vương tọa, hiện giờ đã tương đương phế mất hai người! Hai vị còn lại có trách nhiệm bảo vệ cả Kim Mã Kỵ Sĩ Đường nên tuyệt đối không thể rời khỏi! Cứ như vậy, Sở Diêm Vương có thể tranh thủ khoảng thời gian này để phát triển Bổ Thiên Các, xây dựng lại Thiết Vân!"
"Tất cả những chuyện Sở Diêm Vương làm cũng chỉ vì muốn tận dụng khoảng thời gian này mà thôi!" Đệ Ngũ Khinh Nhu than dài: "Mà sở dĩ hắn phải tranh thủ khoảng thời gian này vì nhiều nhất là trong ba tháng, Thiết Thế Thành sẽ không cầm cự nổi nữa! Đến lúc đó, cả Thiết Vân Quốc ắt sẽ bộc phát hỗn loạn! Mà lúc này, Sở Diêm Vương không ngừng giáng cho Kim Mã Kỵ Sĩ Đường những đòn nghiêm trọng vì lúc Thiết Thế Thành chết, hắn biết rõ chúng ta không thể tổ chức các đội ám sát hùng mạnh hay bất kì nhân thủ nào đến phá hoại, hoặc sắp xếp những hành động khác."
"Đến lúc đó, dù lực lượng của chúng ta chỉ suy yếu một phần thì đã là chuyện rất tốt cho Thiết Vân Quốc! Huống chi còn tổn thất lớn đến thế?" Đệ Ngũ Khinh Nhu chợt nói lẫm liệt nhưng vẫn mang vẻ khiếp sợ: "Mặc dù bổn tọa không muốn thừa nhận nhưng không muốn cũng chẳng được! Sở Diêm Vương đã tận dụng được khoảng thời gian này rồi!"
Trong lòng Hàn Bố Sở chợt trở nên hoảng loạn.
Hắn đã nâng Sở Diêm Vương lên đến một vị trí cực cao, không ngờ được như vậy vẫn còn đánh giá thấp người ta rồi!
Trong từng bước tiến, bước nào Sở Diêm Vương cũng đã có sự chuẩn bị kế hoạch tiếp theo. Dưới sự thận trọng, liên hoàn trùng điệp, rồi tùy cơ ứng biến và bước sau vũ bão hơn bước trước... Tất cả các chuyện này đã khiến hết thảy phải chuyển biến một cách vi diệu.
"Có điều, chẳng qua những thứ này vẫn còn chưa đủ! Còn rất xa mới lay động nổi căn cơ của Kim Mã Kỵ Sĩ Đường của chúng ta! Cho nên Sở Diêm Vương nhất định sẽ có hậu chước nữa!" Đệ Ngũ Khinh Nhu vẫn khổ tâm suy nghĩ: "Bước kế tiếp, hẳn là Sở Diêm Vương sẽ vươn tay đến cảnh nội của Đại Triệu ta! Trước khi xuất thủ thì căn bản không thể đoán được hắn muốn gì!?"
"Tướng gia, chẳng lẽ tên Sở Diêm Vương này không có một nhược điểm nào sao?" Hàn Bố Sở hỏi.
"Nhược điểm? Tên Sở Diêm Vương này dù có trí tuệ siêu quần nhưng vẫn có không ít nhược điểm!" Đệ Ngũ Khinh Nhu nói: "Nhược điểm của hắn chính là sử dụng kì binh khiến người khác bất ngờ. Kẻ có tính cách như thế sẽ rất thích mạo hiểm! Người như vậy dù quật khởi rất nhanh nhưng chỉ cần thất bại một lần thì sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!"
"Kì binh xông lên chỉ mang lại hai loại hiệu quả! Một loại chính là toàn thắng khải hoàn, còn lại hẳn là toàn quân bị diệt!" Đệ Ngũ Khinh Nhu nói tà tà: "Đối phó loại người này phải thật kiên nhẫn! Chỉ cần nắm được một cơ hội, vậy đã đủ!"
"Còn nữa, Sở Diêm Vương mặc dù được gọi là Diêm vương nhưng cũng không phải hạng kiêu hùng vì mục đích mà bất chấp thủ đoạn! Mà ta thấy Thiết Bổ Thiên là một anh hùng, tên Sở Diêm Vương này cũng thế! Nếu không phải vậy thì vị trí của Sở Diêm Vương ắt phải xung đột với Thiết Bổ Thiên! Anh hùng có thể phục kiêu hùng nhưng bậc kiêu hùng quyết không bao giờ nguyện ở dưới anh hùng!"
"Cách gọi anh hùng ấy là một kiểu xưng hô vô cùng buồn cười! Mà thứ anh hùng ấy đa số ai cũng trọng tình nghĩa!" Đệ Ngũ Khinh Nhu lại chậm rãi giải thích: "Kiêu hùng sợ thất thế, anh hùng ngán thương tâm! Muốn đối phó Thiết Bổ Thiên và Sở Diêm Vương, vậy phải xuống tay ở ngay chữ tình nghĩa này! Người như thế một khi tâm bị tổn thương, tất bại!"
"Chỉ cần bắt được một cơ hội... Thì đã đủ!" Hàn Bố Sở lẩm bẩm tự nhủ: "Hạ thủ vì tình..." Rất nhạy cảm, dường như hắn đã cảm giác được điều gì nên lâm vào khổ tư.
Được Đệ Ngũ Khinh Nhu phân tích bóc trần từng tầng một, Hàn Bố Sở đã thực sự ý thức được Sở Diêm Vương là một kẻ đáng sợ! Nhiều sự kiện mà người thường thoạt nhìn không thấy gì quái lạ, thậm chí còn chả mang ý nghĩa gì, nhưng tất cả lại do Sở Diêm Vương đã đề phòng chu đáo từ rất lâu rồi!
Khả năng khống chế như vậy, tâm cơ như vậy... Dù Hàn Bố Sở có trí kế siêu quần nhưng chỉ nhìn đã giật thót! Nghĩ lại lịch trình Sở Diêm Vương từng bước đi qua, vô tình Hàn Bố Sở đã toát mồ hôi lạnh đến ướt đẫm áo.