Vân Trung Thiên sắc mặt lạnh lẽo nói: "huống chi trong những ngày này, vị thần bí cao nhân kia đang hút lấy linh khí tinh túy nên chúng ta đều không thể luyện công được. Đương nhiên Nguyên Thù Đồ càng không có cách nào luyện công, hơn nữa vì sự kiện Trấn hồn Thạch quá đột ngột, hắn vội vàng đến đây cũng không mang theo bạn gái, song tu thần công cũng không thể luyện được, hắn bây giờ đang cầu nữ nhân như khát nước mà không cần nữ nhân có thuần âm thân thể...
"Đúng là sốt ruột như ngạ lang bị nhốt ở trong lồng, nếu như là một khi phát hiện ra nữ nhân như vậy... hắc hắc " Vân Trung Thiên phá lên tiếng cười, tiếng cười cực kỳ âm lãnh.
"Chỉ sợ Nguyên Thù Đồ sẽ kéo Thiếu chủ xuống nước... Thanh âm kia nói.
"Ân, với tính Nguyên Thù Đồ hắn sẽ hoài nghi ta nhưng chuyện này đến lúc đó sẽ tùy cơ ứng biến
"Tối nay ta mở tiệc chiêu đãi Nguyên Thù Đồ uống rượu!".
"Dạ!".
"Đừng quên chuyện ngày hôm nay mau bố trí an bài xong xuôi đi!".
"Dạ".
Trong Cửu Kiếp Không Gian, Sở Dương đã đem tử khí hấp thu xong, từng chút một không bỏ sót tý nào. Lúc này đang cùng Kiếm Linh ngồi xuống vận công, trước mặt hai người là một cây Cửu Tử Hoàn hồn Thảo. Đúng là một cây niên phân dài nhất và có dược hiệu tốt nhất.
Nếu Ô Thiến Thiến đã hy sinh nhiều như vậy hôm nay liên lụy đến việc nàng tỉnh lại, sự tình trọng đại nên Sở Dương tuyệt đối không tiếc cái gì. Chỉ cần là tốt vậy thì tuyệt đối sẽ không dùng ít đi.
Hắn muốn bản thân phải chuẩn bị vạn toàn nhất với tư thái ôn nhu nhất, thái độ tối trịnh trọng đón tiếp Ô Thiến Thiến trở về.
"Chuẩn bị xong chưa?". Sở Dương hỏi.
"Xong rồi Kiếm Linh chậm rãi thở ra một hơi nói.
"Như vậy thì bắt đầu đi, nàng đã ngủ say quá lâu rồi! Sở Dương mang theo Kiếm Linh và cầm linh dược cần thiết đi vào trong một cái phòng nhỏ.
Ở trong phòng có 1 cái giường buông màn gấm trên đó Ô Thiến Thiến tựa như một mỹ nhân đang ngủ, lẳng lặng nằm đó với vẻ mặt điềm tĩnh.
"Cụ thể cần làm như thế nào? Nói rõ chi tiết cho ta biết, ta không hy vọng xuất hiện sai lầm gì!". Sở Dương lẳng lặng hỏi.
"Quá trình cứu trị thật ra cũng không quá phiền toái, đầu tiên là chế ra một khỏa siêu cấp Cửu Trọng Đan cho nàng ăn vào, sau đó lợi dụng dược lực kích hoạt sinh cơ của nàng, rồi thì ngươi vận năng lượng trong Sinh chi đan điền, từng bước một đưa vào thân thể của nàng, tràn đầy mỗi bộ phận trên thân thể, không bỏ sót chỗ nào".
Kiếm Linh ngưng trọng nói: "Hơn nữa, ngươi nên đặc biệt chú ý đến một điểm, trong quá trình này trên người của nàng tốt nhất là không nên mặc quần áo, trong cơ thể nàng trước mắt có tồn đọng đại lưu lượng tử khí, khi tử khí bị sinh khí xua ra nó dần dần sẽ tán phát ra ngoài, chỉ cần có bất luận một điểm ngăn trở nào đều có thể làm cho tử khí chảy trở về, chỉ cần một khi phát tán không hết thì liền tạo thành hậu quả vô cùng nghiêm trọng!".
"Lại nghiêm trọng như vậy sao, sẽ có tác dụng phụ rất lớn sao?". Sở Dương truy vấn. Hắn nhăn lông mày chuyện này trước đó thật không ngờ hơn nữa trước đó Kiếm Linh cũng không đề cập đến.
"Há chỉ là tác dụng phụ rất nghiêm trọng, ta mới vừa nói là đã dựa trên thuyết pháp thận trọng nhưng lạc quan nhất rồi, Ô cô nương thân thể đã cực độ suy yếu, hoặc là nói vốn đã hoàn toàn đánh mất đi sinh cơ rồi. Trạng huống như thế sẽ rất dễ dàng hấp dẫn tử khí chảy trở về một khi để tử khí quay trở về, thậm chí là ngăn trở không kịp. Như vậy thì thật sự là hết cách xoay chuyển, cho dù có siêu cấp Cửu Trọng Đan hay Cửu Tử Hoàn hồn Thảo cũng vô dụng, điểm ấy nhất định phải nhớ kỹ, nửa điểm cũng không được qua loa!". Kiếm Linh ngữ khí trịnh trọng vạn phần nói.
Sở Dương hiểu rõ gật đầu tâm niệm thay đổi thật nhanh. Điểm này đối với hắn mà nói thì hoàn toàn không là vấn đề, cứu trị Ô Thiến Thiến hắn làm sao có thể dám qua loa chứ.
Ngoài ra Sở Dương hôm nay sớm đã không còn là 1 mao đầu tiểu tử không hiểu thế sự nữa, hơn nữa Ô Thiến Thiến sau khi hôn mê, cơ bản cứ mỗi hai ngày Sở Dương sẽ mát xa cho Ô Thiến Thiến một lần để giữ sức sống cho cơ thể nàng. Hơn nữa sau mỗi lần mát xa đều tắm rửa cho Ô Thiến Thiến.
Có thể nói, trên người Ô Thiến Thiến, bất luận một bộ vị riêng tư nào nên nhìn hay không nên nhìn qua, Sở Dương đều đã tiếp xúc không chỉ một lần. Cái này đối với hắn mà nói đã sớm không có bất luận chướng ngại tâm lý nào.
Nếu làm như vậy, hắn chính là đã nhận định Ô Thiến Thiến là nữ nhân của mình, huống hồ Ô Thiến Thiến đối với chính mình có một mảnh thâm tình, cái đó nào có thể nào cô phụ, chớ nói chỉ là Sở Dương với Ô Thiến Thiến cũng không phải là không có cảm giác.
Hắn hiểu rõ gật đầu nói: "Kế tiếp thì thế nào?".
"Sau đó ngươi cùng nàng da thịt kể nhau, dùng sinh mệnh chi khí của bản thân mình toàn bộ phương vị tiếp xúc, sử dụng sinh khí đưa vào cơ thể nàng để xua tan tử khí, tử khí đó tốt nhất là ngươi thu nạp lấy, như vậy thì càng an toàn". Kiếm Linh hít sâu một hơi nói: "Quá trình này gần như là song tu, thậm chí là còn hơn một chút, ta nói như vậy ngươi hiểu không?".
Sở Dương khẽ gật đầu.
"Trong quá trình trị liệu, thân thể của nàng thủy chung phải giữ ở trang thái lơ lửng, không được nằm hoặc ngồi vì cho dù là nằm hay ngồi thì thân thể tất nhiên sẽ có bộ phận tiếp xúc với sự vật khác, như vậy so với quần áo thì sự trở ngại còn lớn hơn Kiếm Linh trịnh trọng nói.
"Ân, ta nhớ rồi". Sở Dương gật đầu nói.
"Còn có nữa chính là sau khi tử khí được bài xuất ra, Ô cô nương lúc đó thân thể chẳng khác nào là một cái xác không, toàn bộ đều nhờ vào dược lực khổng lồ của Cửu Trọng Đan chèo chống, nhưng trạng thái này cũng chỉ duy trì trong khoảng thời gian rất ngắn mà thôi mà trong đoạn thời gian này, triệu chứng kiểm tra tánh mạng của nàng sẽ hiện ra tuy nhiên đây thật ra chỉ là một loại phản xạ đối với dược lực khổng lồ mà thôi. Quá trình này tuy trước sau cũng chỉ diễn ra trong thời gian mấy cái nháy mắt nhưng là thời điểm vô cùng mấu chốt nên trong thời gian này, ngươi nhất định phải đem một nửa lá Cửu Tử Hoàn hồn Thảo chuẩn bị cho tốt cho nàng ăn vào, cái trình tự này không thể sớm hơn mà cũng không thể trễ hơn, nhất định phải nhằm cho chuẩn, về phần 1 nửa lá cây kia thì ngươi thúc hóa thành 1 cỗ dược lực khác quán thâu nhập vào thân thể của nàng, cao thấp giao kích như vậy có thể ở trong nháy mắt khiến tánh mạng của nàng cùng với thần trí sống lại!".
"Quá trình này một một chút lầm lỗi cũng không thể có được, bất luận một chút lầm lỗi nào đều là vạn kiếp bất phục!". Kiếm Linh thanh âm trầm trọng nói.
Sở Dương trên trán đổ mồ hôi nói: "Nếu như là chậm thì đến tột cùng sẽ như thế nào?".
"Chính thức tử vong, hồn phi phách tán!". Kiếm Linh trầm trọng nói ra tám chữ này.
Sở Dương nuốt nước miếng một cái.
"Lần cứu trị này chính là lợi dụng tư nguyên cường đại nhất, khó có nhất để đem sinh cơ của nàng cưỡng chế đoạt lại nên cơ hội cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi! Nếu như là trong nháy mắt này không thể nắm được thì hồn phách lập tức sẽ tiêu tán, ngay cả việc muốn duy trì trạng thái như bây giờ cũng là chuyện không thể nào, cho nên nhất định phải chú ý Kiếm Linh trầm giọng nói.
Sở Dương mặt âm trầm mà trong lòng ba động.
Nhìn khuôn mặt Ô Thiến Thiến đang mê man mà hắn cảm giác thật đau lòng, hắn hít một hơi thật sâu nói: Nếu như là đã vô năng lui về phía sau, như vậy thì chỉ có thể cố gắng tiến lên thôi, buông tay đánh cược một lần!".
Kiếm Linh yên lặng gật đầu.
Hắn rất rõ ràng tâm tình của Sở Dương, biết chắc sự mâu thuẫn trong lòng Sở Dương.
Nếu như là giữ nguyên hiện trạng thì tối thiểu trong lòng sẽ vĩnh viễn tồn tại một cái hy vọng tối thiểu mỗi lần đến đây còn có thể thấy được 1 tấm kiều nhan này nhưng như vậy đối với Ô Thiến Thiến mà nói lại là quá tàn nhẫn.
Nhưng mà nếu như là vạn nhất thất bại vậy thì vĩnh viễn không còn có cơ hội gặp mặt, nhất quyết tức thì vĩnh biệt.
Mọi việc đều có vạn nhất, cho dù là ai, cho dù là làm một việc lớn lao hay việc nhỏ cũng không ai dám nói chắc là có thể hoàn toàn sẽ thành công, huống chi là loại chuyên chưa bao giờ thấy qua này.
Mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ nhưng trong việc này vẫn tồn tại phong hiểm, thậm chí là phong hiểm lớn lao!
Ô Thiến Thiến giờ phút này toàn bộ vô tri giác, tất cả áp lực đều đang do một mình Sở Dương gánh vác, Kiếm Linh chính là vì hiểu rõ hết thảy nên mới đem tất cả chi tiết của quá trình này giảng giải kỹ càng nhưng hắn vẫn nguyện có thể trợ giúp được Sở Dương, giúp hắn chia sẽ một điểm áp lực!
"Ngươi đi ra ngoài đi, ở bên ngoài nói cho ta biết từng bước làm là được rồi Sở Dương đưa mắt dừng lại ở Ô Thiến Thiến mà cũng không quay đầu lại hạ lệnh trục khách.
"Ngươi bảo ta ra ngoài hả? Không cho ta lưu lại giúp ngươi sao?". Kiếm Linh ngạc nhiên hỏi lại.
"Ngươi không ra đi? Ngươi muốn lưu lại giúp ta sao?". Sở Dương ngạc nhiên nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn ở chỗ này nhìn nữ nhân của ta cởi quần áo sao? Ngươi đó là giúp ta hay là bức ta đánh ngươi?
Kiếm Linh trố mắt sau nửa ngày mới rốt cuộc cảm thấy không được bình thường bản thân mặc dù chỉ là một linh hồn nhưng cứ nhìn nữ nhân cởi quần áo như vậy cũng quả thật là không được tốt, nếu là vì lý do này mà bị Kiếm chủ đại nhân đánh cho thì quá oan uổng đi! Thiên cổ kỳ oan đó!
"Là ngươi suy nghĩ chu đáo, ta ở trong này cũng thật sự giúp không được cái gì Kiếm Linh toét miệng nói.
"Nếu biết giúp không được gì thì ngươi còn không mau ra ngoài đi!". Sở Dương trừng mắt quát.
"Sưu " một tiếng, Kiếm Linh biến mất.
Sở Dương hít thật sâu 1 hơi sau đó khoanh chân mà ngồi, hắn tĩnh tâm vận chuyển Cửu Trọng Thiên thần công, vận chuyển chín chu thiên, ngoại trừ đem bản thân điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất ra thì tâm tư cũng trở nên tỉnh táo giống như như băng tuyết vậy.
Sau đó hắn liền chậm rãi đi đến trước giường, dừng ở trước mặt Ô Thiến Thiến, rất lâu sau đó mới mở miệng nói khẽ: "Thiến Thiến, ngươi sắp tỉnh lại rồi nếu như khi tỉnh lại liền thấy mình đã đến Cửu Trọng Thiên Khuyết thì sẽ là như thế nào? Sẽ rất vui vẻ sao? Ha ha...".
Nhẹ giọng cười hắn cúi xuống bắt đầu cởi y phục cho Ô Thiến Thiến và đồng thời khẽ nói: "Ta biết ngưươi là một người thích sạch sẽ cho nên trong khoảng thời gian này, mỗi hai ngày ta lại tắm rửa cho ngươi gội đầu cho ngươi, vì ngươi mà ta đã làm qua những chuyện trước kia chưa từng làm".
Cởi quần áo cho Ô Thiến Thiến, chuyện này Sở Dương đã làm không biết bao nhiêu lần rồi, ngay cả bây giờ Ô Thiến Thiến mặc quần áo cũng đều là do Sở Dương mặc vào cho, cả quá trình có thể nói là cực kỳ thuần thục.
Trong chớp mắt một thân thể trắng ngần mỹ diệu xuất hiện ở trước mặt Sở Dương, trước sau lôi lõm, đường cong uyển chuyển, ngưng hoạt như chi.
Nói thật Mỗ Kiếm chủ mỗi lần nhìn thấy bộ dạng này vẫn luôn khó tránh khỏi trong lòng rung động, cho dù đã lặp lại bao nhiêu lần thì vẫn khó tránh khỏi.
Song lần này trong lòng Sở Dương lại không hề có bất cứ ba động gì.
Nguyên nhân rất đơn giản vì bây giờ là thời khắc sống chết, Sở Dương khẩn trương đến mức trái tim đều đang run rẩy, nơi nào còn có tâm tình đi ngắm cảnh tượng kiều diễm nữa.
Nhẹ nhàng đem Ô Thiến Thiến không mảnh vải che thân siết chặt trong ngực, sau khi suy nghĩ một lát thì không những không buông ra mà còn thuần thục, thủ cước cực nhanh đem thân mình cũng thoát y hết.
Hai người lúc này đều đã toàn thân xích lõa, Sở Dương đem cả người Ô Thiến Thiến ôm vào trong ngực chậm rãi thúc dục Sinh chi đan điền uy năng đem một cổ sinh cơ chậm rãi đầy ra quanh quẩn ở giữa hai người.
Ngay sau đó Sở Dương đem siêu cấp Cửu Trọng Đan ngậm ở trong miệng mình, dùng miệng mở cái miệng nhỏ nhắn của Ô Thiến Thiến ra, đầu lưỡi nhẹ nhàng dùng sức đầy hàm răng Ô Thiến Thiến ra mà đem siêu cấp Cửu Trọng Đan tống vào.
Siêu cấp Cửu Trọng Đan này sau khi không còn được Cửu Trọng Thiên thần công của Sở Dương bao vây nữa thì ở trong miệng Ô Thiến Thiến tức thì hòa tan ra hóa thành một dòng nước ấm chảy vào thân thể Ô Thiến Thiến. Vừa vào miệng siêu cấp Cửu Trọng Đan đã được tiêu hóa mà không cần nuốt, xác thực là giảm đi không ít chuyện.
Cùng lúc đó, Sở Dương cũng không dịch môi ra vì bàng bạc sinh cơ vẫn từ trong miệng hắn liên tục không ngừng truyền vào trong miệng Ô Thiến Thiến.
Thân thể 2 người tiếp xúc gần gũi, tất cả mọi chỗ đều tiếp xúc, từ người Sở Dương sinh cơ linh lực đều đang hướng về trong thân thể Ô Thiến Thiến điên cuồng quán chú vào.
Đột nhiên có 1 tiếng động rất nhỏ vang lên, đó là mái tóc Ô Thiến Thiến vì sinh khí uy năng của Sở Dương mà lay động đồng thời bay lên ở trên không trung phiêu đàng không thôi.
Trên thân thể như tuyết trắng của Ô Thiến Thiến dần dần xuất hiện một tầng đỏ ửng, bằng dược lực ở trong cơ thể nàng nhanh chóng đi qua, lấy thế không thể đỡ giải khai một số kinh mạch gần như đã cứng lại trong cơ thể nàng.
Quá trình này nếu như là Ô Thiến Thiến ở vào trạng thái thanh tỉnh thì không thể nghi ngờ gì là thống khổ cực độ.
Mà giờ khắc này nàng không thanh tỉnh, thậm chí ngay cả nửa điểm ý thức cũng không còn, về mặt nào đó mà nói cũng xem như là may mắn trong bất hạnh vậy. Nàng bây giờ chỉ có thể bị động để kinh mạch không ngừng bị đánh sâu vào, theo băng đại dược lực cường thế đánh sâu vào, kinh mạch không ngừng Phá Toái rồi lại không ngừng được dược lực gây dựng lại, cứ như thế tuần hoàn vàng phục.
Cái này quá trình dữ dội này cũng không vì kinh mạ bế tắc nghiêm trọng mà dừng lại chút nào, tiến trình mặc dù thong thả nhưng lại tầng tầng tiến dần lên, tuyệt không trì hoãn.
Thần thức của Sở Dương ở trong thân thể Ô Thiến Thiến theo dõi quá trình này, quá trình gây dựng lại rồi phá hủy, nhìn thấy mà một thân mồ hôi lạnh.
Thống khổ như vậy nếu như là ở một người thần trí thanh tỉnh mà tiến hành, thậm chí là gây hôn mê sâu mà tiến hành thì chỉ cần người này vẫn còn có ý thức thì tuyệt đối chịu không được.
Trước mắt Ô Thiến Thiến toàn bộ vô ý thức cũng chỉ lẳng lặng tựa ở trong ngực Sở Dương, thậm chí trên mặt vẫn mang theo vẻ thỏa mãn mà thảm thiết với nụ cười điềm tĩnh.
Rốt cuộc cái quá trình thống khổ mà dài dòng buồn chán này rốt cuộc đã qua được một đoạn thời gian.
Lúc này toàn thân kinh mạch Ô Thiến Thiến đã được triệt để quán thông hoặc là phải nói là đã hoàn toàn được gây dựng lại, kinh mạch thông sướng được khổng lồ dược lực cùng Sinh Linh chi Khí của Sở Dương tưới tắm, bây giờ kinh mạch của Ô Thiến Thiến giống như là một mảnh đại lộ dài hẹp nhưng vô cùng thông sướng.
Có thể nói từ khi nhân loại có lịch sử đến nay, tuyệt đối không hề có ai có kinh mạch thông sướng hơn Ô Thiến Thiến!
Cho dù là Mạc Khinh Vũ, thậm chí là người tu luyện Cửu Trọng Thiên thần công và có kỳ ngộ liên tục như Sở Dương mà ở phương diện này cũng có chỗ không kịp!
Nhưng bên trong thân thể Ô Thiến Thiến giờ phút này vẫn là một mảnh tĩnh mịch, không thấy nửa điểm sinh cơ.
ẩn ẩn có thể cảm giác được, những Sinh Linh chi Khí kia cùng dược lực đang ở trong kinh mạch lay động lao tới vây quanh một chỗ còn có âm hắc tử khí nồng đậm.
Tử khí này đang không ngừng giãy giụa, giương nanh múa vuốt vỗ đến, muốn dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào để chống cự lại.
Liền vào lúc này sinh cơ cùng dược vật linh khí ở đan điền chạm trán nhau, khổng lồ linh lực của Sở Dương liền mãnh liệt xông đến.
Mặt Ô Thiến Thiến nguyên bản không có chút phản ứng nào đột nhiên xuất hiện một tia ửng hồng ngay sau đó nàng há miệng ra, oa một tiếng một ngụm máu tươi phun ra ngoài, máu vốn nên là màu đỏ tươi giờ phút này lại là màu đỏ đen, bên trong xen lẫn huyết khối màu tím đen.
Sở Dương mẫn cảm cảm giác được, chỗ ngực Ô Thiến Thiến dán chặt với bộ ngực của mình truyền đến một tiếng tim đập nhẹ nhàng.
Chính là giờ phút này!
Sở Dương vung tay lên đem 1 nửa phiến lá Cửu Tử Hoàn hồn Thảo đã sớm chuẩn bị cho tốt trông như Ngọc Thạch vậy đưa vào trong miệng Ô Thiến Thiến, ngay sau đó Sở Dương dùng miệng của mình chăm chú dán vào cái miệng thơm như đàn hương của Ô Thiến Thiến, một cỗ tinh thuần linh lực hoàn toàn phong chặn đường lui của dược lực do Cửu Tử Hoàn hồn Thảo phát ra khiến nó 1 đường tiến tới, theo kinh mạch lao mạnh xuống.
Cùng lúc đó 1 nửa phiến lá khác đã ở trong lòng bàn tay Sở Dương hóa thành thuần túy linh lực rồi được Sở Dương một chưởng vỗ vào bộ vị đan điền của Ô Thiến Thiến, không để bất kỳ điểm nào tiết ra ngoài.
Trên người Ô Thiến Thiến đột nhiên hiện ra một loại tình huống kỳ dị.
Từ cổ màu da bắt đầu từ mu như tuyết trắng nguyên bản biến thành thể diễm phấn hồng hơn nữa diện tích còn đang nhanh chóng mở rộng ra, một mảnh tiên diễm phấn hồng nhanh chóng chiếm lĩnh lãnh địa vốn là của tuyết trắng rồi vẫn không ngừng từ dưới lan lên trên.
Mà từ bộ vị đan điền của Ô Thiến Thiến, cả hạ thân và hai cái đùi sau khi được linh lực của 1 nửa lá cây kia nhập vào cơ thể trong nháy mắt đồng dạng trở nên có màu phấn hồng và nhanh chóng lan tràn lên phía trên. Cái từ dưới lên, cái từ trên xuống, cả 2 đồng tiến dần dần củng hội sư với nhau.
Nhìn tốc độ của hai bên thì hoàn toàn có thể đoán được, hai cỗ phấn hồng này sẽ tụ lại ở bộ vị tâm tạng của Ô Thiến Thiến!
Chỉ cần thành công tụ hợp thì đó chính là lúc đại công cáo thành!
Sở Dương hết sức chăm chú không dám có chút lười biếng nào, Sinh Linh chi Khí của bản thân và sinh cơ ở trong Đan Điền thoáng cái như không muốn sống vậy, như sóng triều trút xuống, điên cuồng quán chú vào người Ô Thiến Thiến tử khí trong Đan Điền, số bị hấp thu từ trong thân thể Ô Thiến Thiến ra vẫn đang không ngừng được phân hoá và chuyển
Hóa thành sinh cơ năng lượng mà rớt trở lại trong Đan Điền, tận lực kéo dài thời gian Sinh chi đan điền phát ra năng lượng.
Hai mảnh phấn hồng đang chậm rãi tiến quân mạnh mẽ đâu vào đấy.
Mà trong ngực Ô Thiến Thiến nhịp tim cũng dần dần từ thi thoảng nhảy lên hạ xuống, lúc này đã biến thành chậm rãi nhưng liên miên nhảy lên.
Mặc dù tần suất đập so với người bình thường thì còn kém hơn rất nhiều nhưng đặc thù của tánh mạng sinh cơ đã bắt đầu ở trên người nàng sống lại.
Bây giờ chính thức đã đến thời khắc mấu chốt nhất.
Thành bại chính là lúc này!
Trong kinh mạch của Ô Thiến Thiến, tử khí dưới tác dụng của cường đại dược lực và Sinh chi linh lực cường đại đã rất nhanh ngưng tụ lại đến một chỗ, ở vào chỗ sắp bị bài xuất ra bên ngoài, chỉ cần những tử khí này bị diệt hết thì việc Ô Thiến Thiến sống lại sẽ không còn trở ngại gì nữa.
Nhưng mà vào lúc này, trong đầu Sở Dương lại đột nhiên như ma xui quỷ khiến nghĩ tới mấy câu.
"... trong chín tầng mây Mạc Khinh Vũ, tam sinh lộ thượng khả Bổ Thiên, âm dương nhu tích kiều dung Thiến...
Rõ ràng hắn đang hết sức chăm chú, không dám có bất kỳ một điểm lơ là sơ suất nào nhưng giờ phút này lại không nhịn được mà trong lòng đột nhiên hoảng hốt.
Mấy câu nói đó trước đây Sở Dương đã sớm châm chước phân tích kỹ rồi trên thực tế, đây cũng là một trong những lý do mà hắn liều lĩnh phải đưa Thiết Bổ Thiên đi.
Trong chín tầng mây Mạc Khinh Vũ.
Những lời này bây giờ đã có một số ý tứ thành sự thật: Mạc Khinh Vũ đã đi tới chín tầng mây nhưng những ý tứ khác thì? Mạc Khinh Vũ... ?
Chớ để Khinh Vũ?
Đây là đang khuyên bản thân nên cẩn thận? Không nên tuổi trẻ khinh cuồng hay là báo cho Mạc Khinh Vũ không nên đơn giản làm chuyện gì?
Âm dương thương tiếc khuôn mặt xinh đẹp của Thiến.
Những lời này cũng đã được chứng minh là thật, Ô Thiến Thiến đã vì Sở Dương mà thiếu chút nữa phải chính thức âm dương cách xa đôi đường. Ân, không phải là thiếu chút nữa mà đã là âm dương cách biệt rồi!
Âm dương nhu tích kiều dung Thiến, dự ngôn này hoặc là tai nạn này có thể nói là đã trôi qua rồi...
Nhưng còn có một câu: tam sinh lộ thượng khả Bổ Thiên lại là có ý
Sở Dương đem Thiết Bổ Thiên theo trên người chính là để tránh một câu tiên đoán này, như không phải là ở Thiên Khuyết mà ở Cửu Trọng Thiên Đại Lục thì nếu có chuyện gì xảy ra có thúc ngựa cũng đuổi không kịp, ít nhất hiện giờ Sở Dương là không có biện pháp nào!
Ta muốn Bổ Thiên cần gì phải đi tam sinh lộ? Lại phải trải qua tam sinh lộ đầy thống khổ, Sở Dương tuyệt đối không muốn nếm thử!
Hắn cũng tuyệt đối sẽ không để cho Thiết Bổ Thiên phải thừa nhận cái này!
Như vậy thật sự là quá thống khổ!
Có Mạc Khinh Vũ. kiếp trước kiếp nay, có Ô Thiến Thiến âm dương cách biệt, vậy cũng đã đủ rồi!
Ta quả thật không cần cái gì tam sinh lộ luân hồi nữa.
Đột nhiên trong lòng Sở Dương vừa động: Chẳng lẽ là nói Thiết Bổ Thiên đúng là vẫn còn muốn xảy ra chuyện gì nữa? Sẽ có biến cố nào đó?!
Sở Dương mày nhăn lại.
Nếu như thế thì trong khoảng thời gian này ta nên phòng bị nhiều hơn mới đúng. Trước mắt thực lực vẫn không đủ... ếu như là chờ khi ta đến Thiên Nhân cấp thì có lẽ cũng không cần băn khoăn cái gì nữa, nhưng bây giờ...
Sở Dương trong lòng đang suy nghĩ thì trùng hợp vừa lúc đó, Ô Thiến Thiến ôm ở trước ngực Sở Dương thân thể đột nhiên chấn động mạnh một cái.
Ngay sau đó một cỗ tử khí dị thường nồng đậm đột nhiên từ trên người nàng mãnh liệt phát ra. Cùng lúc đó ở quanh thân nàng trong da thịt cũng có một chút khí vụ màu tím xanh chậm rãi chảy ra.
Sở Dương tập trung tinh thần không dám sơ sẩy gì, toàn lực sử dụng sinh cơ đi bài trừ những tử khí này.
Vì để tránh cho tử khí chảy trở về, hắn bất luận cái gì, dứt khoát vận khởi Cửu Trọng Thiên thần công đem những tử khí này giống như trường kình hấp thủy hấp tới rồi đưa về trong Đan Điền, vận công tuần hoàn một vòng, đem nó đều chuyển đổi thành sinh cơ và một lần nữa rót vào trong thân thể Ô Thiến Thiến.
Những thứ này nguyên bản là do thân thể Ô Thiến Thiến sinh ra, có thể nói chính là 1 phần của cơ thể Ô Thiến Thiến, mặc dù những nguyên tố này hình thành nên tử khí chỉ có ảnh hưởng tiêu cực nhưng lại vẫn là của Ô Thiến Thiến sinh ra, giờ phút này được Sở Dương sử dụng Cửu Trọng Thiên thần công chuyển hóa, thuộc tính mặc dù khác đi nhưng bản chất không đổi nên rất dễ cùng thân thể Ô Thiến Thiến dung hợp lại, một điểm cản trở cũng không có, hết thảy như nước chảy thành sông, hồn nhiên thiên thành.
Thân thể Ô Thiến Thiến vốn không có động tĩnh đột nhiên chậm rãi run rẩy lên.
2 mắt vốn đóng chặt nay lông mi thật dài đột nhiên run rẩy lên, giống như kiệt lực muốn mở ra nhưng vì có chỗ cố kỵ hoặc là vì không có khí lực. Đột nhiên Ô Thiến Thiến phát ra một tiếng ưm...
Âm thanh ưm này mặc dù rất yếu ớt nhưng đối với Sở Dương mà nói lại có gì tiếng sét đánh vào đầu!
Mà bên ngoài Kiếm Linh vẫn đang lo lắng đứng đó đồng dạng cũng nghe được điểm động tĩnh này mà rốt cuộc thở phào một hơi thật dài, mẹ của ta ơi, xem như đã thành công rồi!
"Nếu chuyện đã xong, ta phải nhanh đi về thôi, bên kia còn có rất nhiều tử khí chờ đợi". Kiếm Linh truyền cho Sở Dương một đạo ý niệm rồi ngay sau đó tính toán một cái mà sốt ruột nói: "a! Nguy rồi! Không ngờ một ngày đã trôi qua, bây giờ thật không biết bên Thương Mang Sơn kia tình huống như thế nào rồi, không tốt.
Nghĩ tới đây không đợi Sở Dương lên tiếng, hắn đã lòng như có lửa đốt bay ra ngoài, vô ảnh vô hình cực tốc cuồng lướt trở về Thương Mang Sơn.