Giờ khắc này, Tinh linh nữ hoàng khẩu khí lại có chút ít nghịch ngợm nói:
- Mà... Quân theo ta Quỳnh Tiêu vũ phong vân, ta làm bạn với với quân ngạo thế Cửu Trọng Thiên... Đó cũng là tâm nguyện của ta từ lúc sanh ra nha... Mặc dù không phải là thật sự đạt thành, nhưng thủy chung có một người đàn ông nói những lời này, người nam nhân này là người ta yêu...
Sở Dương trong lòng chấn động.
Nhớ tới bản thân tất nhiên đã từng không chỉ một lần cùng các huynh đệ của mình đã nói những lời này...
Nhưng không nghĩ tới, một câu nói đó đối với một nữ nhân mà nói lại là một giấc mộng tươi đẹp! Cơ hồ là một mơ ước của nữ nhân !
Quân theo ta, Quỳnh Tiêu vũ phong vân!
Ta làm bạn với với quân, ngạo thế Cửu Trọng Thiên!
Đây cũng là không bỏ không rời, hơn nữa là thật ở đỉnh không bỏ không rời sao!
Nhưng ngay sau đó, thân thể Tinh linh nữ hoàng chậm rãi lay động, nói:
-Ta sắp biến mất rồi... Ngươi có Tinh linh Hoàng Ấn trong người... Sau này ngươi chính là Tinh linh Tộc Tinh linh hoàng... Sở Dương, phu quân của ta...
"Tiễn Thần gia gia... Xin lỗi..."
"Tạm biệt..."
"Tâm nguyện thành vậy, ta rất thỏa mãn..."
Tinh linh nữ hoàng thân ảnh dần dần trở nên hư ảo, giống như sương khói vậy tản ra, tuy nhiên con ngươi vẫn chăm chú nhìn vào Sở Dương, như mộng như ảo, tràn đầy thâm tình.
- Ta muốn hôn nhẹ ngươi...
Nàng đột nhiên hết sức trôi nổi đến gần, muốn hôn Sở Dương một cái.
Sở Dương cũng không có né tránh.
Giờ phút này làm ra bất kỳ động tác dư thừa nào cũng là như khinh nhờn Tinh linh nữ hoàng, Sở Dương không thể né tránh, cũng bất nhân tránh!
Nhưng, một động tác cuối cùng đã thành bọt nước, thân thể nàng đã tản ra trở thành sương khói, môi đỏ mọng khi tiếp xúc đến môi Sở Dương trong một sát na đã hoàn toàn tản ra.
Sở Dương cuối cùng là không có cảm giác được nụ hôn. Tinh linh nữ hoàng Vũ Quỳnh Tiêu, dù sao cũng là không có hoàn thành được nụ hôn đã phải tiêu tán...
Tựa hồ chỉ để lại một tiếng thở dài.
Vị Tinh linh nữ hoàng bệ hạ cả đời thuần khiết vô hạ, trong ngọc trắng ngà, ở thời điểm cuối cùng của sinh mệnh muốn hôn nam nhân mình yêu tha thiết một cái mà không có làm được!
Tinh linh nữ hoàng hoàn toàn tiêu tán cõi trần, Tinh linh ngũ thần lên tiếng khóc lớn, nhất là Tiễn Thần lại càng cực kỳ bi thương!
Mà Sở Dương giờ phút này trong lòng cũng chua xót, hắn đối với Tinh linh nữ hoàng cố nhiên nói không tới ái mộ, cũng là có mấy phần thương tiếc, không thể làm cho nàng chân chính không tiếc nuối chết đi, đối với Sở Dương mà nói, cũng là một phần tiếc nuối.
Theo Tinh linh nữ hoàng biến mất, trên người đám người Mạc Khinh Vũ quang mang cũng dần dần ẩn vào thân thể, mà bốn nàng đồng loạt tụ tập đến bên cạnh Sở Dương, ngay cả là Tử Tà Tình cường thế nhất vào giờ khác này cũng không ngoại lệ.
Sau khi chính thức nhìn vị tuyệt thế hồng nhan chết đi, sau khi nghe được tiếng lòng của nàng, bốn nàng cảm giác được, nhân thế cũng không có chuyện gì so sánh với chuyện người yêu nhau ở bên cạnh, làm bạn với nhau, đó mới là trọng yếu.
Còn có chính là...
Tinh linh ngũ thần vào giờ khắc này nhìn các nàng với ánh mắt tất nhiên để cho bốn nàng có chút sợ...
Ánh mắt của bọn họ cuồng nhiệt, bi thiết.
Ngay cả bốn nàng cũng là cao thủ, nhưng bị ánh mắt đặc dị như vậy nhìn soi mới cũng cảm giác toàn thân không được tự nhiên, vẫn ở cạnh Sở Dương là an toàn nhất.
Là người các nàng yêu đồng thời cũng là người yêu các nàng?
Sở Dương cười khổ thấp giọng nói:
- Mới vừa rồi...
- Ngươi làm đúng.
Đám người Mạc Khinh Vũ trăm miệng một lời nhưng ngay sau đó ý không dễ nhìn lẫn nhau một cái, lúc này Thiết Bổ Thiên làm đại biểu nói:
- Nàng thật quá đáng thương, quả nhiên là ta thấy yêu thương... nữ nhân khả ái, xinh đẹp, dịu dàng như vậy lại phải cô độc cả đời, cả đời đều phải chờ đợi... Nghe nói kinh nghiệm của nàng, trong lòng chúng ta cũng là cảm giác chua xót... Trong cuộc đời một cái nguyện vọng như vậy ngươi nếu không chấp thuận không khỏi quá tàn nhẫn...
Sở Dương thở dài một tiếng.
Vào giờ khắc này, trong lòng hắn làm sao không nghĩ như vậy, nếu không cũng sẽ không không nhúc nhích tùy ý để nữ hoàng có động tác.
Đúng vậy, vị Tinh linh nữ hoàng Vũ Quỳnh Tiêu đại nhân này thật sự là... Quá đáng thương.
Sở Dương thậm chí không có thể hiểu được, trời cao tại sao lại hành hạ một vị khuynh quốc hồng nhan, tuyệt đại phấn hồng như vậy ?
Nguyện vọng duy nhất, có thể nói là cực kỳ bình thường mà mãi cho đến chết, mãi cho đến ý niệm phiêu tán, như cũ không có hoàn thành!
Trời cao sao mà tàn khốc!
Băng thanh ngọc khiết kiếp này chi lộ! Có thể thật sự là danh phù kỳ thực...
Đám người Sở Dương trong lòng người than thở không dứt.
Lại thấy Tinh linh ngũ thần hướng bọn họ đi tới, tất cả nhìn chăm chú vào Sở Dương, mỗi người trong mắt vẻ mặt cũng là vô hạn ủng hộ cùng cuồng nhiệt.
Nhưng ngay sau đó, năm người đồng loạt quỳ xuống, trăm miệng một lời nói:
- Tham kiến Tinh linh Hoàng bệ hạ!
Sở Dương nghe vậy giật mình!
Sở Dương vội vàng lắc mình tránh ra. Lúc nào ta đã thành Tinh linh Hoàng rồi?
Ta là nhân loại đó, lúc trước bị nói xấu là nhân yêu tạp chủng cũng đã rất buồn bực, nay lại trực tiếp hoàn toàn thành "Biến chủng", cho là ta không biết Tinh linh Hoàng nhất định là Tinh linh sao?
Các ngươi từ nơi nào có thể nhìn ra ta là Tinh linh đây?... Điều này cũng quá hoang đường đi.
Tiễn Thần nhìn hắn không hiểu mỉm cười giải thích nói:
- Vương thượng, trên người ngài có ấn ký Tinh linh Hoàng Ấn tượng trưng cho hoàng quyền cao nhất của Tinh linh Tộc, Tinh linh Hoàng Ấn đã nhận thức ngài làm chủ! Như vậy ngài chính là Tinh linh hoàng bệ hạ của chúng ta!
Hắn nhìn Sở Dương vẫn trợn mắt há hốc mồm chân tay luống cuống trên mặt có sự sủng ái nói:
- Còn có nữa, ngài là người được nữ hoàng bệ hạ tự mình nhận định, cho phép, còn là vị hôn phu của nữ hoàng bệ hạ, như vậy ngài không phải là Tinh linh Hoàng thì là ai đây?
Một lời kinh thiên này làm cho Sở Dương hoàn toàn ngất.
Cái này cũng nói được sao?
Ta làm sao lại thành vị hôn phu của Tinh linh nữ hoàng rồi?
- Tiễn Thần các hạ, ai cũng biết, mới vừa rồi đây chẳng qua là nhất thời thích ứng chi kế.
Sở Dương miệng đáng lưỡi khô nói:
- Tiễn Thần tiền bối, ngươi nói cái gì đó, đây cũng không phải là chuyện có thể nói giỡn đâu!
- Cười giỡn? Trò đùa? Chúng ta không muốn nói đùa, chuyện trọng đại như vậy làm sao lại thành trò đùa được?
Tiễn Thần nghiêm túc nói.
- Sở Dương, ngươi tới đến Thiên Khuyết thời gian ngắn ngủi, quả thật có điều không biết, đây thật sự là truyền thống của Tinh linh Tộc, từ xưa đã như thế.
Tuyết Lệ Hàn ở một bên hát đệm nói:
- Tình huống bây giờ là như thế, ngươi trăm triệu lần từ chối không xong. Tinh linh Hoàng Ấn đang ở trên người của ngươi, cho nên ngươi trở thành người kế nhiệm Tinh linh Hoàng, thống lĩnh Tinh linh Tộc sẽ là trách nhiệm của ngươi.
Lấy đầu óc của Sở Dương tự nhiên là có thể nghe được, Tuyết Lệ Hàn trong lời này có ám hiệu.
Tinh linh Tộc, đây chính là một cỗ lực lượng tương đối khổng lồ!
Lập tức sẽ phải đối chiến Thiên Ma, có một cổ lực lượng như vậy, đây chính là trợ lực lớn lao!
Nhưng, bất kể là trợ lực như thế nào Sở Dương vẫn không muốn làm cái cái gọi là Tinh linh Hoàng a.
- Nếu như nói mấu chốt nằm tại cái Tinh linh Hoàng Ấn ấn ký truyền thừa gì đó...
Sở Dương trầm ngâm nói:
Hay là các ngươi tìm Tinh linh có tư chất ưu tú, ta thử đem Tinh linh Hoàng Ấn dùng biện pháp gì đó chuyển đi ra ngoài, quay lại đến người Tinh linh được tuyển định, để cho hết thảy trở lại quỹ đạo, ngươi xem thế nào?
Sở Dương bất thình lình nói chuyện này, để cho đám người Tiễn Thần và Tuyết Lệ Hàn Yêu Hậu cơ hồ tập thể hỏng mất!
Nếm thử chuyển đi ra ngoài? !
Ngươi cho rằng Tinh linh Hoàng Ấn là cái gì?
- Vạn lần không được a!
Tiễn Thần nhảy lên nói:
- Tinh linh Hoàng Ấn quyết không cho phép dời đi... Chỉ cần người có được hoàng ấn từ bỏ hoàng ấn, hoàng ấn sẽ tức thì tiêu tán, hơn nữa còn là tức thì biến mất... Trừ phi là...
Sở Dương hỏi tới, chỉ cần có "Trừ phi" có ý nghĩa là còn có hi vọng, Sở Dương cũng là thật tâm không muốn làm cái gì Tinh linh Hoàng a.
- Trừ phi là... Tinh linh Hoàng Ấn chủ nhân đã chết, yên diệt... Tinh linh Hoàng Ấn mới có thể tiêu tán, nhưng cũng tuyệt đối không thể nào chuyển được cho khác người a...
Tiễn Thần cơ hồ muốn khóc nói.
Đây cũng là Tinh linh Hoàng, nhất tộc chi hoàng a, lấy Tinh linh Tộc thực lực mà nói, cơ hồ có thể áp đảo Thiên Khuyết Thập phương thiên địa, trên trời dưới đất, làm sao còn có người bất đắc dĩ như vậy đây?
Chẳng lẽ thế đạo thật sửa lại, chẳng lẽ thiên tuyệt Tinh linh nhất tộc ta sao?
"Ách..."
Sở Dương sửng sốt.
Không thể chuyển? Trừ phi chết? Thậm chí cho dù chết cũng chỉ là tiêu tán?
Trong lúc nhất thời, Sở Dương chân chính đã tê rần móng vuốt, lẩm bẩm nói:
- Nhưng là ta ngày ngày bận rộn như vậy, ta nơi nào có thời gian đi làm Tinh linh Hoàng a? Thật không có phương pháp cứu vãn sao?
Sở Dương buồn bực cực kỳ.
Tinh linh ngũ thần cũng là trưởng giả vượt qua vô số năm tháng, cho dù không phải là người thông minh, đó cũng là lão nhân rất khôn ngoan, nhất thời hiểu Sở Dương băn khoăn ở nơi đâu mà không khỏi nở nụ cười nói:
- Làm Tinh linh Hoàng, cũng không nhất định phải thường trú ở Tinh linh Tộc a... Ngài bình thường nên làm cái gì, vẫn có thể làm cái đó, chúng ta cũng sẽ không can thiệp vào tự do của ngài.
Sở Dương lúc này mới thở phào nhẹ nhõm nói:
- Thì ra còn có thể như vậy, chỉ cần không quấy rầy cuộc sống bình thường của ta, vậy thì có thương lượng...
Người này, chẳng lẽ làm Tinh linh hoàng lại ủy khuất ngươi như vậy sao?
Tính cách ngay thẳng nhất là Lực Thần xoa xoa tay, có chút lắp bắp nói:
- Nghe nói trong tay bệ hạ... Có Sinh Mệnh chi Tuyền? Nhưng không biết... Cụ thể có bao nhiêu đây? Có dư một chút không!
Vừa nói như thế, Sở Dương nghe thấy thần sắc nhã ý cũng kỳ diệu lên nói:
- Có một chút điểm ah. Không lẽộ tại Cửu Trọng Thiên Khuyết, Tinh linh tộc đã không còn Sinh Mệnh chi Tuyền nữa rồi?
Tinh linh ngũ thần trên mặt lộ ra thần sắc khó xử.
Một hồi lâu, Tiễn Thần cười khổ một tiếng, mở miệng nói:
- Bệ hạ, đúng vậy, bổn tộc Sinh Mệnh chi Tuyền những năm gần đây vẫn quý trọng, vẫn tỉ mỉ duy trì, nhưng không có Tinh linh Hoàng Ấn gia trì, Sinh Mệnh chi Tuyền thủy chung là năm sau ít hơn năm trước, năm tháng tiêu hao đi qua, có thể nói là ngày càng sa sút, đến hiện nay, cơ vốn đã sắp thấy đáy...
Tinh linh ngũ thần đồng thời thở dài.
- Chính là bởi vì Sinh Mệnh chi Tuyền mà lần này Tinh linh Tộc mới đi ra khỏi rừng; chuẩn bị cả tộc dấn thân vào thiên ma chiến trường... Dù sao Sinh Mệnh chi Tuyền cũng không có, Tinh linh nhất tộc nhất định từ từ bị suy sụp điêu linh, không bằng mượn lúc này cùng thiên ma quyết nhất tử chiến, còn có thể chết oanh oanh liệt liệt một chút.
Ngũ thần đồng thời cười khan.
- Nhưng không có nghĩ đến, lần này đi ra ngoài lại là có hi vọng, đầu tiên là nữ hoàng bệ hạ trở về, hiện tại lại có bệ hạ đăng vị, Tinh linh Hoàng Ấn tái tụ...
Lực Thần rất có chút ít may mắn nói:
- Xem ra Tinh linh Tộc cũng là vì ý chí thiên hạ, người tốt có hậu báo a...
Sở Dương đảo cặp mắt trắng dã, nhìn vị Lực Thần này thầm nghĩ, các ngươi luôn luôn cũng núp ở rừng sâu núi thẳm, lần này không có biện pháp mới đi ra lại còn dám nói gì "Ý chí thiên hạ"... Ai, làm Tinh linh Hoàng, ta đều có chút nghe không nổi...
- Sinh Mệnh chi Tuyền, bản thân ta là có chút...
Sở Dương trong lòng tính toán.
Sinh Mệnh chi Tuyền nhất định là có, hơn nữa còn có nhiều nhưng là đồ chơi này làm sao cũng không chê nhiều a, ai biết Tinh linh Tộc cần bao nhiêu, bản thân lại phải cho bao nhiêu, ba thành, năm thành, bảy thành, hay là toàn bộ, đây đều là không biết a.
Nhưng là Sở Dương cuối cùng quyết định, có thể cứu vớt Tinh linh Tộc, hơn nữa là có thêm lực lượng quyết chiến Thiên Ma, cho dù giao ra toàn bộ Sinh Mệnh chi Tuyền cũng là đáng giá.
Huống chi, ta là Tinh linh Hoàng đây, cũng không thể đứng hầm cầu không sót cứt sao...
Mạc Thiên Cơ nhẹ nhàng nhíu mày, muốn nói điều gì, nhưng, cuối cùng cũng không nói gì.
- Sinh Mệnh chi Tuyền của ta tin tưởng có thể giải quyết được sự khẩn cấp của Tinh linh Tộc.
Sở Dương thản nhiên nói:
- Nếu đã thành Tinh linh Hoàng, như vậy tự nhiên muốn vì Tinh linh Tộc làm chút gì. Tinh linh Tộc Sinh Mệnh chi Tuyền thiếu hụt, chuyện này cứ để trên người ta...
Sở Dương vừa nói như thế, Tinh linh ngũ thần hi hình vu sắc.
Chính bọn họ cũng biết, Sở Dương cái vị Tinh linh Hoàng này chẳng qua là trong lúc bất chợt bị "không trâu bắt chó đi cày", chuyện quá đột ngột, hơn nữa trong lúc nhất thời cũng không thể để cho một người nguyên vốn không phải Tinh linh lại đột nhiên trở thành Tinh linh Hoàng năm giữ toàn bộ thực quyền.
Nếu Sở Dương chính xác hiện tại tác tác phúc, chỉ huy nhóm người mình làm cái gì, Tinh linh ngũ thần thật đúng là chưa chắc chấp nhận, thậm chí Tinh linh Tộc cũng có trong nháy mắt bạo động... Cho dù nỗ lực hành động, cũng là dương phụng âm vi, xuất công không xuất lực.
Tình huống bây giờ là Tinh linh Hoàng Ấn cơ duyên xảo hợp rơi xuống trên người Sở Dương, mới chẳng khác gì là đem Sở Dương buộc chắc tới đây. Mà Sở Dương nếu nguyện ý đem Sinh Mệnh chi Tuyền xuất ra, tình trạng của Tinh linh Tộc được giải quyết, cho dù không thể toàn bộ giải, ít nhất có dư âm hòa hoãn, có thể nói đã là tương đối viên mãn rồi.
Ở trên cơ sở này, Tinh linh Tộc vì chuyện Sở Dương làm mà tiếp nhận Sở Dương ra lệnh, cũng chính là đương nhiên.
- Nhưng là...
Sở ngự tọa rõ ràng vẫn chưa nói hết.
Tinh linh ngũ thần ngầm hiểu.
Biết đây mới là thực điều kiện. Bản thân mới vừa nhận thức tỉnh linh hoàng, muốn cùng nhóm người mình nói điều kiện. Nhưng mọi người trong lòng đã chuẩn bị kỳ càng, cũng không cảm thấy đột ngột.
- Bệ hạ ngài thỉnh giảng.
Năm người cùng nhau nói.
- Ta cũng không có điều kiện gì, chỉ là một điểm này.
Sở Dương nghiêm túc nói:
- Tinh linh Tộc cao thủ phải theo ta cùng nhau, diệt sạch Vực ngoại thiên ma! Ta nói cao thủ chính là tất cả Tinh linh Tộc tinh nhuệ phải ra hết, không được chậm trễ !
Lúc trước Sở Dương trong lòng cũng từng nghĩ: Tinh linh là bởi vì không có hi vọng mới đại cử ra, quyết chiến Thiên Ma. Nhưng nếu vừa cho bọn hắn hy vọng, có thể lại rụt về không? Nhưng, cái băn khoăn này ở trong lòng chỉ thoáng mà qua.
Lấy sự kiêu ngạo của Tinh linh Tộc, chuyện như vậy, là tuyệt đối làm không được.
- Cái này ?
Tinh linh ngũ thần đối với điều kiện của Sở Dương có chút ngoài ý muốn.
- Cái này vậy là đủ rồi.
- Quá dễ dàng! Còn có thể cho là điều kiện sao?
Tinh linh ngũ thần thật lòng thở phào nhẹ nhõm, yên tâm nở nụ cười nói:
- Chúng ta Tinh linh Tộc lần này đi ra ngoài vốn là muốn làm thịt thiên ma. Cho dù bệ hạ không đề cập tới, chúng ta cũng nhất định phải làm một cuộc. Chúng ta không làm được chuyện qua sông rút cầu. Ha ha...
Vừa nghe Mạc Thiên Cơ chân mày dàn ra, thở phào nhẹ nhõm.
Hắn mới vừa rồi đang lo lắng, cũng là cái này. Cũng không phải là nói lấy lòng tiểu nhân độ quân tử, mà là trận chiến này thật sự là quá mức mấu chốt, Tinh linh Tộc là một cỗ lực lượng khổng lồ cũng là cực kỳ trọng yếu. Không được sơ xuất, cho nên, Mạc Thiên Cơ trong lòng cũng là lo được lo mất...
- ừ, cho nên đây, ta căn bản cũng không coi là nói điều kiện với các ngươi.
Nghe nói thế lại không tính là điều kiện, lấy sự khôn khéo của Sở ngự tọa tự nhiên lập tức miệng chuyển hướng.
Mỗ Diêm vương vô sỉ, mọi người sớm đã thấy chẳng qua là Tinh linh ngũ thần không cùng người giao tiếp nhiều nên tự nhiên là ăn thiệt thòi rồi.
Cho nên Tinh linh ngũ thần vừa buồn bực...
Chúng ta chỉ nói xã giao mà thôi, tỏ vẻ một chút bổn tộc chính là vì đại nghĩa... Ngài cũng thật là. .
Thánh Quân đả bại, đại thế đã định.
Mọi người đều biết, Thiên Khuyết sau này thế tất đem nghênh đón loạn thế trước nay chưa từng có.
Thánh Quân và Thánh Hoàng Cung thực lực tương ứng cuối cùng điên cuồng phản kích nhất định sẽ làm cho Cửu Trọng Thiên Khuyết tổn thất thật lớn.
Nhưng, sau khi một lớp phân loạn qua đi, sau đại loạn tất nhiên kèm theo đại trị. Nhưng có thể dự trù, muốn chân chân chính chính ổn định và hoà bình lâu dài phải sau khi Vực ngoại thiên ma bị hoàn toàn giết chết.
- Tin tức mới nhất thế nào?
Tuyết Lệ Hàn nghe thanh âm leng keng leng keng vang lên trên người Mạc Thiên Cơ thì hỏi.
Đây là thanh âm liên lạc của Tổ chức tình báo Thiên cơ.
Lần này mỗi thanh âm cũng làm cho hắn cảm giác được trái tim bị chấn đắc không xong...
Trong khi Sở Dương cùng Tinh linh ngũ thần nói chuyện, thanh âm leng keng thanh âm vang lên không dưới mấy trăm cái, mấy trăm cái tiếng vang này chính là vô số tin tức mới đến từ các phương thiên địa khác.
Tuyết Lệ Hàn đối với cái này rất kinh ngạc.
Đồ chơi này tại sao lại có thể tùy thân mang tiếp thu tin tức. Bởi vì vật như vậy, hắn và Yêu Hậu, thậm chí bao gồm Thánh Quân ở bên trong cũng là không có.
- Tin tức mới nhất...
Mạc Thiên Cơ vừa nhìn vừa nói, vô ý chính hắn đầu tiên không nhịn được ha hả a cười lên.
- Chân chính, thiên hạ đại loạn...
Mạc Thiên Cơ cười, nói:
- Chuyện thứ nhất chính là, Trung Cực Thiên Vô Thương Đại Đế sau khi nhận được tin chúng ta thả ra lập tức chiêu cáo thiên hạ, tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa, địa vị ở trên Thiên Đế; Trung Cực Thiên phàm là có người không phục, cách sát vật luận.
- Một chiêu khiến hay, thống khoái!
Tuyết Lệ Hàn cùng Yêu Hậu đồng thời vỗ tay khen ngợi.
Thánh Quân làm tinh thần trụ ở Cửu Trọng Thiên Khuyết trải qua thời gian dài, hôm nay chợt ngã!
Như vậy, Cửu Trọng Thiên Khuyết tất nhiên sẽ xuất hiện rung chuyển, rất nhiều người có thói quen có quan niệm "Anh hùng" trong lúc nhất thời cảm thấy không cách nào tiếp nhận.
Mà vào lúc này, gọn gàng tức thì đẩy ra một người lãnh tụ tinh thần mới, làm tinh thần cột trụ mới của Cửu Trọng Thiên Khuyết!
Mà Sở Dương, trước mắt chính là nhân tuyển có một không hai thay thế Thánh Quân!
Đồng Vô Thương làm người mặc dù cẩu thả, nhưng ngón này cũng làm dị thường đúng hạn, vô cùng kịp thời, có thể nói xinh đẹp cực kỳ!
Mạc Thiên Cơ trong lòng cười khổ.
Tuyết Lệ Hàn cùng Yêu Tâm Nhi vừa nói hay là hắn biết hai người nghĩ tới nơi nào. Tuyệt đối sẽ cho là Đồng Vô Thương mưu tính sâu xa, phòng ngừa chu đáo...
Nhưng, lấy tính cách Đồng Vô Thương hiểu rõ mà nói...
Gia hỏa này tuyệt đối tưởng không suy nghĩ cái gì sâu xa như vậy!
Tám chín phần mười là gia hỏa này thuần túy muốn đem lão đại của mình đây lên mà làm ra một cử động như vậy mà thôi.
Về phần cái gì ảnh hưởng sâu xa, khắc sâu ý nghĩa...
Sợ rằng ở trong đầu Đồng Vô Thương nửa điểm cũng không có!
Tuyết Lệ Hàn cùng Yêu Tâm Nhi khích lệ Đồng Vô Thương như vậy thật lòng khen sai lầm người.
"Xinh đẹp?"
Tinh linh ngũ thần chỉ chú ý tới cái tên 'Quỳnh Tiêu Ngự Tọa' mà không khỏi cũng là vỗ tay khen ngợi nói:
- Đúng là xinh đẹp! Nơi này còn có tên nữ hoàng bệ hạ, quả nhiên là ông trời tác hợp cho, quần anh tụ hội, đúng mức...
Đám người Mạc Thiên Cơ, Tuyết Lệ Hàn khó hiểu nhìn Tinh linh ngũ thần, đều có chút im lặng.
Quỳnh Tiêu, không phải là Quỳnh Tiêu kia a.
Mặc dù tên hoàn toàn giống nhau nhưng ý nghĩa hoàn toàn bất đồng!
Các ngươi Tinh linh tộc thật là tự dát vàng lên mặt.
Thật ra thì vấn đề chân chính ngược lại là... Đồng Vô Thương ở Trung Cực Thiên, hắn nào biết Vũ Quỳnh Tiêu là ai a?
- Thật ra thì Quỳnh Tiêu Ngự Tọa cái tên này là lúc ấy mấy người chúng ta thương lượng lấy cho lão đại... Bởi vì lão đại khi ở Hạ Tam Thiên đã từng là ngự tọa, cùng lấy danh tiếng ngự tọa chấn động thiên hạ. Khụ khụ...
Nói tới đây, có chút lúng túng nhìn một chút Thiết Bổ Thiên.
Thiết Bổ Thiên thản nhiên cười, nói:
- Đúng, khi đó, hắn là ngự tọa của ta.
Khi nói đến 'Hắn là ngự tọa của ta' những lời này, Thiết Bổ Thiên trong mắt tỏa sáng, một cỗ cảm giác hạnh phúc thản nhiên dâng lên.
Nhớ tới chuyện năm đó, Thiết Bổ Thiên biết được bản thân kiếp này không còn sở cầu gì nữa.
Nhớ ngày đó, Sở Dương một người một kiếm vào Thiết Vân, cùng mình sóng vai, trong mọi thời điểm tuyệt vọng, trong tất cả nguy nan, từng bước đánh liều...
Ban đầu Bổ Thiên thái tử, cùng ban đầu Sở ngự tọa, cơ hồ là từ đường cùng đánh liều đi ra ngoài thành quân lâm thiên hạ cầm tú giang sơn. Loại kinh nghiệm này làm cho Thiết Bổ Thiên mỗi lần nhớ tới, cũng cảm giác được thỏa mãn và hạnh phúc!
Đám người Mạc Khinh Vũ cùng Tử Tà Tình nhìn Thiết Bổ Thiên với ánh mắt có chút hâm mộ không cách nào che dấu.
Bởi vì một ít đoạn năm tháng đó, trừ Ô Thiến Thiến ở đó cổ vũ ra, hai nàng căn bản cũng không có được tham dự. Mạc Khinh Vũ hoàn hảo một chút, nàng cuối cùng còn cùng Sở Dương có tiếp xúc, chỉ tiếc khi đó nàng vẫn chỉ là một tiểu tiểu nha đầu, tổng cộng cũng chỉ làm nũng được mấy ngày rồi phải trở về Trung Tam Thiên, về
Một ít đoạn năm tháng đó là thuộc về Sở Dương cùng Thiết Bổ Thiên.
- Lúc ấy tất cả mọi người thực lực không cao, đã từng nói giỡn, năm nào ta nếu làm Thiên Đế, tất cả tôn lão đại làm ngự tọa, ngày đó nói giỡn nhưng vẫn rõ môn một trước mắt, thanh âm vẫn còn ở tai, không ngờ tên Đồng Vô Thương này cũng làm được chuyện mọi người hẹn ước lúc trước!
Tạ Đan Quỳnh mỉm cười nói:
- Uy lăng thương khung, khí đắp Quỳnh Tiêu, là làm... Quỳnh Tiêu Ngự Tọa!
Kỷ Mặc, La Khắc Địch, Mạc Thiên Cơ đồng thời mỉm cười, chuyện cũ của một đám huynh đệ sống chung, nào có ai quên mất.
Đó là... tất cả các huynh đệ nhà mình ngầm có một tiểu bí mật gạt lão đại, cũng là bí mật duy nhất trong cuộc đời... bí mật chung của các huynh đệ.
Lúc ấy, mọi người xông lên Cửu Trọng Thiên Khuyết, lần đầu tiên ở Mặc Vân Thiên, Tạ Đan Quỳnh liên thủ đối phó Nguyên Thiên Hạn. Tạ Đan Quỳnh Thiên Đế vị, đã có được hình thức ban đầu.
Cũng chính là một lần đó làm cho mọi người chân chính có dã tâm, có lòng tin. Khi đó đã làm ra một ước định!
Ta nếu làm Thiên Đế, tôn huynh làm ngự tọa!
Thiên Khuyết chí tôn, ngự tọa vi hùng; hiệu lệnh thiên hạ, không dám không theo! Trong địa vực thương khung, không thể tranh phong! Huynh đệ đồng tâm, thiên hạ cùng tên!
Đây là ước định chúng của các huynh đệ!
Cũng là sự tôn kính, cùng cảm kích sâu trong tâm linh của các vị huynh đệ đối với Sở Dương
Hôm nay bị Đồng Vô Thương đi đầu nổ tung đi ra.
Tạ Đan Quỳnh trong lòng hừ hừ, chờ thấy Đồng Vô Thương, nhất định phải tính sổ, gia hỏa này lại cũng không thương lượng với ai, cứ như vậy chuyên quyền độc đoán vượt lên đầu... không phải là có chủ tâm để cho lão tử khó coi sao? Ban đầu Tạ Đan Quỳnh ta là người thứ nhất đi lên thiên đế vị...
Không được, tuyệt đối không được! Nhất định phải tính sổ!
Mạc Thiên Cơ vẫn mang theo vô hạn vui mừng, tiếp tục công bố tin tức thứ hai nói :
- ... Trung Cực Thiên Vô Thương Đại Đế tuyên bố, ở Trung Cực Thiên toàn cảnh, toàn diện đả kích Vạn thánh chân linh! Phàm Trung Cực Thiên địa giới, phàm Trung Cực Thiên con dân, người người cần lấy việc diệt sạch Vạn thánh chân linh làm nhiệm vụ của mình, tất cả lực lượng Thánh Hoàng Cung phải bị tiêu diệt ! Tuyệt không buông tha một người.
- Trung Cực Thiên đi đầu trong phong trào chống lại Thánh Quân Vân Thượng Nhân, Hơn nữa Thiên Đế Thiên Hậu tự mình xuất thủ tiêu diệt Thánh Hoàng Cung thế lực tại Trung Cực Thiên... Tình huống trước mắt cụ thể tạm thời còn không có truyền tống tới đây, bất quá rất nhanh sẽ có thêm tin tức cặn kẽ.
Mạc Thiên Cơ nói:
- Bất quá Vô Thương Đại Đế nói: Phàm là có người cầm lấy đầu cao thủ Thánh Hoàng Cung cao đến đây nhận công, chỉ cần nghiệm rõ thân phận, tất có ban thưởng quan chức; cầm bào gia thân, vinh hạnh đặc biệt vân vân...
Nha..."
Mọi người thở dài một hơi nhưng ngay sau đó lại là cũng hút một hơi khí lạnh.
Đồng Vô Thương ngón này chính là thật ác độc a.
Thánh Hoàng Cung tinh nhuệ đã ra hết, toàn quân bị tiêu diệt. Bây giờ lực lượng còn tồn tại ở các đại thiên địa chỉ là một chút ít phân đường, mặc dù chỉ chít như sao trên trời, nhân số đông đảo, nhưng trong đó cao thủ chân chính cũng đã gần như không có.
Ngay cả có một hai, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Thiên Đế Thiên Hậu! Hơn nữa còn có đầu người treo giải thưởng, đối với cao thủ phổ Thông tại Thiên Khuyết mà nói, chỉ cần giết một người, là có thể nhận được cầm tú...
Cái này làm cho tuyệt đại đa số người Trung Cực Thiên trong nháy mắt điên cuồng!
Đồng Vô Thương một đạo mệnh lệnh, chẳng khác gì là ở Trung Cực Thiên hoàn toàn bình tuyệt Thánh Hoàng Cung tồn tại.
Mạc Thiên Cơ cùng Sở Dương liếc mắt nhìn nhau: Cuối cùng cái treo giải thưởng đầu người tuyệt đối không phải là Đồng Vô Thương có thể nghĩ ra. Nếu không phải xuất từ Mặc Lệ Nhi tất nhiên xuất từ tay văn võ bá quan...
- Sau đó là Thanh Tiêu Thiên, Tà Vân Đại Đế Ngạo Tà Vân cũng tuyên bố, tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa; cả Thanh Tiêu Thiên, đồng bộ bắt đầu đồ diệt Vạn thánh chân linh, phá hủy Thánh Hoàng Cung hết thảy thế lực... Bắt giết Thánh Hoàng Cung nhân viên. Hơn nữa sử dụng đầu người đổi lấy tước vị!
Đây là cái tin tức thứ hai, Ngạo Tà Vân bên kia cùng bắt đầu hành động.
Gia hỏa này ác hơn nữa vì tàn sát hết Thánh Hoàng Cung cao thủ, không lưu hậu hoạn mà ngay cả tước vị cũng sử dụng để ban thưởng.
- Còn có Mặc Vân Thiên, Quỳnh Hoa Đại Đế Tạ Đan Quỳnh cũng tuyên bố đồng dạng tin tức, tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa, toàn diện đả kích Vân Thượng Nhân, đồ diệt Thánh Hoàng Cung thế lực, còn có nhằm vào Vạn thánh chân linh ra lệnh! Giống nhau chính là lấy đầu người để treo giải thưởng, hiện tại Mặc Vân Thiên đã loạn lên, người người dũng cảm, mọi người tranh tiên.
Nhưng tin tức tình báo này vừa ra, mọi người tức thì kinh ngạc vạn phần nhìn Quỳnh Hoa Đại Đế Tạ Đan Quỳnh vẫn còn ở nơi này, chẳng lẽ Tạ Đan Quỳnh giả mạo người gặp báo ứng, bị người giả mạo rồi?
Tạ Đan Quỳnh không để ý chút nào ngược lại có chút lâng lâng nói:
- Những chuyện này tự nhiên có người làm... Hẳn là vợ ta làm rồi. Nàng lấy danh nghĩa của ta phát ra mệnh lệnh là chuyện bình thường vô cùng, có một hiền nội trợ chính là tốt, chuyện như vậy có nhiều người đàn ông độc thân cực kỳ hâm mộ đó.
Mọi người cười to, Nhuế Bất Thông ma quyền sát chưởng, cừu hận bạo tăng, trong chúng huynh đệ dường như cũng chỉ có Nhuế Bất Thông chưa có gì, cái này ngang khiêu khích nhau rồi.
Nhuế Bất Thông tàn bạo uy hiếp nói.
Đông Hoàng Yêu Hậu còn có Tinh linh ngũ thần, giờ phút này cũng là rung động không thôi, đều ý thức được một chuyện. Mấy huynh đệ của Sở Dương không ở đây đối với việc bọn hắn nhiều lần cực khổ thu hoạch được Thiên Đế vị lại không coi trọng.
Cũng không chỉ là mấy người, những người trước mắt tất cả cũng là tự nhiên thành lập được một thế lực rồi lại chưa từng quá coi trọng.
Từ xưa tới nay, bất kể là Thiên Khuyết Thiên Cung hay là nhân gian đế vương, đều có lệ Nữ nhân không thể tham gia vào chính sự mà vị Quỳnh Hoa Đại Đế này thân là nhất phương thiên địa, lại tùy tùy tiện tiện giao Thiên Đế ngọc tỷ đại biểu chí cao vô thượng quyền lực cho lão bà để đi chơi... Hơn nữa hoàn toàn có thể thay thế hắn ban bố bất cứ mệnh lệnh gì...
Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi! Tuy nhiên đám tiểu tử kia lại tuyệt không cảm giác kinh ngạc, ngược lại cũng là một bộ chuyện đương nhiên vốn là thế. Xem ra đám người này cũng là cùng một kiểu.
Ngay cả chí cao quyền thế, cũng không bằng tình huynh đệ! không bằng tình Vợ chồng!
Đây chính là tâm bọn họ, sự kiên trì của bọn họ.
Cái này làm cho Đông Hoàng Yêu Hậu trong lòng lớn lao rung động. Hai người liếc nhau một cái cũng thấy được trong mắt đối phương sự hâm mộ cùng nhận đồng.
Bọn họ sống như vậy mới là hay nhất.
- Đại Tây Thiên phương diện...
- Cố Độc Hành lãnh đạo lực lượng Thiên Binh Các cùng Cuồng Kiếm Thiên Đế triển khai một vòng kích chiến mới, Cố Độc Hành bản thân cố nhiên đánh đâu thắng đó; không gì căn nổi, nhưng bởi vì hai bên binh lực xê xích cách xa, tình hình chiến đấu lâm vào trong giằng co, nhưng sau khi tin tức Vân Thượng Nhân là người đứng đầu Vạn thánh chân linh tin tức sau khi truyền ra, Đại Tây Thiên Cuồng Kiếm Thiên Đế nhất phương quân đội ở trong thời gian vô cùng ngắn lòng quân giải tán, binh bại như núi đổ, Cuồng Kiếm Thiên Đế bản thân nản lòng thoái chí, phong kiếm thoái ẩn, tuyên bố thối lui khỏi tranh bá thiên hạ...
Mọi ngươi hoảng sợ kinh hãi
Nhưng suy nghĩ một chút, thật ra thì cũng là chuyện đương nhiên.
Thánh Quân chính là Vạn Thánh chân Ma... Lại là toàn lực ủng hộ Cuồng Kiếm Thiên Đế. Hiện tại, Cuồng Kiếm Thiên Đế Ngô Dã Cuồng chính là bùn đất lọt vào trong đũng quần, không phải là cứt cũng là phân.
Trừ ảm nhiên thối lui cũng không có biện pháp khác, nếu còn muốn ngoan cố chống lại, chỉ sợ cũng sẽ khiến các đại thiên Đế khác liên thủ tiễu trừ, hôi phi yên diệt, chém tận giết tuyệt, nguy cơ đang ở trước mắt!
- Cuồng Kiếm Thiên Đế Ngô Dã Cuồng tại chỗ nhận thua, tôn kính Cố Độc Hành làm Độc Hành Đại Đế, cũng đem toàn bộ quyền lợi chuyền giao, sau đó suất lĩnh một đội tâm phúc cao thủ, đêm tối kiên trình đi Tử Tiêu Thiên chống lại thiên ma...
"Ai..."
Tuyết Lệ Hàn cùng Yêu Hậu đồng thời thở dài.
Đại Tây Thiên Cuồng Kiếm Thiên Đế Ngô Dã Cuồng, từ trước đến giờ ở trong Cửu Đế Nhất Hậu không tính là xuất chúng, hơn nữa làm người tính cách lỗ màng, dễ dàng vọng động. Vẫn là phái trung lập nhưng lần này là bị Thánh Quân kết kết thật thật hãm hại rồi.
Chuyện cho tới bây giờ, tự nhiên là cũng không có mặt mũi nào ngồi ở Thiên Đế vị nữa.
- Nhưng, Ngô Dã Cuồng có thể ở thời điểm cuối cùng làm ra lựa chọn như vậy cũng còn vẫn có thể xem là một hán tử.
Mọi người trầm mặc thở dài một tiếng nói.
Mạc Thiên Cơ lạnh lùng cười nói:
- Hắn bị Thánh Quân hãm hại thảm như vậy, coi như là đi chống lại thiên ma, người khác cũng chưa chắc thật sự tin tưởng hắn... Hơn nữa hắn cũng chỉ có một con đường có thể miễn cưỡng cho thấy cõi lòng... Có phải hán tử không cũng không quan hệ. Có lẽ hắn thật sự là nhiệt huyết hán tử, nhưng hiện tại cũng sẽ không có người nào chú ý đến.
Mọi người vừa nghĩ, không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thành chuyện như Mạc Thiên Cơ nói, tình trạng của Ngô Dã Cuồng hiện tại quả nhiên là lúng túng cực kỳ. Bất kể thế nào trên mông đít cũng treo hiềm nghi.
Thánh Quân trực tiếp làm cho một đời Thiên Đế, trừ Tử Tiêu Thiên chiến trường ra, cũng không còn có chỗ dung thân!
- Độc Hành Đại Đế Cố Độc Hành, sau khi chiến tranh kết thúc đã ban bố tin tức, tôn kính Sở Dương làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa, cả Đại Tây Thiên, tiễu trừ Vạn thánh chân linh! Tiễu trừ Thánh Hoàng Cung thế lực!
- Đồng thời, mấy vị Thiên Đế đồng thời phát ra mệnh lệnh: Khắp thiên hạ chuẩn bị chiến tranh, tất cả quân đội tụ hợp huấn luyện, tất cả ban ngành toàn lực chuẩn bị, bất cứ lúc nào chuẩn bị đại quân Bắc thượng, diệt sạch Vực ngoại thiên ma!
"Đây là... Đồ ma lệnh!"
Mạc Thiên Cơ đọc đến đây, mọi người cũng đã là nhiệt huyết sôi trào, khó có thể tự ức chế được.
Đồ ma lệnh, rốt cục ở Cửu Trọng Thiên Khuyết toàn diện nở hoa!
Diệt sạch Thiên Ma, đó là nguyện vọng của người dân Cửu Trọng Thiên Khuyết bao nhiêu năm qua! Trong lòng nhiệt huyết, thủy chung chưa từng dập tắt!
Hôm nay, rốt cục cuối cùng đã tới lúc rồi sao?
Nhưng Mạc Thiên Cơ sau khi nhận được một phần tình báo mới dường như có chút chần chờ, muốn nói lại thôi.
- Còn có cái gì? Là tin tức xấu sao?
Yêu Hậu hỏi.
Thánh Quân lần này đại bại tự nhiên sẽ không thể không làm ra cử động phản kích, hắn thủy chung ở Thiên Khuyết kinh doanh hơn trăm vạn năm, dưới trướng thế lực nanh vuốt quả quyết không ít, lúc này phản kích cũng là hợp tình lý.
- Khụ khụ... Chuyện này thật sự không biết coi như là tin tức tốt hay là tin tức xấu đây, ha hả ha hả..."
Mạc Thiên Cơ ho khan hai tiếng, cười khổ tiếp tục đọc nói:
- Yêu Hoàng Thiên Yêu Hoàng cung chính phủ ban bố tin tức, tôn kính Sở Dương làm... Quỳnh Tiêu Ngự Tọa, Hơn nữa cả Yêu Hoàng Thiên, tiễu trừ Vạn thánh chân linh, tiêu diệt Thánh Hoàng Cung dư nghiệt...
Yêu Hậu ngẩn ngơ rồi chợt hiểu ra, hừng hực giận dữ nói:
- Cái gia hỏa này oắt con đồ hỗn trướng! Hắn đem Sở Dương tôn kính làm Quỳnh Tiêu Ngự Tọa thì đem mẹ ruột hắn đặt ở chỗ nào? Lão nương còn chưa có trở về, bên kia cũng đã mưu triều soán vị, thay đổi triều đại rồi? Tạo con mẹ nó phản rồi?
Mọi người mạnh mẽ nhịn cười, ho khan luôn miệng, bên trong bụng cũng muốn cười đau, khó trách Mạc Thiên Cơ mới vừa rồi đức hạnh máu chó như vậy, không biết nên nói như thế nào về tin tức này, chuyện thật sự là dễ nói không dễ nghe a.
Ngươi nói Yêu Ninh Ninh ngươi nha xem náo nhiệt gì...
Chỉ chờ Yêu Hậu trở về, cũng chính là thời gian trong nháy mắt nhưng... Gia hỏa này lại không đợi nổi, trực tiếp gây ra náo nhiệt.