Mọi người đều biết, chưởng quỹ của Lai Nhất Túy chính là một vị đại cao thủ, dạo chơi hồng trần cảm thụ nhân sinh, cho nên có thể chống đỡ được sức ép khắp nơi. Một thân trù nghệ xuất thần nhập hóa, tu vi bản thân cũng là chí tôn nhất phẩm. Từ trước tới nay đều không a dua nịnh hót, cũng chưa bao giờ cho kẻ nào mặt mũi.
Nhưng giờ phút này, vị cao thủ này lại đang thức thời đích thân vào bếp xào rau. Hơn nữa trong mắt còn tràn đầy sợ hãi.
Thanh cao... thì cũng phải phân đối tượng.
Chính là sự việc cực kỳ khó khăn.
Mạc Thiên Cơ nói: "Cho nên, lúc này đây Lệ gia tồn tại, đúng là cơ hội của Đệ Ngũ Khinh Nhu; Đệ Ngũ Khinh Nhu tuyệt đối sẽ không để cho Lệ gia bị diệt quá sớm. Hắn cả̀n Lệ gia một mực tồn tại, sau đó hắn có thể dùng khối đá mài đao tốt nhất này, từng bước bày ra mũi nhọn, chinh phục tâm của tất cả mọi người, thành lập lực lượng của mình, quy hoạch kế hoạch vĩ đại của Đệ Ngũ sau đó hắn mới để cho Lệ gia bị diệt!"
Sở Dương bừng tỉnh đại ngộ.
Ý định chính thức của Mạc Thiên Cơ vốn chính là ở chỗ này.
"Cho nên lúc này đi, ta có chút ít mâu thuẫn" Mạc Thiên Cơ cau mày nói: "Lúc này vây quét, bát đại gia tộc xuất động lực lượng nhiều lắm, đây là chúng ta thăm dò rõ ràng địch nhân hư thật, nhìn rõ ràng Đệ Ngũ Khinh Nhu lớn thời cơ tốt"
"vấn đề là nếu như kéo thời gian quá dài, lực lượng của Đệ Ngũ Khinh Nhu thành hình; đó là tai họa của chúng ta. Nếu như không quá dài lập tức sẽ không thành cái gì, hơn nữa, cũng sẽ không có thu hoạch gì".
Sở Dương ngắt lời nói: "Cho nên chúng ta nhất định thiết lập một khoảng thời gian an toàn đối với chúng ta. Nếu như vượt qua, nhất định phải làm nổ tung mâu thuẫn, sau đó dẫn đến quyết chiến, để cho bọn họ đổ máu?"
"Đúng!" Mạc Thiên Cơ nói: "Chỉ có thể như thế"
"Nhưng cái này sao có thể nắm chắc. Thật sự rất khó nói, hơn nữa có đôi khi coi như là đến bước đó, cũng không phải chúng ta nói chiến là có thể chiến"
Mạc Thiên Cơ nói: "Cho nên ta mới kiên trì. Chúng ta nhất định phải đi nơi này! Nếu như chúng ta không đi, như vậy, ở dưới ảnh hưởng của Pháp tôn, lực lượng của Đệ Ngũ Khinh Nhu có thể chân chính quy mô thành hình".
Sở Dương gật đầu.
Hắn hiểu được ý tứ của Mạc Thiên Cơ: nếu như cửu đại gia tộc từng người tự chiến, như vậy, bọn chúng cũng không e ngại. Hổ bị phân chia. Tuyệt đối không đáng sợ bằng cả đàn sói hoang.
Nhưng nếu cửu đại gia tộc thật sự ngưng tụ thành một cổ dây thừng, hơn nữa cổ dây thừng này dùng chính Đệ Ngũ Khinh Nhu, bực thống soái tuyệt thế này làm trung tâm như vậy, chờ đợi huynh đệ Sở Dương với Cửu Kiếp tuyệt đối là tai hoạ ngập đầu!
Tai nạn không thể tưởng tượng nổi!
Trong gió đêm, Mạc Thiên Cơ thở dài, dáng vẻ đành chịu không biết sao được: "Đáng tiếc, lúc này đây Pháp tôn hành động quá sớm; Nếu như hắn bắt đầu dùng Đệ Ngũ Khinh Nhu làm tổng chỉ huy muộn hơn một hai năm thời gian, khiến cho thực lực của chúng ta lớn lên, như vậy ta có mười vạn loại biện pháp. Trăm phần vạn nắm chắc thừa dịp tướng soái của bọn hắn bất hòa, chia rẽ theo ý của mình, một lần hành động, phá hủy toàn bộ cửu đại gia tộc cùng Đệ Ngũ Khinh Nhu còn cả chấp pháp giả!"
"Ta thậm chí có nắm chắc có thể chia cắt lực lượng của cửu đại gia tộc một lần nữa thành 99 phần, thong dong xơi tái. Thế nhưng chỉ là mưu kế nhỏ mọn mà thôi"
"Nhưng hiện tại, đối mặt cơ hội tốt trời ban cỡ này, thực lực của chúng ta cũng không đủ"
Mạc Thiên Cơ lại thầm thở dài: "Thật là đáng tiếc!"
"Quả thật là đáng tiếc" Sở Dương cũng thở dài một hơi. Hiện tại Đệ Ngũ Khinh Nhu tao ngộ những thứ này, cùng cửu đại gia tộc, chấp pháp giả, Huyết Thủ các các phương diện cự đại động tác, hơn nữa thế cục Lệ gia, quả thật là Cửu Kiếp một cơ hội quá tốt!
I vào đít thôi: "Nể mặt Đan Phượng, ngươi tạm tha cho ta đi..."
Tạ Đan Phượng cười rộ lên, thở không ra hơi.
Sở Dương liếc xéo mắt, cân nhắc: "Cái này..."
Đàm Đàm vội nhào tới, túm lấy một cánh tay của hắn, liên tục lắc lắc: "Có được không..."
Sở Dương bị lắc cho choáng váng đầu óc: "Được rồi được rồi... Đừng lắc nữa, cột sống ta sắp rời ra rồi... Sợ ngươi."
Tạ Đan Phượng bên cạnh cười khổng nổi, nhưng trong lòng lại cảm thấy cực kỳ ấm áp.
Sở Dương cố ý cường thế, Đàm Đàm cố ý đóng vai tiểu sửu (hề), cũng là để nói cho đối phương biết.
Ta vẫn là sư huynh của ngươi, như khi chúng ta còn thấp hèn...
Ta vẫn là sư đệ của ngươi, như khi chúng ta còn ở sư môn...
Những điều này cũng là để giảm bớt ảnh hưởng do ý thức Ma Vương kia giác tỉnh mang tới cho ý thức Đàm Đàm...
Kế tiếp, hai người đều lập tức thả lỏng, nhìn nhau cười, cũng không nói linh tinh nữa, trực tiếp bắt đầu rồi.
"Làm sao ngươi lại bất cần như vậy? Để Lan gia biết được thân phận của ngươi? Ta lần này vốn định diệt Lan gia, ngươi tự dưng nhảy ra chọc gậy bánh xe làm gì?" Đàm Đàm rất là bất mãn nói.
Trong lòng Sở Dương ấm áp, nói: "Ngươi quá lo lắng rồi. Lan gia biết nữ nhân của Cửu Kiếp kiếm chủ, chư không biết Cửu Kiếp kiếm chủ là ai. Cho nên mới phải cẩn thận như thế... Bằng không ta đã sớm chẳng đứng ở đây... Hơn nữa... Với tu vi ngươi hiện tại, muốn xử lý Lan gia, chỉ sợ ngươi còn chưa làm được."
Đàm Đàm ngẩn ra, rốt cuộc bật cười: "Không sai. Đúng là như vậy."
Nếu Lan gia đã xác định được thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ, tuyệt đối sẽ không bình tĩnh như hiện giờ. Mà phải sớm bắt đầu hành động rồi... Còn Sở Dương cũng không thể thoải mái như bây giờ, có lẽ đã sớm bị giết rồi cũng nên.
Với lực lượng của cửu đại gia tộc, muốn tiêu diệt một Sở Dương còn chưa cường đại, quả thực là có vô số cơ hội.
Nhưng bọn họ không biết.
Mà một câu còn lại Sở Dương nói, Đàm Đàm cũng vô hạn thừa nhận. Từ khi hắn nhìn thấy Lan Bất Hối đột nhiên xuất hiện, hắn đã biết, hôm nay muốn tiêu diệt Lan gia, tuyệt đối không có khả năng. Chỉ là một Lan Bất Hối đã có thể khiến mình trả giá nặng nề, hơn nữa còn không nhất định thắng. huống chi còn có Tạ Đan Phượng theo bên người...
"Vậy... Hạ Tam Thiên, nữ nhân của ngươi là ai?" LInh quang Đàm Đàm chợt lóe: "Ô Thiến Thiến sư tỷ?"
Sở Dương vội ho khan một tiếng: "Thiến Thiến là... Khụ, bất quá Lan gia nói tới là một người khác."
Đàm Đàm rú lên, huýt sáo như điên.
Sở Dương giận dữ trừng mắt, Đàm Đàm rụt cổ lại, nói: "Vậy làm sao bây giờ? Đây... không phải là biện pháp nha."
Sở Dương trầm giọng nói: "Hạ Tam Thiên đã có chuẩn bị, mà ta lần này tới đây vốn là để xuống đó. Bất quá, ngươi đã ở nơi này, ta đột nhiên có một ý nghĩ. Có thể nào... Nhổ sạch mấy kẻ biết chuyện trong Lan gia không? Chính là giết... những người biết chuyện này."
"Nhổ..." Đàm Đàm cười rộ lên: "Lúc trước ta cũng tính toán như vậy. Hơn nữa, một đám nhân thủ Lệ gia phái đi Hạ Tam Thiên cũng bị ta giải quyết sạch sẽ trên đường rồi. Người trông coi thông đạo, ta cũng giải quyết hơn phân nửa. Trong đó, tất cả cao thủ, đều giết... Cũng là đê tiện cho huynh đệ của ngươi xông lên. Tuy bọn hắn không nhất định đi con đường này... Nhưng ta cũng chỉ có thể tận tâm thôi. Bất quá, nói tới hủy diệt Lan gia... Vị lão tổ tông vừa xuất hiện của Lan gia tuyệt đối là cửu phẩm chí tôn trung cấp... Thực lực tuyệt đối trên ta! Nếu không, ta cũng không bị người kéo ra đâu."
"Chỉ cần có người này tồn tại... Chỉ sợ khó mà tiêu diệt được Lan gia." Đàm Đàm nói.
Sở Dương trầm trọng gật đầu, nói: "Trong khoảng thời gian này... Chúng ta sẽ tìm kiếm cơ họi."
Đàm Đàm nở nụ cười: "Ta cứ ở đây với ngươi, không rời một tấc! Ngươi nói đánh chỗ nào ta liền đánh chỗ đó."
Sở Dương hừ một tiếng: "Ngươi có phải muốn ta cảm tạ ngươi?"
"Không dám..." Đàm Đàm lập tức làm mặt đau khổ: "Đại ca, ngài chớ oan uổng ta, ta nhát gan lắm..."
Ba người cùng cười lớn.
Đêm hôm đó, ba người tìm một gian khách sạn ở lại.
Cũng trong buổi tối hôm đó.
Đám người Mạc Thiên Cơ đã tụ hợp lại với nhau trong Vạn Lý lâu. Tin tức mọi người thu thập được đều tập trung trong tay Mạc Thiên Cơ.
Huyết Thủ đường có bán tất cả tin tức, Mạc Thiên Cơ dứt khoát mua một phần, kết hợp với những tin tức người khác thu được, chẳng khác nào tất cả đại sự trên Cửu Trọng Thiên đều bị ghi chép ở nơi này.
Mạc Thiên Cơ nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Phi thường không lạc quan... Trước mắt, uy hiếp lão đại lớn nhất, có vẻ chính là Lan gia. Chúng ta đành phải lợi dụng danh nghĩa Lệ gia một chút... Cho Lan gia một món quà lớn."
Năm huynh đệ cùng nghi hoặc: "Là thế nào?"
Mạc Thiên Cơ khẽ cười: "Hành động nhỏ thôi, hẳn là không diệt sạch được Lan gia. Bất quá, chỉ dùng chừng hai vạn cân thuốc nổ này đốt pháo hoa, ăn mừng mấy huynh đệ chúng ta thượng thiên thành công. Bất... Đốt thế nào cho vang nhất, đẹp mắt nhất... Chúng ta phải thương lượng một chút..."