"Các ngươi không thể nào là đối thủ của ta! Biết thời thế mới là anh hùng, hay là biết điều một chút đầu hàng đi, chỉ cần biết điều một chút nghe lời này, có lẽ còn có cơ hội còn sống, còn sống thật lâu." Phân thân của Vân Thượng Nhân trong mắt toát ra mị hoặc ý cực kỳ mãnh liệt, không chút che dấu, đồng thời còn kèm theo sự tàn nhẫn chí cực.
Giống như là một con mèo khỏe mạnh đang nhìn một đám con chuột nhỏ cùng đường vậy.
Nó đang hưởng thụ sự vui thú chọc ghẹo, giày xéo, hành hạ, con mồi không chết không thôi.
Hơn nữa, sau một kích kia hắn đứng chắp tay, trong mắt đầy bễ nghễ, hắn có thể cảm giác được, thể cục bây giờ, hoàn toàn ở trong lòng bàn tay mình! !
Mạc Thiên Cơ vươn tay, ngăn cản mọi người xông lên hít một hơi thật sâu nói: "Thất Tinh hộ vệ thành trận của mình! Cửu Kiếp dàn trận! Tự Nương Lệ Nhi bổ khuyết!"
Mọi người đồng thời có động tác.
Mỗi người trong mắt cũng là sự đề phòng, mãnh liệt thận trọng!
Tất cả mọi người đều ý thức được, trận chiến này, sợ rằng chân chân chính chính chính là sinh tử tồn vong cuộc chiến!
Trận chiến này nếu là thua, mọi người, chỉ sợ cũng từ đó tan thành mây khói!
Tuyệt đối sẽ không có khả năng thứ hai!
Một tiếng kiểm kêu tái khởi, Sở Dương cả người như tia chớp vậy vọt trở lại; mặc dù khóe miệng vẫn có máu đỏ lòm nhưng vẫn đứng ở trước các huynh đệ, chiến ý dần dần nổi lên, cuồng mãnh xông lên trời.
Màu đen đao khí đồng thời bay lên, Đồng Vô Thương rút đao ra đứng bên trái Sở Dương.
Ở trong Quỳnh Hoa xinh đẹp bay múa, Tạ Đan Quỳnh đứng ở phía bên phải Sở Dương.
Cạnh Đồng Vô Thương cùng Tạ Đan Quỳnh chính là Nhuế Bất Thông cùng La Khắc Địch; hồng ảnh chợt lóe lên, Mạc Khinh Vũ lăng không dựng lên, giống như mộng ảo khinh linh mạn diệu đứng sau lưng Sở Dương ba bước.
Mạc Thiên Cơ bạch y thân ảnh ở giữa, Tử Ngọc Tiêu rạng rỡ loang loáng.
Tự Nương cùng Mặc Lệ Nhi thì đứng tại vị trí cuối cùng bảo vệ phía sau.
Sở Dương.
Nhuế Bất Thông, Đồng Vô Thương, Mạc Tạ Đan Quỳnh, La Khắc Địch.
Mạc Thiên Cơ
Tự Nương, Mặc Lệ Nhi
Cả chi đội hình này là dựa theo vị trí của Cửu Kiếp chiến trận mà thành hình!
Ngay cả có Tự Nương cùng Mặc Lệ Nhi bổ khuyết, nhưng đối với chân chính Cửu Kiếp chiến trận mà nói vẫn là thiếu hụt một người. Sau Tự Nương cùng Mặc Lệ Nhi vốn phải có một người làm công việc hộ vệ tuy nhiên đã không có ai nữa.
Nếu như ở lại ngoài sơn cốc là Kỷ Mặc không bị trọng thương, hắn chính là người thích hợp nhất nhưng giờ phút này chớ nói hắn không có ở đây, cho dù hắn ở đây, mọi người cũng không yên lòng để cho hắn ra trận.
Cho nên, không thể làm gì khác hơn là sử dụng Cửu Kiếp Kiếm trận nguyên thủy nhất đi đối địch.
Đối phó với địch nhân chưa từng có, tu vi cực kỳ cường đại, đã không cần phải tính đường lui nữa!
Trận chiến này nếu không thắng, mọi người cũng chạy không được, có đường lui hay không có đường lui vân vân, cũng là không sao cả.
Nếu cuối cùng thắng, tự nhiên cái gì cũng dễ nói, càng thêm không cần đường lui.
Trận chiến này, chính là đánh một trận phá phủ trầm chu!
Mặc Vân Thiên tam đại hộ vệ đứng ở một bên, tự hành tạo thành một cái tam giác chiến trận nhỏ cùng với Cửu Kiếp Kiếm trận của Sở Dương hô ứng lân nhau, mũi nhọn chĩa về phía Phân thân của Vân Thượng Nhân!
Một cỗ sát khí thảm thiết sát phạt dần dần nảy sinh, càng ngày càng trầm trọng.
"Nhất định phải toàn lực ứng phó!" Sở Dương lúc này ánh mắt giống như ngưng tụ thành thực chất này vẫn Thượng Nhân, trong miệng nhẹ giọng dặn dò.
"tất cả đồng sanh cộng tử, sinh tử cùng đường!" đám người Mạc Thiên Cơ, Đồng Vô Thương, Tạ Đan Quỳnh cùng kêu lên nói.
Sở Dương giơ Cửu Kiếp Kiếm, mũi kiếm chậm rãi giơ lên, trên mũi kiếm có một tia quang mang phát sáng chí cực tựa hồ biến thành hàn quang mặc phá thương khung vũ trụ, vận sức chờ phát động.
Hắn trầm giọng nói: "Cửu Trọng Thiên! 'r
Chúng huynh đệ cùng kêu lên nói tiếp nói: "Ta là Vương!"
Thanh âm Sở Dương dần dần trở nên khàn giọng nhưng kiên quyết, trong mắt kiếm quang điện thiểm nói: "Huynh đệ ở đây!"
"Chúng ta vô địch!" chín người cùng nhau hét lớn một tiếng.
Một tiếng hét đột nhiên xuất hiện nổ tung, tựa như hàng vạn hàng nghìn tia sét ở trong tinh không đồng thời nổ vang!
Tiếng vang lướt qua, cả cái sơn cốc này tựa hồ cũng bởi đó mà bị lay động mấy cái.
Bên cạnh tam đại hộ vệ chợt nghe thanh âm này trong lúc bất chợt lệ nóng doanh tròng!
Trước sau chỉ ngắn ngủn hai mươi bốn chữ, nhưng lại biểu lộ ra chiến ý cùng kiêu ngạo như là đồng nhất vĩnh cửu vậy giữa các Cửu Kiếp huynh đệ, cùng với tỉnh nghĩa sâu đậm không gì sánh kịp giữa mọi người.
"Nhất định toàn lực ứng phó!"
"Tất nhiên cùng sinh cùng tử!"
"Cửu Trọng Thiên!"
"Huynh đệ ở đây "
"Chúng ta vô địch!"
Đây là cái khí phách gì ! !
Sở Dương cười ha ha, thần sắc không một chút sợ hãi, ánh mắt sắc bén dị thường nhìn Phân thân của Vân Thượng Nhân, mũi kiếm tựa hồ nặng trăm vạn cân từ từ giơ lên.
Phân thân của Vân Thượng Nhân trên không trung đứng chắp tay, trên mặt xuất hiện nụ cười nhàn nhạt nhìn đám người Sở Dương.
Hắn có lòng tin tuyệt đối, đem đám người Sở Dương một kích hoàn toàn đánh tan!
Sau khi lòng tin của đám người Sở Dương bị hoàn toàn tan rã, bản thân sẽ khống chế tinh thần của bọn hắn, từ giờ khắc đó đánh rớt xuống lạc ấn thật sâu! !
Theo Cửu Kiếp kiếm dốc lên, khí thế cũng dần dần kéo lên, kiếm quang lóe ra làm cho cả không gian hiện ra cảnh tượng chợt mình chợt diệt
Giờ khắc này, Sở Dương cảm giác được trong lòng của mình, sự tự tin hoàn toàn không có dấu hiệu bành trướng đến trình độ chưa từng có, trong lúc nhất thời vạn trượng hào hùng xông lên trời. Có lẽ là rất lâu mà có lẽ chỉ là trong một nháy mắt, mũi kiếm rốt cục nhắm ngay vào trước ngực Vân Thượng Nhân. Sở Dương liền ngửa mặt lên trời thét dài
Thanh âm này vừa vang lên, giữa không trung gió nổi mây phun, thiên động địa dung!
Sở Dương vừa động liền bay lên không trung! Cùng Phân thân của Vân Thượng Nhân đối diện mà đứng, địa vị ngang nhau, không hề nhượng bộ chút nào!
Phía sau tám người căn bản không cần dùng sức, đã hộ tống Sở Dương một đạo bay lên trên không trung.
Sau một khắc này, kiếm quang đột ngột nổ bắn ra!
Giờ khắc này, ngay cả đối diện Vân Thượng Nhân, thậm chí, phía dưới tam đại hộ vệ, cũng là đã đoán sai sự phát triển tiếp sau, bất ngờ đã xuất hiện.
Bọn họ mỗi người cũng cho là, Sở Dương bay lên như vậy, đứng đối diện Phân thân của Vân Thượng Nhân, không hề nhượng bộ chút nào đối quyết, tất nhiên là trước khi giao chiến sẽ nói ra suy nghĩ của mình.
Có câu nói, bất kể đánh nhau như thế nào, trước đó, chung quy như con gái xuất giá, nói vài lời cho phải. Đi lên sinh tử, cái loại đánh nhau ngay là rất ít, coi như là 1 đám lưu manh đánh nhau cũng trước tiên mắng một câu: DCM mày!
Sau đó hai bên mới có thể chân chính động thủ đi?
Sau đó hai bên mới có thể chân chính động thủ đi?
Nhưng Sở ngự tọa lần này hiển nhiên là phá vỡ cái "Lệ cũ" bất thành văn!
Giờ khắc này mới vừa bày ra bộ dạng mười phần nói chuyện với nhau thì lại không nói tiếng nào ngang nhiên động thủ!
Hơn nữa kiếm quang vào giờ khắc này cực kỳ hoa lệ, không ngờ là vượt qua cảnh tượng từ cổ chí kim tất cả có thể làm cho người ta có thể tưởng tượng được.
Một điểm hàn quang nổ bắn ra, vạn trượng hàn mang tóe ra!
Một đạo trường long Tinh Quang lấp lánh mê ly lao ra, mang theo quanh thân vô số vệt sáng bóng loang lổ mình mình diệt diệt. Mang theo khí tức Đồ Tận Thiên Hạ chưa từng có từ trước đến nay bắn thẳng đến.
Mơ hồ đột nhiên ở giữa không trung, có một đạo màu đỏ kiều diễm nhảy múa. Tựa hồ ở Tam Thập Tam Thiên còn có thanh âm tiếng ca mờ mịt truyền đến, làm cho người ta nghe không rõ rồi lại không khỏi hướng về.
Mà tiếng ca cùng điệu nhảy, mỗi một thanh âm, cũng vì một kiếm mà thêm vào rất nhiều khí lực, mỗi một động tác cũng thúc dục kiếm quang càng thêm tươi đẹp mộng ảo vô kiên bất tồi!
Trong kiếm quang tịch quyển thiên địa lại xuất hiện một đạo cuồng bá Mặc đao, đao khí ngang trời mà ra, lại có ngàn vạn lần đóa Quỳnh Hoa sáng lạng rực rỡ làm bạn, sau đó lại là một cái Tử Ngọc Tiêu đứng nhìn, tiếng tiêu réo rất du dương lặng lẽ vang lên, trên Tử Ngọc Tiêu còn có thể thấy được màu tím nhạt.
Đột nhiên lại có thanh âm phượng mình bay thẳng đến chân trời, một con ngũ thải ban lan Phượng Hoàng từ trong một mảnh kiếm quang bao phủ hư vô lăng không bay ra rồi hoàn toàn sáp nhập vào Cửu Kiếp Kiếm.
Lại có một con Thanh lang khổng lồ cũng bỗng nhiên thoáng hiện, đó là thủ đoạn của Tự Nương kia. Được Sở Dương dùng Cửu Kiếp Kiếm phát huy; trong một mảnh hắc vụ, Mặc Lệ Nhi sử dụng sát thủ thủ đoạn, phiêu tán vô định!
Hết thảy tất cả cũng là mang theo lành lạnh mãnh liệt sát cơ!
Nhưng, hết lần này tới lần khác tất cả cuối cùng đều hoàn mỹ dung hợp ở nhất thể!
Đây vốn là kỳ tích căn bản vô năng thực hiện!
Đây vốn là kỳ tích căn bản vô năng thực hiện!
Tất cả là binh khí hoàn toàn bất đồng, làm sao có thể dung hợp quy nhất được !
Tinh thần công kích, vật lý công kích, nước lửa công kích...
Đồng thời tới người!
Phân thân của Vân Thượng Nhân trong lúc bất chợt cảm thấy cực kỳ buồn bực cùng tức giận!
Trong lòng chỉ có một ý nghĩ: Đoán sai rồi!
Sở Dương bị hắn một kích trực tiếp đánh bay vào trong núi, để cho hắn đối với thực lực của mấy cái người này có sự suy đoán; hoàn toàn tin chắc cho dù bọn họ liên thủ cũng không thể làm gì được mình.
Nhưng lúc này hắn phát hiện mình sai lầm rồi.
Ánh mắt nhìn qua, thậm chí thần thức quan trắc được lại chưa chắc là chân thật!
Tình huống như thế từ khi hắn có sinh mệnh đến nay là lần đầu tiên gặp phải!
Trong một cái chớp mắt, Phân thân của Vân Thượng Nhân cơ hồ ở cùng một thời gian đồng thời đối mặt chín đòn công kích của địch nhân, nhưng, cái để cho hắn chân chính buồn bực muốn nổi điên cũng là... Ánh mắt hắn rõ ràng thấy được chín loại bất đồng công kích, những công kích này ít nhất đến từ chín người, nhưng cảm giác lại nói cho hắn biết, hắn chỉ đối mặt với một người!
Chính là một người mang đến cho hắn công kích của chín người cùng cấp với hắn sau đó lại gia tăng gấp bội áp lực kinh khủng đó !
Mà loại khuếch đại uy lực này tuyệt không dừng lại ở con số gấp đôi mà thôi!
Biển cố như vậy làm cho phía dưới cái tam đại hộ vệ ngây người.
Cái công kích này nếu là đánh mình, sợ ràng mình lập tức biến thành cặn bã?
Hoàn toàn không có bất kỳ lực kháng cự nào! Hoặc là, ngay cả suy nghĩ chống cự còn chưa nổi lên thì bản thân cũng đã vẫn lạc! Đây mới là điều đáng sợ nhất!
Đối diện, phán đoán sai lầm, Phân thân của Vân Thượng Nhân giờ khắc này cũng đã không thể giữ vững được vẻ thanh nhà như tiên, thong dong khí độ lúc trước, hắn đột nhiên kêu to một tiếng, thân thể đột nhiên xoay chuyển, toàn lực xuất thủ chống đỡ!
Trong lúc nhất thời, vô số huỳnh quang liên hoa trắng như tuyết tản ra ánh sáng thánh khiết đột nhiên trống rỗng mà ra, mấy ngàn, mấy vạn, mấy chục vạn... Bất quá chớp mắt quang cảnh, vô số liên hoa cũng đã tràn ngập Thương Khung, chi chít, gió thổi không lọt!
Thánh Quân phân thân vào giờ khắc này không ngờ lặng lẽ biến mất, tương đương với công kích của Sở Dương đã không còn mục tiêu nữa.
Trên không trung chỉ có ngàn vạn đóa liên hoa không ngừng hiện lên, rơi xuống, trong mỗi một đóa hoa cũng là tiếng gió gào thét sắc bén xoay tròn, liên hoa không ngừng bắn ra, tựa như vô số thần binh lợi khí gào thét đến!
Liên hoa không ngừng hiện lên, rơi xuống, rơi vào mũi Cửu Kiếp Kiếm kiểm, rơi vào trên Mặc đao, rơi vào Phượng Hoàng, rơi vào Tử Ngọc Tiêu, rơi vào Quỳnh Hoa hoa ảnh, rơi vào đầy trời hồng ảnh...
Đối mặt biến hóa kinh người như thế, Sở Dương thủy chung trầm mặc không nói gì, chẳng qua là phát huy ra toàn bộ lực lượng, đem tất cả lực lượng của các huynh đệ tập trung ở trên Cửu Kiếp Kiếm rồi triển khai chạy nước rút với tốc độ chưa từng có từ trước đến nay!
Hắn có thể cảm giác được, Thánh Quân phân thân ở trước mặt mình!
Ở trước mặt mình!
Mặc căn bản là nhìn không thấy, mặc dù biến ảo ra nhiều liên hoa so với thần binh lợi khí cơ hồ khó có thể vượt qua hơn nhưng, trực giác nói cho Sở Dương biết, Thánh Quân phân thân thủy chung chưa có rời xa đây!
Đúng như Sở Dương hiện tại đang làm vậy.
Thánh Quân phân thân cũng đang đợi một cái cơ hội: Một kích, đem đám người Sở Dương toàn diện đánh tan!
Mà cái mâu chốt đang năm trên người Sở Dương !
Chỉ cần đem Sở Dương đánh lui, như vậy, những người khác cũng sẽ bị giải quyết dễ dàng.
Sở Dương hiện tại trên người, ngưng tụ lực lượng của mọi người!
Một điểm này nếu như bị phá, những lực lượng khác căn bản là không thành trở ngại!
Đối với cái điểm này, lựa chọn của Thánh Quân phân thân, thật là không sai.
Nhưng cái hắn phán đoán sai lầm chính là thực lực của Sở Dương biểu hiện ra!
Mấy người liên thủ, cũng không nhất định có nghĩa là thực lực tăng gấp bội, vốn là đạo lý nhân sở cộng tri, thường thường hai cao thủ sàn sàn như nhau liên thủ phát huy ra tới thực lực còn không bằng một người tự làm.
Mà nhân số càng nhiều, phối hợp lại càng càng khó tạo thành sự ăn ý, chớ đừng nói chỉ là giờ phút này chín người cùng nhau liên thủ xuất kích!
Thánh Quân phân thân mặc dù chỉ là một phân thân, nhưng, đối với một mặt nhân tính nào đó nghiên cứu cũng tương đối thấu triệt, cho nên hắn để đám người Sở Dương ngưng tụ lực lượng, trong xương cũng chính là vì giờ phút này !
Vì có thể nhất cử đánh tan tất cả sinh lực, tiến tới hoàn toàn phá hủy toàn bộ sự tự tin của đám người Sở Dương !
Nhưng, hắn nhưng không nghĩ tới, đám người Sở Dương sau khi tụ ở chung một chỗ, hội hợp xuất kích lại có thể phát huy ra uy lực lại khổng lồ như thế! Chẳng những không có xuất hiện hiện tượng hao tổn, ngược lại là thiên y vô phùng ăn ý như vậy, hơn nữa mọi người tất cả đều là toàn tâm toàn ý, là hoàn toàn không để ý đến tự thân cực hạn phối hợp!
Trên thực tế, giờ phút này hai chữ "ăn ý" căn bản là không đủ để hình dung loại phối hợp này.
ứ đem tánh mạng của mình hoàn toàn tín nhiệm, hoàn toàn không có giữ lại giao ra!
Hơn nữa còn là mỗi người cũng là như thế!
Nếu không căn bản không khả năng đạt tới tình trạng trước mắt này.
Cửu Kiếp Kiếm cuồng mãnh vô cùng rít lên, đem liên hoa trước mặt từng đóa từng đóa hoàn toàn nghiền nát, Kiếm Thế thủy chung chưa từng thay đổi, kiếm quang thủy chung phong duệ như cũ!
Ở trong đầy trời hoa, Thánh Quân phân thân đột nhiên biến chiêu, thân hình vừa động, thoáng như kỳ tích vậy huyễn hóa ra tới ba đường thân ảnh, như ba đầu sáu tay vậy, đồng thời xuất kích!
Phán đoán sai lầm, Phân thân của Vân Thượng Nhân ở trong nháy mắt đã bị Sở Dương bức ra lá bài tẩy.
Thương thương thương!
Ba tiếng kiểm kêu, Thánh Quân phân thân biến ảo ra ba cái thân thể riêng của mình, mỗi thân thể cầm trong tay3; một thanh kiếm nhưng vẫn sử dụng ra 3 tuyệt chiêu không giống nhau, ba thân ảnh theo đầy trời hoa phiêu linh cùng nhau bay múa, bạch y bồng bềnh, hướng về đám người Sở Dương nghịch thể vọt tới.
Mục tiêu muốn đánh chính là Cửu Kiếp Kiếm trong tay Sở Dương!
Ba kiếm này cũng là thật sự!
Thậm chí ngay cả ba bóng người tất cả cũng đều là thật! Hữu hình có chất, chân thật không uổng!
Bực kỳ dị này làm cho người khác khó có thể tin mà trong lòng không khỏi chấn động!
Rõ ràng chỉ là một phân thân, cũng đã có thực lực kinh thế hài tục như thế, thật không biết, trong tay Vân Thượng Nhân rốt cuộc còn có bao nhiêu lá bài tẩy.
"Huyễn ảnh hóa thần!"
Tam đại hộ vệ đồng thời kinh hô, thực lực của bọn họ hoặc là dần dần bị đám người Sở Bương đuổi kịp và vượt qua, nhưng lịch duyệt mà bọn hắn vô số năm tháng tích lũy xuống tới vẫn hơn xa đám người Sở Dương, bất quá vừa đưa mắt nhìn đã nói toạc ra chiêu pháp của Vân Thượng Nhân.
Nếu nói "Huyễn ảnh hóa thần." là có thể ở trong thời gian ngắn chế tạo ra rất nhiều hình ảnh của mình, mà chút ít hình ảnh này cũng cùng bản thân giống nhau, có thể cầm đao kiếm, độc lập cùng địch nhân chiến đấu.
Mặc dù loại hình ảnh này có thời gian tồn tại rất ngắn, phải dựa vào thần hồn cường đại lực lượng chống đỡ, nhưng lại CÓ thể đem bản thân thực lực trong khoảnh khắc đó tăng lên mấy lần!
Loại chiêu pháp huyễn ảnh hóa thần này bon hắn đã cố gắng hơn mười vạn năm qua mà cũng không có đạt tới, nhưng giờ? phút này Thánh Quân phân thân lại cứ như vậy dễ dàng sử dụng dũng được.
Phần chênh lệch thật lớn này cơ hồ khiển tam đại hộ vệ đấu tâm mất hết.
Sở Dương đối mặt sát chiêu thần diêu như thế thần sắc vẫn không sợ hãi, lại càng không thấy nửa điểm dao động, sau một tiếng gầm điên cuồng hắn đem lực lượng đã sớm chuẩn bị xong, chín viên Cửu Trọng Đan cùng Cửu Đại Kỳ Dược tinh túy trong một cái chớp mắt toàn bộ thu vào đan điền, mãnh liệt hóa thành nguyên lực! Sở Dương làm ra ứng
Biến như vậy nguyên nhân rất đơn giản, giờ phút này lực lượng lúc trước tụ tập đã gần như đèn cạn dầu; mọi người không ai nghĩ tới, bất quá chỉ là một Phân thân của Vân Thượng Nhận lại có thể cường đại đến bực này! Hai bên va chạm 1 chiêu mà bên Sở Dương nhất phương đã hạ phong.
Đối phương thậm chí còn có cường đại dư âm lực!
Càng có thể làm ra công kích sắc bén khác!
Chín vị cao cấp cho tới đỉnh Thánh Nhân vẫn không làm gì được một cái phân thân của Vân Thượng Nhân!
Lại bị hắn thoát thân ra, thi triển ra sát chiêu Huyễn ảnh hóa thần như vậy!
Giờ phút này, mặc dù thoạt nhìn tạm thời là thế lực ngang nhau, nhưng mỗi người cũng biết, giờ phút này chân chính là đã đến thời khắc quyết định sinh tử tồn vong!
Cho nên Sở Dương bất kể hậu quả, đem tất cả lực lượng có thể điều động toàn bộ cũng điều động.
Chuyên liên quan đến sinh tử của mọi người, như thế nào dám xem thường, Sở Dương vào giờ khắc này quả nhiên là chân chính liều mạng rồi!
"Kiểm Cương!"
Sở Dương khàn giọng gào thét một tiếng, Cửu Kiếp Kiếm một trận thanh mang chớp động, Kiếm Cương đã lâu không gặp liền xuất hiện, rung đùi đắc ý, mang theo khí thế vô kiên bất tồi điên cuồng lao ra ngoài!
Không biết có phải là bị hoàn cảnh ảnh hưởng hay không, dù sao Kiếm Cương kể từ khi du ngoạn sơn thuỷ Cửu Trọng Thiên Khuyết tới nay trở nên dị thường trầm trọng. Sở Dương mỗi một lần thúc dục, cũng sẽ cảm giác càng ngày càng cố hết sức, nhưng thủy chung không biết là nguyên nhân gì.
Nhưng giờ phút này, cuối cùng đã tới thời khắc Binh hung chiến nguy quyết tuyệt, đã không thể không sử dụng!
Kiếm Cương gào thét lao ra!
Chỉ là một chiểu, Kiếm Cương phong mang đã đem Phân thân của Vân Thượng Nhân phá hủy thành đầy trời mảnh nhỏ, sau khi liều mạng đắc thủ, Cửu Kiếp Kiếm kiếm quang nhất chuyển biến chiêu thành Cửu Tiêu Phong Vân Tề Tụ Hội, Ngã Vị Vong Thời Quân Vô Ưu!
Chỉ là một chiểu, Kiếm Cương phong mang đã đem Phân thân của Vân Thượng Nhân phá hủy thành đầy trời mảnh nhỏ, sau khi liều mạng đắc thủ, Cửu Kiếp Kiếm kiếm quang nhất chuyển biến chiêu thành Cửu Tiêu Phong Vân Tề Tụ Hội, Ngã Vị Vong Thời Quân Vô Ưu!
Cũng là ở trong giây lát, toàn lực phòng thủ một chiêu.
Mà ngay trong nháy mắt chỉ nghe thấy thanh âm đương đương đương liên tiếp vang lên, giống như là thanh âm đầy trời mưa sa cùng nhau rơi xuống vậy. Vân Thượng Nhân huyên ảnh hóa thần sử dụng hai cây kiếm đã không dưới mấy vạn lần đâm vào Cửu Kiếp Kiếm.
Mỗi một kiếm, cũng là nặng như núi lớn, sắc bén vô cùng!
Nếu kiếm Sở Dương cầm trong là trường kiếm bình thường thì giờ phút này sợ rằng đã sớm bị đánh cho tan xương nát thịt, biến thành phấn vụn rồi! Nhưng, Cửu Kiếp Kiếm chính là đệ nhất thần binh tò xưa tới nay, mặc dù bị khảo nghiệm nhưng vẫn không sao.
Nhưng Cửu Kiếp Kiếm bền là một chuyên, tay Sở Dương cầm kiếm lại thật tâm không trụ được, trong khoảnh khắc đó Sở Dương cảm giác được tay của mình phảng phất như gãy lìa thành trăm ngàn mảnh, thiếu chút cầm không được Cửu Kiếp Kiếm.
Trên Cửu Kiếp Kiếm tia sáng còn tán loạn một trận.
Cửu Tiêu Phong Vân Tề Tụ Hội, Ngã Vị Vong Thời Quân Vô Ưu Thủ Ngự cố nhiên nghiêm mật, chưa từng lộ ra sơ hở, nhưng đối với bên kia hai đạo huyễn ảnh hóa thần liên thủ uy năng thực sự quá kinh người, đây cũng là do tu vi cao thấp có khác, không phải là do chiêu thức có sơ hở.
Đám người Sở Dương chín người đều không ngoại lệ, ở cùng một thời gian, một đạo mở to miệng, đồng loạt phun ra một ngụm tiên huyết!
"Nhất Tụ Phong Vân chính Là Hoàng!"
Sở Dương dốc cạn cả đáy rống to một tiếng, trên không trung kiếm quang lần nữa chớp động, kiếm khí ngàn vạn bay vụt, trên đỉnh đầu xuất hiện mặt trời nhô lên cao chói chang!
Quân Lâm Thiên Hạ!
Thánh Quân phân thân vốn là bản thân có loại khí thế'Quân lâm' nhưng, giờ phút này dưới đặc dị công kích, hoàng giả khí thế của hắn lại bị u ám đi.
Phân thân của Vân Thượng Nhân trong mắt rốt cục lộ ra vẻ sợ hãi!
Hoàng quan đột nhiên đè xuống!
Một chiêu cường mãnh nhất của Cửu Kiếp Kiếm, một kiếm cuối cùng từ trong tay Sở Dương nổ tung ra!
Không thành công cũng thành nhân!
Phân thân của Vân Thượng Nhân đối mặt với một kiếm này vội lui về phía sau, thân thể ở trên không trung không ngừng biến ảo ra bất đồng đường thẳng, bỗng nhiên bên toái, bỗng nhiên bên phải, trước sau phải trái phiêu hốt không chừng, một chớp mắt thời gian đã biến ảo không dưới ngàn vạn cái phương vị.
Nhưng Sở Dương cứ khống chế Cửu Kiếp Kiếm, lấy một hướng cuồng mãnh đột tiến, quyết không thay đổi phương hướng. Đối với thân ảnh khắp chung quanh lúc ẩn lúc hiện hoàn toàn bỏ mặc!
Mạc Khinh Vũ với Cửu Thiên Vũ, Mạc Thiên Cơ với Tử Ngọc Tiêu, Nhuế Bất Thông với Phượng Hoàng biến, Tạ Đan Quỳnh với Quỳnh Hoa, Đồng Vô Thương với Mặc đao, Mặc Lệ Nhi sử dụng ám khí, La Khắc Địch sử dụng trường kiểm, Tự Nương sử dụng nanh sói...
Cùng một thời gian xuất thủ!
Cuối cùng trước mắt!
"Tiểu bối! Càn rỡ!" thanh âm của Phân thân của Vân Thượng Nhân vang lên rồi "Hưu" một tiếng vọt lên trời cao. Sở Dương mang cuồng mãnh sát khí đuôi theo.
Sở Dương đuổi theo Phân thân của Vân Thượng Nhân, mũi kiếm chỉ cách lưng của hắn trong gang tấc!
Nhưng gang tấc này lại giống như lạch trời vậy, thủy chung không cách nào vượt qua được !
Phân thân của Vân Thượng Nhân thế đi như điện, Sở Dương Cửu Kiếp Kiếm truy kích như cầu vồng!
Mà sau lưng Sở Dương, tám người thủy chung lao theo, giống như là một chuôi dài, thẳng tắp xông lên trời cao!