➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Thịnh Diễm giống như Khúc Giang Tiêu, đều dùng tên thật, ảnh chân dung là chiếc đàn ghita của hắn, có chút giống cái trong tay hắn.
Theo như Mộ Sinh nói, đó là chiếc đàn ghita đầu tiên Thịnh Diễm mua.
Sau khi đến studio đều dùng của studio, nhưng Thịnh Diễm vẫn luôn mang theo đàn của hắn.
Sơ Tranh gửi tin nhắn để Lisa đi làm chứng nhận cho bọn họ.
Gửi tin nhắn xong, vừa vặn trông thấy Weibo Hoa Hòe vừa phát.
Cô đột nhiên nhớ tới trong danh sách follow còn có Hoa Hòe, lập tức unfollow con hàng này, thuận tiện kéo đen.
Danh sách follow của nguyên chủ không ít, Sơ Tranh unfollow hết toàn bộ, danh sách trùng trùng điệp điệp, trong nháy mắt chỉ còn lại ba người.
-
Tiết mục được định tối thứ sáu truyền ra, khi chính thức truyền ra, thì vòng thứ 3 bọn họ cũng đã ghi xong.
Vòng 1 quá nhiều người, mọi người chỉ có thể nhớ kỹ điểm đặc sắc —— hoặc là hát hay, hoặc là vóc người đẹp trai.
Thịnh Diễm vừa làm vocal vừa đảm đương giá trị nhan sắc, thành công gây nên đám fan hâm mộ chú ý, còn có Mộ Sinh, anh ta thế mà đã kết hôn.
[ Người này thế mà đã kết hôn! Còn có con, đứa bé thành thật như thế không thấy nhiều nha! ]
[ Nói không chừng là quên xóa... ]
[ Tiểu ca ca tên Thịnh Diễm rất đẹp trai!! ]
[ Bọn họ là người mới sao? ]
[ Giọng hát êm tai... Chỉ là có chút bất ổn, vì khẩn trương sao? Hơn nữa hình như bọn họ hát bài hát tự sáng tác, tôi chưa từng nghe qua bài hát này, cũng thật dễ nghe... ]
[ Một phút đồng hồ, tôi muốn tất cả tư liệu của tiểu ca ca này! ]
[ Hoa Hòe vừa rồi kia cũng rất đẹp trai, nhưng tôi cảm thấy anh ta hát không hay bằng tiểu ca ca. ]
[ Cảm giác thí sinh tham gia lần này đều rất có thực lực nha! ]
Theo đằng sau đồng thời truyền ra, fan hâm mộ của ba người Thịnh Diễm rất nhanh liền dồn dập phá trăm vạn.
Lúc này Sơ Tranh đẩy ra một bài hát khác của bọn họ, để bọn họ lên một vòng.
Ca từ là do Thịnh Diễm tự sáng tác, lần trước Lisa bảo bọn họ ghi lại trong phòng thu âm.
Nhưng vẫn luôn không có động thái tiếp theo, không nghĩ tới lần nữa nghe thấy, thì đã trực tiếp phát lên trên mạng.
Thịnh Diễm trông thấy một dải danh sách trong phần chế tác hậu kỳ, cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.
"Thịnh Diễm, cậu trông thấy không! Là Tỉnh Đại biên khúc cho chúng ta đó!!"
"Tôi nhìn thấy... anh đừng bóp cổ tôi." Thịnh Diễm vừa rồi là hô hấp có chút khó khăn, bây giờ chính là hô hấp rất khó khăn.
Không chỉ là biên khúc, những người đằng sau kia đều là ông lớn nổi danh trong vòng.
Người mà bọn họ nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ...
Hiển nhiên trên mạng cũng phát hiện.
[ Má ơi! Nhóm này có lai lịch gì? ]
[ Tỉnh Đại biên khúc cho bọn họ, không phải Tỉnh Đại nói muốn chậu vàng rửa tay sao? ]
[ Chậu vàng! Rửa tay! ]
[ Lý giải của lầu trên làm tôi cười. ]
[ Bài hát này chẳng ra sao cả... sao Tỉnh Đại lại biên khúc cho bọn họ? Còn có những ông lớn khác nữa, Fireworks này có hậu trường gì thế? ]
[ Tôi cảm thấy thật dễ nghe. ]
[ Cầu đại lão phổ cập khoa học về hậu trường của ban nhạc này! ]
Ca khúc có người khen có người chê, sở thích của người nghe không giống nhau, chỉ có thể từ việc bản thân mình cảm thấy có dễ nghe hay không mà phân biệt ra.
Thích thì cảm thấy êm tai, không thích thì cảm thấy khó nghe.
Nhưng càng nhiều người bát quái về hậu trường của bọn họ hơn, cùng với chuyện Mộ Sinh đã có vợ mà vẫn chơi trong ban nhạc.
Mộ • người có vợ • Sinh: "..." Người có vợ sao mà không thể chơi trong ban nhạc! Kỳ thị nhau à!
Đám dân mạng đào bới một vòng, cũng chỉ nhìn thấy chứng nhận tên của tổ hợp bọn họ, không lệ thuộc vào công ty nào.
Trên mạng nhấc lên sóng gió động trời, Sơ Tranh bên này lại rất bình tĩnh: "Các anh không nên quá để ý thi đấu, các anh không cần sân khấu này để lộ ra ánh sáng, tôi để các anh đi tham gia, là muốn cho các anh làm quen với sân khấu."
Mộ Sinh nhấc tay: "Bà chủ, tôi muốn hỏi chuyện bài hát kia..."
"Về sau đoàn đội chế tác của các anh sẽ chỉ càng ngày càng tốt, bây giờ các anh có thời gian tám chuyện, không bằng đến phòng luyện tập luyện nhiều hơn một chút, đừng làm mất mặt tôi."
Tổ ba người: "..."
Hóa ra ở trong mắt bà chủ, đoàn đội chế tác này của bọn họ mới chỉ ở cấp độ nhập môn thôi sao?
"Tiểu Diễm, rốt cuộc cậu làm sao mà tìm được một bà chủ như thế này vậy?" Tiền này là thiêu đến hoảng sao?
"..."
Thịnh Diễm cầm ghita đến phòng luyện tập: "Luyện tập đi."
-
Thi đấu đằng sau, Sơ Tranh đều sẽ đi cùng bọn họ, bởi vì hết thảy chỉ có 12 vòng, cho nên chế độ thi đấu tương đối khẩn trương.
Không biết Hoa Hòe dựa vào cái gì mà sống đến bây giờ, mỗi lần nhìn thấy Sơ Tranh, cũng mặt lạnh không để ý tới cô.
Ngày hôm nay tương đương với vòng bán kết, Thịnh Diễm bọn họ đang chuẩn bị, Sơ Tranh nửa đường nhận được điện thoại, khi trở về phát hiện hậu trường loạn thành một đoàn.
Thịnh Diễm ôm ghita, đứng trong góc, ánh mắt của không ít người đều rơi trên người bọn họ.
Lông mày Sơ Tranh nhẹ chau lại, cực nhanh đi qua: "Xảy ra chuyện gì?"
Biểu cảm của Mộ Sinh hơi khó coi, thấp giọng nói: "Vừa rồi khi biểu diễn, ghita của Tiểu Diễm đột nhiên hỏng..."
"Hỏng?"
Ghita không phải cái của Thịnh Diễm, mà là của studio, nhưng Thịnh Diễm luôn luôn yêu quý ghita, cho dù không phải là của mình, cũng không thể xuất hiện tình huống hư hao.
Vừa rồi Thịnh Diễm đã kiểm tra ghita, là có người phá hư.
"Có ai từng chạm qua sao?"
"Hậu trường nhiều người thế này..." Khúc Giang Tiêu lắc đầu: "Chúng tôi cũng không xác định."
Đàn ghita là của chính bọn họ, xảy ra chuyện như vậy, cho nên người bên tổ chức cũng không đến cùng nói chuyện với bọn họ.
Thịnh Diễm cúi thấp đầu, không thấy rõ thần sắc trên mặt hắn, Sơ Tranh giơ tay sờ đầu hắn: "Không sao, các anh dẫn hắn ra ngoài trước đi."
Một câu tiếp theo là nói với Mộ Sinh và Khúc Giang Tiêu.
-
Sơ Tranh tìm được người tổ chức trước, hỏi biện pháp giải quyết.
Sự cố khi biểu diễn ai cũng có thể gặp phải, Sơ Tranh thương lượng với bọn họ lát nữa sẽ đến thi đấu, hậu kỳ đều có thể biên tập, không có ảnh hưởng quá lớn.
Sơ Tranh tìm được bọn họ ở bên ngoài.
Sơ Tranh cầm chiếc ghita mượn được đi qua: "Dùng ghita này trước đi, lát nữa các anh lại lên sân khấu."
Thiếu niên không nói tiếng nào nhận lấy ghita, Sơ Tranh cũng không mò ra Thịnh Diễm đây là trạng thái gì, nhìn Mộ Sinh và Khúc Giang Tiêu bên cạnh, im ắng hỏi bọn họ, đây là tình huống gì.
Hai người nhún nhún vai, cũng không có nhiều lo lắng, Mộ Sinh nhỏ giọng nói: "Chính cậu ấy điều chỉnh một lát là tốt thôi."
Trên sân khấu xảy ra chuyện lớn như vậy, tâm tình Thịnh Diễm nhất định sẽ chịu ảnh hưởng, lúc này chỉ có thể dựa vào chính hắn điều chỉnh.
Khúc Giang Tiêu đi về phía Sơ Tranh hai bước: "Bà chủ, chuyện này có người nhằm vào chúng ta."
Sơ Tranh gật đầu, biểu thị mình biết rồi: "Ừ, thi đấu trước đi."
Lần nữa đến bọn họ lên sân khấu, Thịnh Diễm thở ra một hơi, vừa hô cố lên cho mình dưới đáy lòng, trên đầu đột nhiên trầm xuống.
Thịnh Diễm liếc nhìn cô một cái, không né tránh: "Tôi sẽ cố gắng!"
"Ừ, đi đi."
Suy cho cùng là sự kiện đột phát ảnh hưởng đến bọn họ, mặc dù tiến vào trận chung kết, nhưng thứ tự không cao lắm.
Chờ trận đấu kết thúc, Sơ Tranh mới tìm người phụ trách, muốn xem giám sát ở hậu trường.
Người phụ trách thái độ qua loa: "Không nhìn thấy đang bận sao? Cô đừng cản đường..."
Sơ Tranh một tay đè vai hắn ta lại, đẩy người ra chiếc ghế phía sau, một chân đạp lên, khí thế hung ác lộ ra: "Tôi muốn xem giám sát hậu trường, ngay bây giờ!"
Người phụ trách: "..."