Chương 667: Ngộ cẩm trình tường (1)

Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Mặc Linh 03-07-2023 22:27:09

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ Sơ Tranh không lập tức bị truyền tống, mà ở trong bóng đêm đợi một lúc. Cô cho là Vương bát đản muốn truyền tống mình về, kết quả chứng minh cô suy nghĩ nhiều. Vương bát đản đại khái chỉ chập mạch một lát, một giây sau liền đưa cô đến vị diện mới. ... "Giặt sạch sẽ cái này rồi ra nấu cơm." Ầm —— Trong nháy mắt khi Sơ Tranh mở mắt ra, nghe thấy chính là tiếng đóng cửa ầm ầm này, bên tai dường như còn quanh quẩn cái âm thanh chanh chua vừa rồi. Lúc này Sơ Tranh đứng trong một cái phòng vệ sinh, phòng vệ sinh coi như rộng rãi, trang trí cũng không tệ. Người vừa rồi là ai? Đầu Sơ Tranh tràn đầy dấu chấm hỏi, trực tiếp đặt mông ngồi xuống mép bồn tắm bên cạnh. Hai tay Sơ Tranh chống lên bồn tắm lớn, sửa sang tin tức lại trước, sau đó mới bắt đầu tiếp nhận ký ức. Nguyên chủ họ Cẩm. Nguyên chủ là một cô gái ngoan điển hình, thành tích tốt, nhu thuận nghe lời, cha mẹ kiêu ngạo, là con nhà người ta trong truyền thuyết. Lúc học cấp hai, cha qua đời vì bệnh, sau đó nguyên chủ liền sống cùng mẹ mình. Năm học sơ tam, trong nhà đột nhiên có thêm một người con trai. Mẹ của nguyên chủ nói cậu con trai kia là con của một người bạn trước kia, muốn vào thành phố học cao trung, có lẽ cần phải ở lại nhà bọn họ. Đối với cậu con trai lạ lẫm Tiếu Trạch đột nhiên xâm nhập vào địa bàn của mình, nguyên chủ dùng thiện ý đáp lại. Tiếu Trạch cũng không tệ, hai người từ lạ lẫm đến quen thuộc, quan hệ càng ngày càng tốt. Tiếu Trạch giống như anh trai chăm sóc nguyên chủ, trời lạnh đưa áo, trời nóng đưa nước, quan tâm tỉ mỉ. Khi nguyên chủ học năm nhất đại học, mẹ cũng sinh bệnh nặng, chỉ qua mấy tháng liền không được. Khi mẹ nguyên chủ qua đời, gọi nguyên chủ vào trước giường bệnh, trịnh trọng giao cô ấy cho Tiếu Trạch, cũng nói ra một đoạn chuyện xưa. Lúc cha mẹ nguyên chủ còn trẻ, đã từng đi dạy học, ở nhờ một gia đình. Gia đình kia chính là nhà của Tiếu Trạch. Cha của Tiếu Trạch đối với bọn họ vô cùng hảo hữu, có thể nói là anh em ruột cũng không bằng. Mẹ Tiếu Trạch mang thai trước, cũng không lâu lắm, mẹ nguyên chủ cũng mang bầu nguyên chủ. Lúc ấy tài nguyên cằn cỗi, mẹ nguyên chủ mang thai, dinh dưỡng không đủ, cha nguyên chủ muốn đi tìm chút đồ cho mẹ nguyên chủ bồi bổ thân thể, lại không nghĩ tới gặp phải mưa to, bị nhốt trong núi. Là cha Tiếu Trạch bất chấp nguy hiểm, đi cứu cha nguyên chủ ra. Về sau có một lần uống say, cha nguyên chủ và cha Tiếu Trạch ước định bằng lời nói, nếu như sinh hạ một nam một nữ, liền kết làm thông gia. Không nghĩ tới, nguyên chủ còn chưa ra đời, bọn họ đã phải trở về thành phố. Lúc đầu hai nhà còn có liên hệ, về sau gia đình nguyên chủ chuyển nhà hai lần, liền mất đi liên lạc. Tận đến khi mẹ nguyên chủ ngoài ý muốn gặp phải Tiếu Trạch. Mấy năm này, Tiếu Trạch đối với nguyên chủ như thế nào, mẹ nguyên chủ cũng nhìn thấy rõ ràng. Cho nên trước khi ra đi, bà ấy yên tâm giao nguyên chủ cho Tiếu Trạch, mặc kệ bọn họ xem nhau như người thân, hay là lúc sau kết hôn, thì cũng mong Tiếu Trạch chiếu cố cho nguyên chủ thật tốt. Nhưng mà đây mới là khởi đầu cho cuộc đời bi thảm của nguyên chủ. Sau khi mẹ nguyên chủ qua đời, quả thực Tiếu Trạch đối xử với cô ấy không tệ, cũng vô tình hay cố ý lộ ra chút mập mờ. Nguyên chủ vốn chính là một cô gái ngoan ngoãn, ở trường học cơ hồ không tiếp xúc với nam giới. Nam giới duy nhất chính là Tiếu Trạch. Mặc dù Tiếu Trạch không anh tuấn soái khí như những nhân vật phong vân trong trường học, nhưng cũng được cho là khá đẹp, thuộc về kiểu tiểu soái ca tràn ngập ánh nắng, tăng thêm hắn ta đối nhân xử thế rất có kỹ xảo, ở trường học cũng được cho là có chút danh tiếng. Một người như vậy, nguyên chủ thích hắn ta cũng là chuyện thuận lý thành chương. Nguyên chủ cũng cho là mình sẽ cùng Tiếu Trạch tốt nghiệp, kết hôn, làm việc, sau đó có con của bọn họ. Ai biết hết thảy những chuyện đó đều là cô ấy vọng tưởng. Lúc thực tập đại học, Tiếu Trạch lấy lý do bọn họ bận bịu, thời gian không đủ, đón mẹ từ quê lên chăm sóc bọn họ. Nguyên chủ sợ mẹ Tiếu Trạch không dễ ở chung, không muốn đồng ý lắm. Thế nhưng Tiếu Trạch nói đi nói lại nhiều lần, tăng thêm lúc ấy hai người đã xác định quan hệ kết giao, nguyên chủ lo lắng nếu mình từ chối, sẽ làm cho Tiếu Trạch thương tâm, nên liền đáp ứng. Giọng của bà Tiếu rất lớn, cho dù không có ác ý gì, thì giọng cũng vô cùng lớn. Còn có các loại tập tục xấu, cách sống và ẩm thực đều khác xa một trời một vực với nguyên chủ. Một ngôi nhà đang yên bình, sau khi bà Tiếu đến, không những không tốt hơn, mà ngược lại càng thêm hỗn loạn. Tiếu Trạch luôn lấy chuyện bà Tiếu là trưởng bối, bảo nguyên chủ chịu đựng. Cha mẹ nguyên chủ đều là giáo viên, gia giáo tốt đẹp, cô ấy không thể nào nháo với trưởng bối, đành phải nhẫn nhịn. Nhưng mà bà Tiếu được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, lúc đầu còn nấu cơm, giặt chút quần áo cho bọn họ. Đến phía sau thì bà Tiếu hoàn toàn làm tu hú chiếm tổ chim khách, không quan tâm, cùng bạn bè mới quen bên ngoài ra quảng trường nhảy nhót, trò chuyện bát quái, nguyên chủ thực tập trở về, còn phải chịu đựng bà Tiếu sai sử. Lúc này Tiếu Trạch sẽ chỉ trấn an cô ấy, nhưng xưa nay không giúp cô ấy nói chuyện. Nguyên chủ kết thúc kỳ thực tập, Tiếu Trạch liền đưa ra yêu cầu kết hôn. Bởi vì nguyên nhân bà Tiếu, nguyên chủ không nguyện ý lắm, cố ấy không hy vọng sau này mình phải sống chung với một người như vậy. Nhưng mà Tiếu Trạch lại thừa dịp cô ấy uống say, cưỡng ép cùng cô ấy phát sinh quan hệ. Ván đã đóng thuyền, vốn dĩ nguyên chủ cũng thích Tiếu Trạch, chỉ có thể cùng Tiếu Trạch kết hôn. Sau khi kết hôn, bị ép ở nhà hầu hạ bà Tiếu. Tiếu Trạch thăng chức rất nhanh, sau khi có thành tựu, đối xử với nguyên chủ cũng không tốt như dĩ vãng, thường xuyên bởi vì một chuyện nhỏ mà quát mắng cô ấy. Mãi đến khi nguyên chủ mang thai, cô ấy phát hiện Tiếu Trạch cấu kết với người phụ nữ khác. Sau khi bị cô ấy vạch mặt, Tiếu Trạch cũng không che giấu nữa, lại còn trực tiếp mang về nhà, mà mẹ chồng của cô ấy, lại lộ ra vẻ vô cùng yêu thích. Hoàn toàn xem nguyên chủ như một người ở. Nguyên chủ thật sự không nhẫn nhịn nữa, đang mang thai rời nhà trốn đi. Nhưng mà mới ra khỏi cư xá, liền bị xe đụng, một xác hai mạng. Tiếu Trạch thuận lý thành chương chiếm nhà của nguyên chủ, cùng tiểu tam kết hôn sinh con. Sơ Tranh tiếp thu xong kịch bản, không biết nên biểu đạt tâm tình của mình thế nào. Điểm để phun tào quá nhiều, không biết nên bắt đầu từ đâu. Cô cần chậm rãi. Cuộc sống này là thế nào chứ! Nguyên chủ thành tích tốt như vậy, dựa theo lý thuyết thì cũng không phải loại đần độn, sao lại rơi vào một kết quả như vậy chứ? 【 Tiểu tỷ tỷ, người học giỏi, không có nghĩa là cách đối nhân xử thế cũng giỏi đâu - 】 Có người lúc đi học là học bá học thần, nhưng sau khi ra xã hội, rất nhiều học bá học thần đều không thể thích ứng với quy tắc của xã hội, từ đó bị đào thải. Ngược lại là những người thành tích chưa hẳn đã tốt, nhưng cách đối nhân xử thế khéo léo đưa đẩy, có thể rất nhanh được cấp trên thưởng thức, thăng quan phát tài. Sơ Tranh xem thường. Cô đứng dậy, nhìn vào trong gương một chút. Nguyên chủ mặc một bộ đồ ở nhà, màu hồng barbie, nhưng nguyên chủ dáng dấp nhu thuận, vừa nhìn đã biết loại con gái trong sạch ngoan ngoãn, phía sau còn có hai lỗ tai thỏ dài dài cụp xuống, ngược lại nhìn cực kỳ đáng yêu. Sơ Tranh nhìn người trong gương, đôi mắt hơi híp lại. Đợi đã! Trong kịch bản nguyên chủ có phát sinh quan hệ với tên tra nam kia... Tuyến thời gian bây giờ là khi nào? Sơ Tranh mò xuống bụng của mình. Còn tốt, chưa tròn. Cô nhớ lại tuyến thời gian. Bây giờ hẳn là còn chưa kết hôn, nguyên chủ vẫn đang thực tập... vậy hẳn là chưa phát sinh bất cứ quan hệ gì với tên tra nam kia. Còn tốt còn tốt. Sơ Tranh vỗ vỗ ngực. Hù chết người.