➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Lúc này Hoa Lạc Bất Tẫn đang ở chung một chỗ với Dạ Văn Tiêu.
Dạ Văn Tiêu làm ra trận thế lớn như vậy để thổ lộ, trên mặt cô ta cũng có ánh sáng.
Vốn là một chuyện rất vui mừng, ai biết Dạ Văn Tiêu thổ lộ vẫn chưa xong, trên thế giới liền nhảy ra một tin tức như vậy.
"Hoa Đào Vẫn Như Cũ này là ai thế?"
"Hình như từng thấy trên kênh thế giới rồi."
"Vận khí tốt như vậy sao?"
"Lạc Thần, tôi cũng rất muốn."
Hoa Lạc Bất Tẫn nghe mọi người thảo luận, sắc mặt dần dần không tốt.
Những người này cũng coi như có mắt nhìn, nhanh chóng ngậm miệng.
Dạ Văn Tiêu cũng tức giận không nhẹ.
Nếu như không có tin tức này, vậy tin kia của hắn ta sẽ được đưa lên đỉnh thật lâu.
Đây chính là hắn ta nạp tiền làm.
Ai biết sẽ bị một tin khác làm rơi đỉnh.
Ngay cả phía công ty game đại khái cũng không dự liệu được.
Dạ Văn Tiêu tìm phục vụ khách hàng khiếu nại, phục vụ khách hàng không xử lý được, báo lên phía trên.
Lạc Thần mặc dù phát tới ba tin, nhưng thời gian biểu hiện chỉ có năm phút đồng hồ, mà Dạ Văn Tiêu là vàng ròng bạc trắng tiêu tiền, cuối cùng quyết định đưa cái tin của Dạ Văn Tiêu về lại.
Ai biết cái tin kia vừa trở về, lại bị rơi xuống.
【 Tin tức thế giới 】 Người chơi "Một Bước Bại Một Tỷ" tặng cho người chơi "Hoa Đào Vẫn Như Cũ" 9999 đóa lam sắc yêu cơ.
Phục vụ khách hàng:...
Thế này thì bọn họ cũng không có cách nào nữa.
Người ta cũng dùng tiền lên đỉnh.
Dạ Văn Tiêu tức đến xanh mét cả mặt mày.
Nữ nhân kia tuyệt đối là cố ý!!
【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Kích thích, game này còn có thể tặng cùng giới?
【 Thế giới 】 Đào Kép Họa Tây Lâu: Oa oa oa, vì sao tiểu tỷ tỷ không tặng tôi?
【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Một trăm ngàn... Một trăm ngàn!! Không được, tôi sắp không khống chế nổi chính mình.
【 Thế giới 】 Nhược Gia: Đều bình tĩnh một chút, chẳng phải chỉ là một trăm ngàn thôi sao.
【 Thế giới 】 Nhược Gia: Mau giúp tôi gọi cấp cứu.
【 Thế giới 】 Trường Giang Trường Giang ta là Ngân Hà: Tại sao tiểu tỷ tỷ lại muốn tặng cho Hoa Đào Vẫn Như Cũ? Không giữ lại cơ hội cho nam đồng bào trải rộng ở đây sao?
Hoa Đào Vẫn Như Cũ được tặng hoa cũng rất đần độn.
Cô ấy thật sự... Không đồng tính.
Cô ấy là một cô gái thẳng tắp, thích con trai!
Tần Lạc càng không vui hơn: "Vì sao cô lại tặng hoa cho cô ta? Tặng hoa cho người khác là đại biểu thích, cô thích cô ta sao?"
Sơ Tranh: "Tôi chỉ muốn phá sản."
Tần Lạc đại khái muốn hỏi phá sản làm gì, nhưng hắn rất nhanh liền đổi vấn đề: "Vì sao không tặng tôi?"
"Không tặng được." Sơ Tranh nói: "Anh là NPC."
NPC không có thiết lập tặng hoa.
Làm sao tặng?
"Tôi có thể điều chỉnh số liệu."
Sơ Tranh lạnh lùng phá: "Sau đó anh sẽ bị bắt."
Tần Lạc: "..."
Tần Lạc a một tiếng: "Cho nên, lúc ban đầu cô muốn tặng tôi sao?"
Sơ Tranh không vui: "Bằng không thì sao?"
Phá sản, lựa chọn đầu tiên đương nhiên là thẻ người tốt.
Nhưng cho dù lần này có thể tặng, Sơ Tranh cũng sẽ không tặng.
Tần Lạc là NPC, bại lộ trước mặt tất cả người chơi, cuối cùng nhất định sẽ xảy ra chuyện.
Một khi công ty game phát hiện ra con hàng này có ý thức tự chủ, thì có thể bỏ qua cho hắn sao?
Tần Lạc nghĩ nghĩ, toét miệng cười đần độn: "Vậy được rồi, tôi tha thứ cho cô."
Sơ Tranh: "..."
Không phải!
Ta sai chỗ nào rồi!
Mi dựa vào cái gì mà tha thứ cho ta!
-
Một bên khác.
Dạ Văn Tiêu nhìn Hoa Lạc Bất Tẫn đối diện một chút, khẽ cắn môi lần nữa tặng hoa.
【 Tin tức thế giới 】 Người chơi "Dạ Văn Tiêu" tặng người chơi "Hoa Lạc Bất Tẫn" 9999 đóa lam sắc yêu cơ.
【 Tin tức thế giới 】 Người chơi "Một Bước Bại Một Tỷ" tặng người chơi "Hoa Đào Vẫn Như Cũ" 9999 đóa lam sắc yêu cơ.
Dạ Văn Tiêu phát một lần, Sơ Tranh liền cho hắn ta rơi xuống một lần.
Quần chúng ăn dưa trên thế giới, nhìn Thần Tiên đánh nhau.
【 Thế giới 】 Hộ vả mặt chuyên nghiệp: Tiểu tỷ tỷ Một Tỷ rõ ràng chính là cố ý, đây là có thù gì, oán gì vậy.
【 Thế giới 】 Hôm nay không xóa bỏ: So xem ai nhiều tiền hơn à?
【 Thế giới 】 Mềm mại yếu đuối: Có số tiền này, còn không bằng quyên góp cho vùng núi làm từ thiện, ở đây ra vẻ cái gì, khoe khoang mình nhiều tiền chắc?
【 Thế giới 】 Mộc Nguyệt Thiển: Dùng tiền tìm cảm giác tồn tại thôi, có người chỉ muốn được người khác chú ý.
Mềm mại yếu đuối nói chuyện với Mộc Nguyệt Thiển, phía dưới đột nhiên tuôn ra một số người chơi không thường xuyên ở trên thế giới ra phụ họa.
【 Thế giới 】 Thiếu nữ chanh trên cây: Tôi nói đám người mấy người này, người ta tiêu tiền của mình, không tiêu của mấy người, game đã thiết lập như thế, vì sao người ta không thể chơi? Có bản lĩnh thì bảo công ty game đổi thiết lập đi.
【 Thế giới 】 Thiếu nữ chanh trên cây: Lại nói sao cô biết người ta không làm từ thiện, người ta quyên góp còn phải nói với mấy người chắc? Chơi game thôi mà còn phải nhìn mấy người chõ mỏ linh tinh, mấy người quản rộng như vậy, sao không lên trời luôn đi.
Người làm từ thiện chân chính, xưa nay sẽ không nói ra.
Nhưng những này kêu gào đến kịch liệt, chỉ sợ đến một xu cũng chưa hề quyên góp.
【 Thế giới 】 Mềm mại yếu đuối: Tôi lại không nói chuyện với cô, cô ra đây tọc mạch làm gì?
【 Thế giới 】 Thiếu nữ chanh trên cây: A, tôi cũng không nói chuyện với cô nha.
Mấy người này trực tiếp cãi nhau ì xèo trên thế giới.
Quần chúng ăn dưa: Siêu kích thích!
-
Cuối cùng có thể là Dạ Văn Tiêu giận điên lên, không tiếp tục đưa tin tức lên đỉnh nữa.
Sơ Tranh cùng những người khác tách ra, mang theo Tần Lạc tìm tới hiện trường thổ lộ của Dạ Văn Tiêu.
"Chúng ta đến đây làm gì?" Tần Lạc nhìn quanh, học dáng vẻ của Sơ Tranh, trốn ở đằng sau bụi cây.
Sơ Tranh lời ít mà ý nhiều: "Ghi hình."
Tần Lạc: "Vì sao?"
"Lưu giữ chứng cứ."
Tần Lạc không hiểu gì lắm, hắn giơ tay phát biểu: "Tôi giúp Tiểu Sơ."
Sơ Tranh không từ chối.
Mặc dù Dạ Văn Tiêu tức đến nổ tung, nhưng vẫn bày tỏ với Hoa Lạc Bất Tẫn.
Điểm không giống với trước đó chính là, Hoa Lạc Bất Tẫn cũng không phải mập mờ không đồng ý, mà ngược lại đồng ý.
Không biết có phải là bởi vì Dạ Văn Tiêu tặng số hoa kia, để Hoa Lạc Bất Tẫn trông thấy thực lực của vị thổ hào này hay không.
"Quay xong chưa?"
"Xong rồi." Tần Lạc vỗ ngực, cam đoan không có vấn đề.
"Gửi đến điện thoại di động của tôi."
Tần Lạc nghe lời gửi đến điện thoại di động của Sơ Tranh.
Sơ Tranh cũng không vội vã rời đi, mà chờ người bên Dạ Văn Tiêu tản đi, mang theo Tần Lạc âm thầm nghe lén một chút.
Hai người vừa thiết lập quan hệ, nhất định sẽ dính nhau một hồi.
Hoa Lạc Bất Tẫn như chim non nép vào người Dạ Văn Tiêu, nói chuyện với Dạ Văn Tiêu.
Cuối cùng không biết nói thế nào lại nói đến Lạc Thần, Hoa Lạc Bất Tẫn cũng muốn Lạc Thần.
Dạ Văn Tiêu vừa ôm mỹ nhân về, mỹ nhân yêu cầu đương nhiên là một lời đáp ứng.
"Hoa Lạc, em yên tâm, chỉ cần em thích, anh nhất định sẽ cho em hết."
Sắc mặt Hoa Lạc Bất Tẫn đỏ lên: "Cảm ơn."
"Giữa chúng ta, không cần nói những thứ này..."
Sơ Tranh dùng một tay bịt mắt Tần Lạc lại.
Tần Lạc không giãy giụa, chỉ kỳ quái hỏi: "Vì sao lại che mắt tôi?"
"Không thích hợp cho anh nhìn." Bé con mà nhìn cái gì, lại không thể hôn.
"Nhưng mà... Tiểu Sơ, cô che tôi, tôi cũng có thể trông thấy."
Nói cách khác, Tần Lạc chỉ là hình ảnh truyền tải của hắn, toàn bộ trò chơi, chỉ cần hắn muốn biết, mặc kệ ở đâu, hắn cũng có thể rõ như lòng bàn tay.
Sơ Tranh: "..."
Sơ Tranh dắt hắn rời đi.
"Chúng ta không nhìn sao?"
"Nhìn cái gì?"
"Bọn họ như kia chính là đang hôn?" Tần Lạc dùng ngón tay chỉ chỉ, giọng nói nhẹ mềm như lông vũ lướt qua: "Tôi xem tư liệu, khác phái hôn nhau đại biểu cho thích."
"..."