➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Phương gia.
Phương Chu An đứng trong phòng khách, cha Phương và mẹ Phương ngồi trên ghế sofa, sắc mặt cũng không quá tốt.
"Phương Chu An, mày thật đúng là vô pháp vô thiên!"
Cha Phương đột nhiên túm lấy đồ trên bàn, đập về phía Phương Chu An.
"Ông làm gì vậy..." Mẹ Phương sợ con trai mình bị đập trúng, nhanh chóng ngăn cha Phương lại.
Lúc này cha Phương lửa giận ngút trời, ngay cả mẹ Phương cũng chịu giáo huấn: "Làm gì? Bà quản nó kiểu gì vậy? Hả?"
"Con trai đã lớn như vậy rồi, tôi làm sao mà quản được?"
Cha Phương lười nói với mẹ Phương, chỉ vào Phương Chu An: "Nha đầu Khương gia có chỗ nào không tốt? Mày chướng mắt? Hả? Môn đăng hộ đối, dáng dấp cũng xinh đẹp, mắt mày mù à!"
Phương Chu An: "..."
Phương Chu An chỉ thích loại xinh đẹp vũ mị như Hoa Lạc Bất Tẫn, không thích kiểu như Khương Sơ Tranh.
Cha Phương tức giận không nhẹ, xém chút đánh cho Phương Chu An một trận.
Mẹ Phương vất cả lắm mới khuyên được cha Phương trở về phòng.
"Con trai à, con bị làm sao vậy." Mẹ Phương kéo Phương Chu An.
"Mẹ, con không thích cô ta, con có thể có cách nào?"
"Cho dù con không thích con bé, thì cũng không nên nói ra những câu ấy!" Mẹ Phương thấp giọng quát.
"..."
Mẹ Phương lại giáo huấn Phương Chu An thêm một trận.
Khương gia bên kia giải trừ hôn ước, thái độ kiên quyết, Phương gia bên này cương quyết không làm, kết quả người ta trực tiếp tổ chức buổi họp báo, công khai giải trừ hôn ước.
Vốn chính là Phương Chu An sai, chẳng lẽ bọn họ còn có thể nhảy ra ngoài nói không được?
-
Phương Chu An vài ngày rồi không lên mạng.
Hoạt động Trung Thu trong game đã sắp hết hạn, trên bảng điểm số Sơ Tranh và Tiểu Thiếu Gia không chênh nhau nhiều, ai cũng có thể xông lên hạng nhất.
Sơ Tranh tiêu tiền của Vương bát đản, tuyệt không đau lòng.
Cuối cùng điểm tích lũy của Tiểu Thiếu Gia vẫn không nhiều bằng Sơ Tranh, xếp hạng thứ hai.
Sơ Tranh lấy được phần thường công ty game ban thưởng cho, đúng là sủng vật thần cấp Bảo Bảo, còn chưa phá vỏ.
Trừ cái này, còn có mảnh vỡ Tàng Bảo Đồ, một bộ thời trang, một bộ trang bị, một món vũ khí.
Còn có chút đồ vật ngổn ngang, dù sao cũng là người chơi kim cương nạp nhiều tiền như vậy.
Không cho nhiều thêm một chút, thì bản thân công ty game đại khái cũng không nhìn được.
Sơ Tranh nhìn nhiệm vụ Tàng Bảo Đồ kia của mình, cũng không biết lúc nào có thể tập hợp đủ.
Cũng may nhiệm vụ này không trở ngại những nhiệm vụ khác.
【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Tiểu tỷ tỷ Một Tỷ, mau móc Bảo Bảo của cô ra xem đi!
【 Thế giới 】 Trường Giang Trường Giang ta là Ngân Hà:... Thịt ba chỉ lời này của mi nói đến quá không câu nệ tiểu tiết rồi.
【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Đổi thành trứng trứng thì rất kích thích.
【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Tôi nói đám người mấy người chính là có tư tưởng bẩn thỉu nhé.
【 Thế giới 】 Trường Giang Trường Giang ta là Ngân Hà: Chúng tôi siêu thuần khiết.
【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Mấy người không muốn xem sủng vật thần cấp chắc?
【 Thế giới 】 Một Bước Bại Một Tỷ: Còn là quả trứng.
Nhìn cái cầu!
【 Thế giới 】 Trường Giang Trường Giang ta là Ngân Hà: Thật sự xem trứng kìa.
【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Trứng cũng muốn xem! Tôi còn chưa thấy sủng vật thần cấp bao giờ đâu!
【 Thế giới 】 Mi muốn giàu trong một đêm không: Cầu nhìn.
【 Thế giới 】 Liên minh kẻ thù giàu: Cầu nhìn.
【 Thế giới 】 Nhược Gia: Nhìn cái gì?
【 Thế giới 】 Thịt ba chỉ chạy vội: Nhìn trứng của tiểu tỷ tỷ Một Tỷ.
【 Thế giới 】 Nhược Gia:!!!
Sơ Tranh đem sủng vật Bảo Bảo dán lên, còn chưa ấp ra, chính là quả trứng biết phát sáng, Sơ Tranh cảm thấy không đẹp đẽ gì, nhưng người trên thế giới vây quanh nhìn hồi lâu.
Sơ Tranh che đậy thế giới lại, sửa sang lại đồ vật trong ba lô.
Tăng thêm bộ thời trang ban thưởng này, đã đủ ba mươi bộ thời trang.
Vương Giả nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành, quay đầu lại phát cho cô thêm cái nữa.
Mỹ danh nói: Thời trang ba mươi ngày không giống nhau, vũ khí cũng phải ba mươi ngày không giống nhau! Kẻ có tiền chính là muốn không giống nhau!
Sơ • kẻ có tiền • Tranh: "..."
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời thu thập 30 món vũ khí. (0/ 30) 】
【 Nhắc nhở: Mỗi món vũ khí không được thấp hơn 5000 tệ, không giới hạn chủng tộc. 】
Sơ Tranh: "..."
Mi bị điên rồi à?
Lấy trình độ đổi mới của game này bây giờ, mà có được ba mươi món vũ khí năm ngàn tệ?
Thật sự cho rằng cái nào cũng là kiếm Thương Vũ à!
【 Cho nên ta không hạn chế chủng tộc nha! Cộng lại nhất định là có nha! 】 Vương Giả giọng điệu vui sướng: 【 Cố lên nha tiểu tỷ tỷ! 】
Đi!
Mi chờ đi!
【... 】
Vương Giả có chút dự cảm không tốt.
-
Sơ Tranh kéo mục bạn tốt ra, tìm tới Hoa Đào Vẫn Như Cũ.
【 Nói chuyện riêng 】 Hoa Đào Vẫn Như Cũ: Tiểu tỷ tỷ cô chủ động tìm tôi a a a a!!
Lâu như vậy, vị tiểu tỷ tỷ thổ hào này chưa từng chủ động tìm cô ấy.
Hôm nay mặt trời mọc bên nào vậy?!
【 Nói chuyện riêng 】 Một Bước Bại Một Tỷ: Ở đâu?
Hoa Đào Vẫn Như Cũ báo cái tọa độ, Sơ Tranh trực tiếp đi qua, Điêu dân to gan cũng ở đây, hai người ngồi ở biên giới bản đồ.
Tư thế... Có chút tiêu hồn.
"Tiểu tỷ tỷ!"
Hoa Đào Vẫn Như Cũ phất tay với Sơ Tranh.
Sơ Tranh đi qua, hai người cũng không đứng lên, còn vô cùng nhiệt tình mời Sơ Tranh cũng ngồi xổm xuống.
Sơ Tranh: "..."
Ta là người sẽ làm ra loại chuyện này sao?
Sơ Tranh đứng ở bên cạnh: "Hai người ngồi xổm ở đây làm gì?" Bày cái chén bể là có thể xin cơm rồi.
Điêu dân to gan: "Ngồi xổm canh BOSS đó."
Sơ Tranh nhìn xung quanh, nơi này hoang vu đến nỗi ngay cả tiểu quái cũng không có, còn có thể có BOSS?
Nhưng mà có nhiều chỗ BOSS chính là không giống bình thường, cô cũng không hỏi nhiều.
"Đúng rồi tiểu tỷ tỷ, đại thần Dạ Văn Tiêu kia hỏi tôi mua "Lạc Thần", tôi nói ở chỗ của cô, hình như hắn rất tức giận..."
"Hắn lên mạng rồi?" Lên mạng là lập tức đến mua Lạc Thần cho Hoa Lạc Bất Tẫn, chân ái nha!
"Ừ, tầm khoảng một tiếng trước đấy."
"Tiểu tỷ tỷ thổ hào, cô và đại thần Dạ Văn Tiêu có thù oán gì à?" Điêu dân to gan rất là tò mò.
Ngày tết Trung Thu ấy, hai người tranh nhau đến thế kia.
"Không có gì." Loại chuyện như vị hôn phu hoang dại tiền nhiệm này cũng không cần nói ra, ném mất mặt mũi đại lão của ta.
Điêu dân to gan muốn hỏi bát quái, nhưng Sơ Tranh đâu có dễ hỏi như vậy.
Hoa Đào Vẫn Như Cũ: "Cô tìm tôi làm gì thế?"
"Có chút việc."
-
Sơ Tranh bảo Hoa Đào Vẫn Như Cũ bày vũ khí cô ấy không cần ở phòng đấu giá, sau đó lại triệu tập người đến cạnh tranh.
Một đường nâng giá vũ khí lên đến năm ngàn.
Cuối cùng Sơ Tranh ra mặt mua xuống.
【... Tiểu tỷ tỷ, cô như vậy không được, nhất định phải là giá thị trường. 】
Trước đó mi cũng không nói muốn giá thị trường.
【... 】 Nó không nói sao? Vương Giả nghĩ nghĩ, hình như thật sự không có...
Lại nói ta đây chính là giá thị trường, ta lại không trực tiếp cho.
Đấu giá cũng thuộc về thị trường, nó chính là giá thị trường.
Sơ Tranh rất là lý lẽ hùng hồn.
【... 】
Sơ Tranh rất nhanh liền mua xong ba mươi món vũ khí.
Vương Giả đại khái là giận điên lên, nhưng Sơ Tranh nói không có chỗ nào bắt bẻ được, điều kiện tiên quyết là nó không thiết lập tốt.
【 Thế giới 】 Trần Trần Vô Ảnh: Ngày hôm nay Một Tỷ lại điên rồi?
【 Thế giới 】 Đông ô: Làm sao thế?
【 Thế giới 】 Trần Trần Vô Ảnh: Vừa rồi cô ấy ở phòng đấu giá, mua ba mươi món vũ khí không có tác dụng gì.
【 Thế giới 】 Nguyệt Sắc mê người: Chuyện này có gì hiếm lạ?
【 Thế giới 】 Quần chúng ăn dưa: Dưa này không thể ăn.
【 Thế giới 】 Trần Trần Vô Ảnh: Giá cả mỗi món đều là năm ngàn trở lên, hơn nữa... Tôi hoài nghi giá cả kia là cô ấy bảo người nâng lên.
【 Thế giới 】 Đông ô:???
【 Thế giới 】 Nguyệt Sắc mê người:???