➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Bà Diêu xém chút bị Thượng Vũ bóp chết.
Nhờ thợ sữa chữa của khu biệt thự đi ngang qua, báo cảnh sát, lúc này mới ngăn được một vụ án mạng.
Thượng Vũ là lão tổng của một công ty, có luật sư túc trực nghe lệnh.
Chút chuyện nhỏ này, rất nhanh liền giải quyết xong.
Thượng Vũ trở về liền bắt bà Diêu mang đứa con hoang kia cút đi.
Bà Diêu đương nhiên không chịu.
Thượng Vũ còn chưa kịp làm rõ ràng với bà Diêu.
Thì trên mạng đột nhiên truyền ra tin tức Thượng Vũ đánh vợ, là một tên cuồng bạo lực.
Trên thế giới này có rất nhiều lão tổng, đám dân mạng không quan tâm lắm.
Nhưng nếu có người muốn làm lớn chuyện này, vậy thì rất nhanh trên mạng sẽ tràn ngập tin tức che trời lấp đất.
Trên mạng có ảnh chụp lão ta bóp cổ bà Diêu, còn có ảnh cảnh sát tới.
Tóm lại chậu nước bẩn này, Thượng Vũ không tẩy sạch được.
Thượng Vũ hoài nghi là bà Diêu làm, hơi một chút là động tay với bà Diêu.
Lúc đầu bà Diêu còn muốn tranh thủ một chút, nhưng nhìn điệu bộ này của Thượng Vũ, bà Diêu cũng sợ hãi.
Thế là thuận theo tin tức trên mạng, báo cảnh sát nói Thượng Vũ bạo lực gia đình, đánh đập mình.
Ly hôn như vậy, bà ta còn có thể được chia một chút tiền.
Nếu thật sự bị Thượng Vũ đuổi đi, thì bà ta sẽ chẳng có gì cả.
Về phần nguyên nhân gây ra chuyện này...
Bà ta chắc chắn Thượng Vũ không dám đem chuyện Thượng Lộ không phải là con lão công khai ra.
Nếu như thế thì lão ta cũng mất hết cả mặt mũi.
Đến lúc đó sẽ biến thành trò cười của toàn bộ giới hào môn.
Thượng Vũ ưa sĩ diện, không gánh nổi chuyện này.
Thượng Vũ không nghĩ tới, người vợ mà mình đã từng cho là không tệ, lại là một mụ đàn bà độc ác như bò cạp.
Thượng Vũ tức giận đến mức hận không thể bóp chết bà ta ngay tại chỗ. ...
Tin tức và tin tức ngầm ở ngoại giới, tạo thành ảnh hưởng cực lớn với công ty, bộ phận cấp cao trong công ty cũng bắt đầu có ý kiến.
Lần trước ở ngay lúc sản phẩm chuẩn bị tung ra thị trường, thì tuôn ra chuyện Thượng Vũ hút thuốc phiện, chơi gái mại dâm.
Mặc dù cuối cùng không chứng minh được lão ta hút thuốc phiện, nhưng chuyện chơi gái mại dâm thì đã thành lập.
"Thượng tổng, không biết có rảnh không, chúng ta gặp mặt tâm sự."
Thượng Vũ nhìn số điện thoại này, biểu cảm âm trầm đi mấy phần.
"Chúng ta có chuyện gì đáng nói?"
"Ha ha ha, Thượng tổng, xem hòm thư của anh đi đã, nói không chừng anh sẽ muốn tâm sự với tôi đấy."
Bên kia rất nhanh cúp điện thoại.
Thượng Vũ phiền lòng, không muốn để ý tới, nhưng cuối cùng vẫn mở hòm thư ra.
Trong hòm thư có một phong thư bưu kiện vừa được gửi tới.
Bên trong chỉ có một tấm ảnh.
Tấm ảnh kia làm da đầu Thượng Vũ bỗng dưng nổ tung. ...
Thượng Vũ hẹn người ở đầu dây bên kia gặp mặt.
Chọn một hoàn cảnh mình quen thuộc, Thượng Vũ đến muộn hơn mười phút so với thời gian ước định.
Lão ta đi vào, quét mắt nhìn người đàn ông ngồi nghiêm chỉnh một vòng, ngay cả một câu nói nhảm cũng không có, trực tiếp đi thẳng vào chủ đề: "Cậu lấy đâu ra ảnh chụp?"
"Thượng tổng, không bằng uống một ngụm trà rồi nói?"
"Tôi hỏi cậu lấy đâu ra ảnh chụp!" Thượng Vũ tiến lên, nắm chặt cổ áo người đàn ông.
Lúc ấy ở trong khách sạn, lại còn bị chụp hình.
Lão ta thân là lão tổng của công ty, nếu như loại ảnh chụp này lưu truyền ra ngoài, thì hậu quả có thể đoán được.
"Thượng tổng, một tấm hình mà thôi, khẩn trương như vậy làm gì." Người đàn ông không chút để tâm kéo cổ áo mình từ trong tay Thượng Vũ ra: "Trong tay tôi nhưng còn có video nữa."
Thượng Vũ xém chút phun ra một ngụm máu.
Một tấm hình lão ta đã đủ khẩn trương, bây giờ còn có video!
Thượng Vũ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó: "Là cậu..."
Người đàn ông nhíu mày: "Thượng tổng nói là tôi cái gì?"
"Chuyện kia là cậu ở sau lưng sai sử!" Thượng Vũ tức giận đến mặt đỏ tía tai: "Cũng là cậu ở sau lưng cho Diêu Sơ Tranh chỗ dựa, đúng không?"
Người đàn ông không biết Thượng Vũ đang nói chuyện gì.
Hắn cười cười: "Thượng tổng, có phải anh nhầm rồi không, những thứ này, là người khác tặng tôi, tôi chỉ lợi dụng thật tốt mà thôi."
Người đàn ông không biết cái video này là ai cho hắn.
Nhưng thứ trong này, có rất nhiều tác dụng với hắn.
Trong tay hắn có video và ảnh chụp, Thượng Vũ có tức giận đến thế nào, thì cũng không dám làm gì với hắn.
Cuối cùng người đàn ông lấy được từ trong tay Thượng Vũ hai cái hạng mục.
Thượng Vũ nhường hai hạng mục này ra, không thể nghi ngờ chính là làm lợi ích của công ty mình bị hao tổn.
Nhưng lão ta không còn cách nào.
Lão ta không thể để cho những hình ảnh kia, lưu truyền lên internet được. ...
Thượng Vũ làm tổn hại lợi ích công ty, tự nhiên sẽ bị những cổ đông khác của công ty bất mãn chất vấn.
Một bên khác còn có bà Diêu không biết xấu hổ náo loạn.
Trên mạng là đủ loại chỉ trích chửi rủa.
Tóc của Thượng Vũ cũng sắp rụng hết.
Bà Diêu náo đến kịch liệt, Thượng Vũ chỉ có thể giải quyết chuyện này trước.
Tài nguyên của Thượng Vũ lợi hại hơn bà Diêu nhiều, cho dù bà Diêu tiếp tục nhảy nhót, thì Thượng Vũ cũng có biện pháp đối phó với bà ta.
Có lẽ bà Diêu sợ triệt để đắc tội với Thượng Vũ, lão ta sẽ ra tay độc ác.
Mặc dù không cam tâm, nhưng vẫn biết có chuyển biến tốt liền thu lưới.
Sau khi cầm được một khoản tiền, thì dẫn Thượng Lộ rời đi.
Vất vả lắm mới giải quyết xong bà Diêu, nhưng chuyện của công ty vẫn còn một đống.
"Mấy người làm việc kiểu gì thế!!"
"Vấn đề đơn giản như vậy cũng không giải quyết được, công ty nuôi mấy người làm gì?"
"Nhìn tôi làm gì, nhìn tôi có thể giải quyết vấn đề?"
"Còn chưa cút!"
Thượng Vũ phát tiết xong, trong văn phòng lặng ngắt như tờ, không ai dám nói chuyện, làm việc cũng rất cẩn thận.
"Thượng tổng..."
Thượng Vũ lạnh mặt liếc qua.
"Thượng... Thượng tổng... hội đồng quản trị bên kia... mời ngài đi họp."
"Bây giờ?"
"Đúng... Đúng thế."
Lúc này, hội đồng quản trị gọi lão ta đi họp làm gì?
Không phải hai ngày trước vừa họp sao?
Cổ phần trong tay Thượng Vũ, là nhiều nhất trong công ty, nhưng gần đây xảy ra nhiều chuyện, làm những đổng sự trong công ty có ý kiến rất lớn với lão.
Thượng Vũ tâm trạng nặng nề đi đến phòng họp.
Người đến phòng họp, ít hơn Thượng Vũ nghĩ rất nhiều.
Mà vị trí bình thường lão ta vẫn ngồi, lúc này rõ ràng có người.
Cái ghế đưa lưng về phía lão, Thượng Vũ không nhìn thấy người ngồi trên đó là ai.
Vị trí của mình bị người ngồi, sắc mặt Thượng Vũ tự nhiên là không dễ nhìn.
Thượng Vũ lạnh giọng hỏi: "Những người còn lại đâu?"
"Không có những người còn lại." Thanh âm xa lạ vang lên.
Cái ghế chậm rãi quay ra.
Là một người đàn ông có chút quen mắt đang mỉm cười nhìn lão ta: "Thượng tổng, xin chào, tôi là là Tỉnh Lượng."
Người này...
Trong đầu Thượng Vũ bỗng nhiên hiện lên một bóng người.
Người tài xế bên cạnh Diêu Sơ Tranh!
"Là cậu!"
"Thượng tổng biết tôi à?" Tỉnh Lượng ngồi thẳng thân thể, hai tay khoanh lại đặt trên bàn hội nghị: "Vậy thật vinh hạnh cho tôi."
Thượng Vũ: "Cậu tới đây làm gì?"
Tỉnh Lượng đẩy văn kiện đang đặt trên bàn về phía Thượng Vũ: "Thượng tổng xem một chút đi."
Thượng Vũ giơ tay ngăn văn kiện đang trượt đến.
"Đây là cái gì?"
"Thượng tổng xem là biết."
Thượng Vũ nhìn những người còn lại trong phòng họp một chút, mở văn kiện ra.
Tốc độ lật văn kiện càng lúc càng nhanh, trong phòng họp, chỉ có tiếng trang giấy lật qua lật lại.
Thượng Vũ giống như nghẹn một hơi, tròng mắt đều sắp rớt trên văn kiện.
Đơn chuyển nhượng cổ phần...
Cổ đông sở hữu cổ phần dù có đến phòng họp hay không, thì cũng đều chuyển nhượng cổ phần.
Chuyển nhượng cho người đàn ông tự xưng là Tỉnh Lượng trước mặt này.
Số cổ phần này cộng lại, đã vượt qua cổ phần của lão ta ở công ty, hắn hiện tại là cổ đông lớn nhất của công ty.
Mà hắn là người của Diêu Sơ Tranh...
"Diêu Sơ Tranh muốn làm gì?!" Từ sau sự kiện kia, những chuyện mà kế nữ này làm, đến một chuyện Thượng Vũ cũng không hiểu rõ được.
Rốt cuộc là ai ở phía sau chống lưng cho cô!