Chương 252.2: Kẻ Điên (2)

Tướng Minh

Trí Bạch 18-09-2024 21:31:54

. Thân binh của Lý Nhàn nhìn kẻ điên đó, càng lúc càng thấy tò mò. Rõ ràng là kẻ điên này đụng đói meo không biết là đã mấy ngày chưa được ăn, nhưng rượu thịt đã bày ra trước mặt mà anh ta cũng không ăn ngay. Đầu tiên là tìm nước rửa tay, sau đó ôm quyền đa tạ thân binh. Lúc đó mới khoanh chân ngồi bắt đầu ăn. Dù vậy, anh ta ăn nhìn cũng không như hổ nhai sói mà rất nhã nhặn. - Ngươi xuất thân từ nhà giàu à? Thân binh tò mò hỏi: - Sao lại trở nên nghèo túng như thế? Nhìn ngươi cũng là một người có bản lĩnh, theo lý thuyết không nên rơi vào tình trạng này chứ? Kẻ điên nuốt một miếng thịt bò không nhịn được rên lên một tiếng dễ chịu, nhìn thân binh một cái rồi thở dài: - Một câu khó nói hết. Theo lý ta không nên ăn rượu thịt của các ngươi. Theo lý ta vốn không nên đội trời chung với phản quân các ngươi, nhưng cùng nhau đến Đông quận, qua quận Đông Bình lại đến quận Tề. Những gì thấy dọc đường khiến lòng ta cảm phục mãi không thôi. Triều đình thống trị khiến dân chúng không sống nổi, người chết đói khắp nơi đều có. Nhưng dân chúng dưới sự cai trị của phản quân các ngươi lại có cuộc sống rất tốt. Quan và cướp... thế giới này rốt cuộc là thế nào? - Phản quân? Thân binh nhìn kẻ điên khinh bỉ nói: - Tướng quân nhà ta từng nói, không phải chúng ta phản bội Đại Tùy mà là Đại Tùy phản bội bách tính thiên hạ! Tướng quân nói, triều đình như con thuyền, dân chúng như đại dương mênh mông, nước có thể chở thuyền nhưng cũng có thể lật thuyền. Triều đình bất nghĩa, lẽ nào còn trách dân chúng khởi nghĩ vũ trang? Đại Tùy làm mất lòng dân, cho nên chúng ta không phải là phản quân, triều đình mới là phản! Người được lòng trong thiên hạ là chính đạo, không được lòng dân còn gọi gì là chính thống thiên hạ nữa? Kẻ điên nghe xong liền đứng dậy ôm quyền thi lễ nói: - Nghe nói một buổi, ta đã hiểu ra. Không ngờ một binh lính bình thường của Yến Vân trại cũng nói ra được những lời này, quả thật khiến người ta kính nể. Nước chở thuyền nhưng cũng có thể lật thuyền! Nói rất đúng! Năm ngoái gia phụ từng nói, triều đình bất nghĩa như vậy sớm muộn gì thiên hạ cũng đại loạn. Xem ra bây giờ, loạn tội này không phải là ở dân chúng mà ở triều đình. Tên thân binh kia đỏ mặt nói: - Đây không phải ta nói mà là tướng quân nhà ta nói. Kẻ điên hiếu kì nói: - Tướng quân nhà ngươi tên gì? Tên thân binh tự hào nói: - Tướng quân nhà ta họ Lý tên Nhàn, tự là An Chi. Là anh hùng hào kiệt số một trong thiên hạ. Chắc là ngươi đã từng nghe, mười mấy năm về trước ở thành Đại Hưng, có một pháp sư từng nói, Dương thị đang diệt, Lý thị đang hưng. Người mà Pháp sư đó nói chính là tướng quân nhà ta. Sắc mặt kẻ điên đại biến vội vàng nói: - Ngươi nói là thật sao? Tướng quân nhà ngươi mười mấy năm về trước ở thành Đại Hưng là người được Trương Trọng Kiên cứu đi? Thân binh ngạc nhiên nói: - Ôi! Sao ngươi cũng từng nghe danh hiệu của Trương đại đương gia chúng ta à? Cũng từng nghe danh hiệu của tướng quân nhà ta à? - Dương thị đang diệt, Lý thị đang hưng. Kẻ điên kia bỗng bật cười ha ha nói: - Phụ thân nói không sai, chỉ có điều ông ấy lại phạm sai lầm. Ông ta vốn tưởng Lý thị đang hưng là chỉ Bồ sơn công Lý Mật, Lý Pháp chủ kia. Hóa ra là chân nhân trong này. Nhanh, dẫn ta đi gặp tướng quân nhà ngươi! Kẻ điên kia vừa nói vừa thở dài trong lòng, từ sau khi Dương Huyền Cảm tạo phản, người trong lời sấm nói của pháp sư kia lại lần nữa được người ta đề cập đến. Còn được dân làm ca dao làm huyên náo cả triều đình. Năm đó Cao tổ hoàng đế Dương Kiên cũng vì bài ca dao đó mà cả gia tộc Lý Hồn bắt đầu bịt diệt vong. Năm đó rất nhiều người đã bắt đầu bàn luận người như lời bài ca dao đó chính là Bồ sơn công Lý Mật. Cũng chính vì thế mà không ít người của các thế gia trong triều đều có liên hệ chặt chẽ với Lý Mật. Kẻ điên cũng xuất thân từ thế gia vọng tộc, đương nhiên là anh ta biết đám quan viên thực ra không hề trung thành với triều Đại Tùy. Nhân tài trong bọn họ sẽ không để ý đến người ngồi trên long kỷ là ai, mà chỉ biết lấy lợi ích của gia tộc mình làm trọng. Lúc Dương Huyền tạo phản, đại bộ phận ghế gia trong triều đều bí mật phái người đi liên lạc với thế hệ con cháu trẻ tuổi gia nhập phản quân. Nhìn bề ngoài thì như là bị Thượng thư Phàn Tử Cái bức ép, chứ thực ra là kết quả mà thế gia đã âm mưu từ lâu. Kiểu thủ đoạn hai đầu này mới có thể đảm bảo được thế gia mãi mãi không bị thất bại. Dù ai làm hoàng đế, bọn họ vẫn có thể mang đến lợi ích lớn nhất cho gia tộc mình. Phụ thân của kẻ điên cũng từng bí mật ủng hộ Bồ sơn công Lý Mật, cũng là một trong số những người âm thầm viện trợ cho Lý Mật. Năm đó Lý Mật chạy trốn từ Đông đô, nếu không có các thế gia đó che chở thì Lý Mật sao có thể trốn được? Dương Huyền Cảm nhận được sự giúp đỡ của Lý Mật đã bắt đầu khởi binh tạo phản, liền nhanh chóng chiếm lĩnh một khu vực lớn có không biết bao nhiêu thế gia tiếc hận, vì sao lúc trước mình lại không thu nhận và giúp đỡ Lý Mật. Bây giờ không ngờ anh ta lại gặp được người trong lời nói như sấm kia, kẻ điên làm sao có thể không kinh ngạc? Đi theo thân binh, lúc kẻ điên tìm được Lý Nhàn đang cùng thảo luận chuyện gặp Trương Tu Đà với Thiết Lão Lang và Đạt Khê Trường Nho. Thấy kẻ điên đến, Lý Nhàn cười cười đứng dậy, hắn đi qua đứng ở một bên, kẻ điên đến trước mặt hắn thi lễ nói: - Đa tạ đã khoản đãi, một bữa cơm chi ân, ta sẽ khắc sâu trong lòng. Lý Nhàn cười nói: - Không phải ngươi muốn đi quận Tề gặp Trương Tu Đà sao? Sao còn chưa đi. Kẻ điên nghiêm nghị nói: - Đa tạ ân của tướng công trước, bằng không trong lòng ta bất an. Lý Nhàn cảm thấy tò mò, hắn lại thử cẩn thận dò xét kẻ điên một lần nữa cười nói: - Ta rất tò mò, người như ngươi sao lại rơi vào hoàn cảnh như ngày hôm nay. Kẻ điên thở dài: - Hai quân giao chiến, tài nghệ không bằng người ta. Ta vốn là biệt tướng ngũ phẩm của triều đình, theo gia phụ chinh phạt Ngõa Cương trại ở Đông quận, gia phụ bị bắt. Duy chỉ có ta giết khỏi trùng vây, vốn muốn đi quận Tề gặp Trương Tu Đà không ngờ lúc này lại gặp được tướng quân. Hai mắt Lý Nhàn sáng lên. Hắn biết chuyện này, Phi Hổ mật điệp vẫn luôn chú ý Ngõa Cương trại bên kia. Biết mấy tháng trước triều đình có phái một đội nhân mã đi tấn công Ngõa Cương nhưng đã bị đánh bại thảm hại. Trận chiến này dẫn đến một làn sóng trong lục lâm đạo. Ngõa Cương trại cũng vì cuộc chiến này mà thanh danh đại chấn được mọi người chú ý. Sau đó là tiếp đến Yến Vân trại, đội nghĩa quân lục lâm thứ hai ngay chính diện đánh bại quan quân triều đình. Cũng chính vì thế, cho nên Dương Quảng mới nhớ đến Trương Tu Đà ở quận Tề. Ông ta hạ lệnh Trương Tu Đà suất lĩnh quận binh quận Tề tấn công Ngõa Cương trại. Thật không ngờ kẻ điên này lại là một hổ tướng thiên hạ chấn danh sau này. Khóe miệng Lý Nhàn lộ ra ý cười sâu xa. - Ngươi họ Bùi? Lý Nhàn hỏi. Kẻ điên nói: - Đúng vậy, ta tên Bùi Hành Nghiễm, tự là Nguyên Khánh!