Lý Mật ở trong sơn trại của Vương Bạc suốt mấy ngày. Đầu tiên là làm ra vẻ ngạc nhiên thán phục kiểm duyệt nhân mã dưới trướng Vương Bạc, tán thưởng binh mã to lớn mạnh mẽ xứng đáng làm đệ nhất lục lâm, sau đó bày mưu tính kế đề nghị Vương Bạc đem mã quân và bộ quân trộn lẫn cùng nhau tác chiến, lại để lại một cuốn binh thư tặng cho Vương Bạc, còn nói nếu là Vương Bạc dẫn quân nam hạ đánh Đông quận Bình gã nguyện ý giúp kiếm lương thảo. Chờ ngày rời khỏi sẽ đi liên lạc các hào kiệt khác, chỉ cần đại quân của Vương Bạc xuất chinh thì sẽ có số lượng lớn lương thảo vận chuyển đến.
Cái này coi như giải quyết khó khăn khẩn cấp cho Vương Bạc, y cảm động đến rơi nước mắt thiên ân vạn tạ.
Bị Lý Mật lừa dối mấy ngày, Vương Bạc lúc này đã cảm thấy bản thân mình đã là đệ nhất lục lâm đạo ở hai bên bờ Hoàng Hà rồi. Y thậm chí cảm thấy chỉ cần lương thảo đủ, trong thiên hạ này không có người có thể ngăn được quân tiên phong của mình. Lại thêm Lý Mật mờ mịt châm ngòi, Mối thù từng ở dưới chân núi Đại Sơn bị nhân mã Yến Vân trại đuổi giết mà chật vật chạy trốn này Vương Bạc càng cảm thấy không báo không được. Đem đối thủ từng làm nhục mình giẫm dưới chân, loại tâm tình này một khi bị khiêu khích dâng lên thì rất khó bình phục.
Kiểm duyệt xong quân đội của Vương Bạc, Lý Mật lập ra sách lược tỉ mỉ cho y. Lấy mười lăm vạn đại quân tiên sát biên giới, trong đó mười vạn quân tiên phong trực tiếp hướng về Vận Thành, đại đương gia Lý Nhàn kia của Yến Vân trại tất nhiên sẽ dẫn quân chống đỡ, lại chia quân năm vạn tập kích bất ngờ Cự Dã Trạch, đoạt vùng đất nền móng của Lý Nhàn. Như vậy Yến Vân trại bị bao vây tứ phía đâu có đạo lý không bại? Đợi sau khi bình định Đông quận Bình nghỉ ngơi chỉnh đốn một đoạn thời gian, lại dẫn quân tấn công quận Lỗ, khiến cho Trương Tu Đà dẫn quan đến cứu, sau đó nửa đường mai phục tập kích. Cho dù Trương Tu Đà chính là danh tướng đương thời cũng chỉ có thể nuốt hận gãy kích.
Một phen mưu đồ này càng khiến cho Vương Bạc khâm phục không thôi, đối với bản lĩnh của Lý Mật khâm phục sát đất. Lý Mật thấy Vương Bạc tán thành mưu lược của mình cũng rất vui vẻ yên tâm, gã nói với Vương Bạc lúc đầu Dương Huyền Cảm vốn là có cơ hội thành đại sự xây dựng nghiệp lớn đấy. Gã đã từng đề xuất ba kế sách thượng trung hạ cho Dương Huyền Cảm, nếu dựa theo thượng sách tấn công thì hiện giờ đã sớm an bang định quốc thay đổi triều đại rồi. Nếu theo trung sách hành sự, cũng có thể đóng vững đánh chắc từ từ giải quyết cuối cùng cũng có thể biến nhà thành nước. Nhưng Dương Huyền Cảm lại vẫn cứ không nghe, thế nào cũng phải dựa theo hạ sách tấn công cuối cùng dẫn đến thảm bại mà chết, không thể không nói vô cùng đáng tiếc.
Vương Bạc nói: - Mật Công chớ đau khổ trong lòng, chỉ cần có Mật Công lãnh đạo hào kiệt lục lâm đạo, trong chốc lát liền có thể tập trung trăm vạn đại quân. Đến lúc đó Mật Công chỉ ngón tay vào chỗ nào, đại quân nhất định sẽ đem bất cứ địch nhân nào đều nghiền thành bột mịn.
Lý Mật vui mừng yên tâm nói: - Nếu mỗi người đều có kiến thức giống như Tri Thế Lang vậy, thiên hạ này còn lo gì không thể bình định? Gã cảm khái nói Tùy mất kỳ lộc mỗi người thiên hạ đều muốn tranh giành Trung Nguyên, đến cuối cùng được làm vua thua làm giặc. Chỉ cần các lộ nghĩa quân trên lục lâm đạo đồng tâm hiệp lực đối kháng với các thế lực khác, không ai có thể cướp đi thiên hạ Đại Tùy này.
Gã trực tiếp nói rõ trắng trợn hơn với mấy ngày trước: - Nếu Tri Thế Lang phụ giúp ta thành được đề nghiệp, đợi ngày triều đình mới thành lập, Tri Thế Lang nhất định sẽ là công đầu, phong vương cũng là chuyện nước chảy thành sông. Vương Bạc được hứa hẹn của Lý Mật, càng kính phục người này.