Lý Nhàn mang theo kị binh Nhuệ Kim doanh không đến hai ngày đã từ Vận thành đi tới Tu Xương, hội hợp với Hồng Thuỷ doanh của Triều Cầu Ca. Sau đó chỉ dừng lại ở Tu Xương chưa tới một canh giờ, cũng không mang theo binh mã Hồng Thuỷ doanh mà chỉ bổ sung lương khô và nước sau đó lập tức xuất phát. Lại qua thêm một ngày rưỡi nữa, từ Tu Xương chạy tới Túc thành. Lúc này, căn cứ tin tức do Phi Hổ Mật Điệp đã truyền đến, mười lăm vạn đại quân của Vương Bạc bây giờ đã cách Túc thành chưa đến nửa ngày lộ trình, nếu Lý Nhàn xuất quân muộn nửa ngày, có khả năng sẽ bị nhân mã của Vương Bạc ngăn lại ngoài Túc thành.
Thiết Lão Lang đề nghị cho kị binh Nhuệ Kim doanh đóng quân ở ngoài Túc thành, còn Hậu Thổ doanh của Hùng Khoát Hải thì ở bên trong thành. Như vậy sẽ không gặp phải nguy hiểm khi toàn bộ nhân mã bị Vương Bạc bao vây trong thành. Nhưng Lý Nhàn lại không đồng ý, mà trực tiếp mang theo kị binh Nhuệ Kim doanh đi vào Túc thành.
Túc thành chẳng qua chỉ là một huyện thành nhỏ có hơn một vạn nhân khẩu, tường thành cao chưa tới hai trượng, Hùng Khoát Hải suất lĩnh Hậu Thổ doanh sau khi chiếm được Túc thành liền phái người tu sửa tường thành, trên tường thành đắp thêm một tầng bùn đất. Cho dù như vậy, nhưng luận về độ cao phòng ngự thì vẫn còn quá thấp.
Hơn nữa tường thành của Túc thành nhiều năm không được tu sửa, ở gần cửa Đông thậm chí có một đoạn còn nứt ra một lỗ hổng, nhân lúc nhân mã của Vương Bạc còn chưa tới, Hùng Khoát Hải đã phái dân phu lên tường thành vội vàng tu bổ lại lỗ hổng lớn này, không ngừng đắp bùn lấy vào lỗ hổng này, sau đó nhét bao cát vào. Dân phu bên ngoài tường thành thì lại bận rộn thiết lập cự mã, sừng hươu, Hùng Khoát Hải lệnh cho Hậu Thổ doanh đào không ít hố ở bên ngoài cửa đông và cửa bắc Túc thành. Tác dụng của những chiếc hố này không phải để ngăn cản kị binh của quân Vương Bạc. Nguyên nhân rất đơn giản, Vương Bạc mặc dù có mười lăm vạn nhân mã nhưng mà ngay cả ba nghìn kị binh đều không có. Đám hố này đào ở con đường đối diện cửa thành là để ngăn cản Vương Bạc hạ lệnh dùng chuỳ phá cửa thành. Cửa thành của Túc thành đã quá lâu đời, trên cửa chính có rất nhiều vết nứt, căn bản không chống đỡ được vài lần chuỳ công thành.
Trong quân của Vương Bạc thiếu kỵ binh, căn bản là bởi vì thất bại dưới chân núi Đại Sơn Lỗ quận, ba nghìn chiếc xe quân nhu của y đều bị quận binh quận Tề của Trương Tu Đà cướp được, vất vả một đường cướp bóc trở về quận Tế Bắc. Còn chưa đi đến Phì thành lại bị Trương Tu Đà suất quân đuổi giết từ phía sau, tất cả những gì cướp bóc được đều bị Trương Tu Đà đoạt đi hết.
Hai lần thất bại này, ngựa dùng để vận chuyển đồ quân nhu trong quân Vương Bạc gần như không còn.
Cho nên, Lý Nhàn mới có thể tới sớm hơn Vương Bạc nửa ngày. Lý Nhàn lúc ở Vận thành nhận được tin tức, đại quân của Vương Bạc đã cách Túc thành không đến ba trăm dặm. Lý Nhàn suất lĩnh Nhuệ Kim doanh đến Tu Xương xong mới đến Túc thành, lại còn nhanh hơn so với Vương Bạc. Bởi vậy có thể thấy tốc độ hành quân của Vương Bạc quả thực là khó có thể khen tặng.
Lúc Lý Nhàn đến cửa Túc thành, Hùng Khoát Hải đã mang theo tướng lĩnh Hậu Thổ doanh đứng đó chờ. Lý Nhàn dừng Đại hắc mã lại rồi đẩy diện giáp lên, quét mắt nhìn các tướng lĩnh chờ ở cửa thành. Hùng Khoát Hải mang theo mọi người tiến lên một bước, một hàng chỉ tề chào theo nghi thức quân đội.
- Tham kiến tướng quân.
Lý Nhàn gật gật đầu, cau mày nhìn đám dân phu đang bận rộn làm việc trên tường thành nói:
- Tường thành hỏng rồi à?
Hùng Khoát Hải nói:
- Hôm kia mưa to một trận, tường thành nhiều năm không được tu sửa không chịu nổi bão tố, nứt ra một lỗ hổng lớn. Thuộc hạ đã phải người đi sửa hai ngày, chỉ là thời gian quá cấp bách, chỉ có thể tạm thời nhét bao cát vào lỗ hổng.
Lý Nhàn gật đầu nói:
- Vào thành trước.
Sau đó hắn quay lại dặn dò Thiết Lão Lang nói:
- Phái du kị đi thăm dò trong vòng hai mươi dặm, tăng số quân thám báo lên, dò xét về hướng quận Tế Bắc.
Thiết Lão Lang lập tức xoay người đi bố trí thám báo.
Lý Nhàn nghiêng người mỉm cười với Từ Thế Tích:
- Khiến cho Mậu Công huynh vất vả rồi. Đợi sau khi đánh tan quân của Vương Bạc, Lý mỗ tự mình nhận tội với Ngoã Cương trại.
Từ Thế Tích xua tay cười nói:
- Không sao, nếu đổi lại ta là ngươi, chỉ sợ ta sẽ cho ngươi vào đại lao cũng nên.
Lý Nhàn cười hỏi:
- Trong đại lao có rượu ngon cùng giai nhân không?
Từ Thế Tích tức cười, lập tức cười nói:
- Nếu có rượu ngon cùng giai nhân, ta sẽ tự mình vào đại lao còn đến phiên ngươi sao?
Lý Nhàn khoa tay múa chân nói:
- Keo kiệt.
Từ Thế Tích thở dài:
- Lý tướng quân thật ra rất nghĩa khí, không biết lần này có quân lương của chúng ta không, dầu gì cũng đi theo nhân mã Yến Vân trại xuất chinh.
Lý Nhàn hào khí ngất trời nói:
- Sau khi đánh xong phân phát cho mỗi người một cô nương. Đợi đánh tan tác Vương Bạc ngươi mang theo huynh đệ trong Ngoã Cương trại tự chọn trong quân Vương Bạc đi.
Từ Thế Tích cười, đi theo Lý Nhàn vào thành.
Vừa đi, Từ Thế Tích vừa cẩn thận quan sát Hùng Khoát Hải, càng nhìn càng thấy ngạc nhiên thán phục.
- Giỏi cho một anh hùng tráng kiện, xin hỏi danh tính vị tráng sĩ này là gì?
Hùng Khoát Hải ôm quyền nói:
- Ta là Đô uý Hùng Khoát Hải của Hậu Thổ doanh dưới trướng tướng quân.
Trình Tri Tiết nhìn thân hình cực kì hùng tráng của Hùng Khoát Hải khen ngợi từ đáy lòng:
- Cho dù là Đơn nhị ca vóc dáng cũng không cao to như vị này.
Lý Nhàn mỉm cười giới thiệu:
- Khoát Hải, vị này chính là quân sư Từ Thế Tích dưới trướng Địch Nhượng đại ca của Ngoã Cương trại ở Đông quận, còn vị kia chính là thủ lĩnh mã quân Ngoã Cương trại Trình Tri Tiết, đều là hào kiệt đương thời. Vốn làm khách ở Vận thành, vừa hay đúng lúc Vương Bạc suất quân đột kích Túc thành của chúng ta, hai vị Từ quân sư và Trình tướng quân trượng nghĩa tương trợ, mau tới bái kiến hai vị hào kiệt đi.
Hùng Khoát Hải sớm đã biết chuyện của Từ Thế Tích do mật điệp tới đây trước đó, lập tức cười cười ôm quyền nói với Từ Thế Tích và Trình Tri Tiết:
- Bái kiến hai vị hảo hán.
Trình Tri Tiết nhìn Hùng Khoát Hải, thật sự không kìm nổi hỏi:
- Hùng tướng quân am hiểu bộ chiến sao?
Hùng Khoát Hải gật đầu nói:
- Đúng vậy.
Trình Tri Tiết nhìn mạch đao nặng nề trong tay Hùng Khoát Hải, theo bản năng hít một ngụm khí lạnh. Gã trải qua nhiều trận chiến cho nên nhìn ra được uy lực của mạch đao trong tay Hùng Khoát Hải. Một đại hán như vậy, một thanh mạch đao sắc bén to lớn như vậy, nếu thật sự chém xuống, thật sự có thể chém đứt uy thế của nhân mã bên kia. Gặp phải Hùng Khoát Hải, gặp phải binh lính Hậu Thổ doanh, Từ Thế Tích và Trình Tri Tiết càng thêm coi trọng Lý Nhàn của Yến Vân trại.