"Chị"
Tiểu Hoa rối rắm
"Vậy, em tên là gì?"
Tô Yên không hề do dự, trả lời
"Tô Tiểu Hoa."
Tô Tiểu Hoa vừa nghe, lại rối rắm.
Nhóc nhìn Tô Yên
"Em không thích cái tên này."
"Vì sao?"
"Đây là tên con gái. Em muốn một cái tên uy vũ hùng tráng!"
Tô Yên nhìn nó, cả nửa ngày sau mới trả lời
"Kêu Tô Uy Vũ?"
Tiểu Hoa rối rắm part 3.
Nghe có vẻ...
Tên Tô Tiểu Hoa càng hay hơn một chút.
Vì thế, Tiểu Hoa hối hận, chặn lại nói
"Vẫn là kêu Tô Tiểu Hoa hay hơn một chút."
Tô Yên duỗi tay sờ sờ đầu nó.
"Còn chưa truyền ký ức cho ta."
Tô Tiểu Hoa gật đầu.
Sau đó, thanh âm nó xuất hiện ở trong đầu Tô Yên
"Leng keng, đang truyền ký ức, xin chờ trong chốc lát."
Tô Yên nhận thấy một trận đau đớn truyền đến.
Nguyên thân tên Tô Yên.
Tốt nghiệp không bao lâu liền gả cho lão công đương nhiệm Tống Du Cảnh.
Vốn dĩ nguyên thân tràn ngập chờ mong với cuộc sống hôn nhân.
Nhưng sau khi ở chung vài ngày cô phát hiện, lão công này thật sự không phải gu của mình.
Lạnh như băng, không thích nói chuyện, y hệt đầu gỗ vậy.
Nếu không phải bởi vì cha cô một hai phải cô cô cho hắn, cô sẽ không tìm một người như vậy làm chồng đâu.
Dù cho hắn đẹp trai cũng không được.
Kết hôn một năm.
Số lần hai người nói chuyện không vượt quá hai mươi câu.
Từ ngày đầu tiên kết hôn liền bắt đầu phân phòng ngủ đến bây giờ.
Rốt cuộc, nguyên thân chịu đựng không được bèn ngoại tình.
Nguyên thân cùng một họa sĩ dây dưa ái muội.
Nam nhân kia tính tình hài hước, biết tặng hoa hồng còn biết nói chút lời ngọt ngào.
Đặc biệt đối lập với vị lão công lạnh băng trong nhà, đây quả thực tốt không thể tốt hơn.
Kết quả là, nguyên thân muốn ly hôn.
Sau khi kết hôn được một năm rưỡi, bọn họ ly hôn.
Cô không một xu rời khỏi nhà.
Cùng vị nam họa sĩ kia ở cùng nhau.
Đáng tiếc, vị tiểu tình nhân kia vốn nhớ thương tiền tài của nguyên thân.
Vốn là muốn nguyên thân giúp đỡ hắn mở triển lãm tranh.
Hiện giờ cô ly hôn, một phân tiền cũng không có, còn muốn dựa vào tiểu tình nhân giúp đỡ.
Tiểu tình nhân đương nhiên không chấp nhận được.
Vốn dĩ hài hước liền chuyển biến thành ác ngôn ác ý.
Không chỉ như thế, còn tay đấm chân đá, có khuynh hướng bạo lực.
Vào lần thứ 3 nguyên thân bị hắn đánh đến sinh non, rốt cuộc, nguyên thân tuyệt vọng tự sát.
······
Tô Yên tiếp thu hoàn toàn bộ ký ức.
Tiểu Hoa
"Leng keng, nguyện vọng nguyên thân, muốn vị tình nhân Doãn Hưng kia trả giá đại giới."
Nói xong, Tiểu Hoa bắt đầu rối rắm
"Ký chủ, nguyên thân là phụ nữ có chồng. Chị làm thế nào để tìm nam chủ đại nhân bây giờ?"
Tiểu Hoa nâng khuôn mặt trẻ con lên, thanh âm non nớt.
Cái miệng nhỏ mếu mếu
"Ký chủ, nếu chị ở cùng nam chủ đại nhân, có phải gọi là ngoại tình hay không? Vậy nam chủ đại nhân chính là tiểu tam? Chị bao dưỡng tiểu tình nhân sao?"
Tô Yên lấy một quả táo trên bàn, khi Tiểu Hoa lại lần nữa há mồm muốn nói, cô duỗi tay dùng quả táo ngăn chặn miệng nó.
"Ưm ·····"
Tô Yên
"Sẽ không có ngoại tình, cũng sẽ không có tiểu tình nhân."
Tiểu Hoa nghi hoặc
"A?"
Chẳng lẽ ký chủ không muốn tìm nam chủ đại nhân??
Đang nghĩ như vậy.
Liền nghe Tô Yên nói
"Lão công đương nhiệm của ta, chính là người ta muốn tìm."
Tức khắc, mắt Tiểu Hoa sáng rực lên.
"Thật sự??"
Tô Yên gật đầu
" Ân"
Hai người đang nói chuyện, di động Tô Yên truyền đến chấn động.
Cô cầm lấy xem, mặt trên ghi tên "tâm can bảo bối".
Đây là tên tiểu tình nhân của nguyên thân?
Tô Yên nghe máy.
Điện thoại đầu kia có một tiếng gọi ngọt ngấy
"Bảo bối - tỉnh dậy chưa nào?"