Tô Yên ở nhà cùng Cổ Quyết.
Hai người ngồi trên sô pha xem TV.
TV vừa mở ra.
Ừm, thế giới động vật.
Đổi kênh khác, vẫn là thế giới động vật.
Sau khi thay đổi mười mấy kênh.
Tô Yên ném điều khiển lên bàn.
"Tiểu Hoa!"
Cô vừa nói xong.
Trong TV truyền đến âm thanh
"Mùa xuân tới, lại đến mùa động vật giao phối. Bầy sói hoạt động theo nhóm ở cánh đồng hoang vu, ······"
Tiểu Hoa
"Em đây, Em đây."
Tô Yên
"Em làm?"
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói
"Sao chị biết?"
Nói xong, Tiểu Hoa cảm thấy mình không làm sai.
Chút chột dạ vừa rồi lập tức tan biến, lại khôi phục vẻ đúng tình hợp lý
"Tiểu Hoa là suy nghĩ cho hạnh phúc của ký chủ mà."
Nhưng mà vừa nói xong, Tiểu Hoa vội vàng hủy bỏ cài đặt trên TV.
Nội dung chương trình truyền hình lại khôi phục bình thường.
Tô Yên lột quả quýt, đang muốn ăn.
Cảm nhận được tầm mắt của Cổ Quyết, cô nhìn sang
"Anh muốn ăn?"
Cổ Quyết đỏ bừng cả mặt, đôi mắt xanh thẳm vẫn luôn nhìn Tô Yên
"Chủ nhân, Cổ Quyết hiểu."
Nói xong, lại muốn duỗi tay ôm Tô Yên.
Vừa ôm vừa lên tiếng
"Chủ nhân muốn cùng Cổ Quyết giao phối sao? Cổ Quyết nguyện ý. Lúc nào cũng có thể."
Tô Yên trầm mặc.
Cô hỏi Tiểu Hoa
"Em dạy hắn??"
Tiểu Hoa lập tức phủ nhận
"Không không không, ký chủ, Tiểu Hoa lần đầu tiên cho nam chủ đại nhân xem. Không phải Tiểu Hoa sai."
Cổ Quyết ghé vào vai Tô Yên, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp,
"Chủ nhân, Cổ Quyết sống 500 năm. Việc gì cũng hiểu. Chủ nhân có thể hưởng thụ thật tốt."
Tô Yên
"······"
Này, tại sao lại trật hướng nói chuyện rồi?
Vừa rồi bọn họ đâu có nói đến chuyện này?
Không phải đang nói chuyện quả quýt sao?
Cổ Quyết có vẻ rất hưng phấn
"Chủ nhân, Cổ Quyết ····· ưm."
Tô Yên đem quả quýt nhét vào trong miệng của hắn.
"Ăn đi."
Cô nói, Cổ Quyết nuốt xuống.
Ngay lúc này, có tiếng chuông cửa vang lên.
Tô Yên nhìn về phía cửa.
Rõ ràng là cửa đã đóng, nhưng chỉ trong nháy mắt, cánh cửa đã bị đẩy ra.
Một nam sinh mặc đồng phục, đứng ở ngoài cửa.
Khi nhìn thấy Tô Yên và Cổ Quyết trong phòng khách, đầu tiên là sửng sốt.
Sau đó hướng tới Tô Yên, thực hiện một nghi thức cổ xưa.
Hắn cười hô một tiếng
"Tiểu Yên."
Người này là Bạch Hoành Vũ, nhưng lại không phải hắn.
Người này so với Bạch Hoành Vũ trầm ổn hơn, có một loại cảm giác âm trầm. .
"Bạch Hoành Vũ" đi xuống bậc thang, đến trước mặt Tô Yên, nói
"Đã lâu không gặp."
Đang nói chuyện.
Cổ Quyết nheo mắt.
Hắn thoáng dùng sức ôm tay Tô Yên, .
Lại là người đàn ông này.
Thật khiến người ta chán ghét mà.
Tô Yên nhìn Bạch Hoành Vũ nửa ngày cũng không nhận ra hắn là ai.
Tiếp tục nhét một quả quýt dư lại trong tay mình vào miệng Cổ Quyết.
Sau đó mới lên tiếng
"Chúng ta quen biết sao?"
Dứt lời,"Bạch Hoành Vũ" đầu tiên là sửng sốt, sau đó ánh mắt dừng ở trên người Cổ Quyết, như suy tư gì đó.
"Tất cả lực chú ý của Tiểu Yên đều ở đây nói chuyện yêu đương, tâm cảnh giác cũng trở nên kém hơn rồi."
"Đây là chuyện của ta."
"Bạch Hoành Vũ" nghe lời này, không biết nhớ tới cái gì, thở dài
"Tiểu Yên thật đúng là vô tình. Thích vị này như vậy sao? Nếu đổi thành một người khác, không chừng sẽ có trải nghiệm thú vị hơn đó."
"Bạch Hoành Vũ" vừa nói xong, Cổ Quyết híp mắt, quanh thân nổi lên một tầng lệ khí.
Nhưng chưa kịp có hành động gì thì đã bị người đánh bất tỉnh.
Đương nhiên người ra tay chính là Tô Yên.
Cô đỡ Cổ Quyết sang một bên.
Lúc này mới ngẩng đầu đối mặt với người kia.