Chương 1247: Nữ đế đại nhân có hỉ 3

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Tần Nguyên 04-07-2023 14:53:59

Tô Yên dừng bước chân. Nàng nếu muốn tới kinh thành, bắt buộc phải đi qua con đường này. Tô Yên thành thật đứng ở chỗ đó. Muốn chờ đám người kia đánh nhau xong sẽ tiếp tục đi. Chỉ là còn chưa đứng được bao lâu, phía trước liền truyền đến tiếng ngựa hí vang trời. Sau đó liền thấy một chiếc xe ngựa đang thẳng hướng Tô Yên mà chạy đến. Điều khiển xe ngựa chính là một thị vệ. Hắn đã bị thương nặng nhưng vẫn liều mạng điều khiển chiếc xe chạy vội vàng. Trên mông con ngựa bị đâm một nhát kiếm, máu tươi theo miệng vết đâm chảy xuống. Con ngựa chạy loạn khắp nơi. Chuông vàng trên xe ngựa lay động, phát ra âm thanh "ding, ding, ding" dồn dập. Tốc độ xe ngựa quá nhanh. Cuốn theo gió lốc xốc chiếc mành gấm che chắn trong xe lên, lộ ra một thân ảnh ngồi ngay ngắn bên trong. Y phục dệt từ gấm, hoa văn trên đó thể hiện rõ thân phận tôn quý của người ngồi trong xe. Người nọ ngồi thật vững vàng. Hắn nhắm mắt, phảng phất như trận giao chiến bên ngoài không liên quan gì tới mình. Trong tay cầm một chuỗi ngọc pha lê xanh biết phá lệ nổi bật. Khóe môi mỏng lạnh nhẹ cong, mang theo chút lười biếng Lúc này, hắc y nhân đã đuổi tới. Một mũi tên bắn ra, trực tiếp xuyên qua người thị vệ đang điều khiển xe ngựa. Thị vệ rơi từ trên xe xuống đất. Dây thừng buộc con ngựa với xe cũng đã bị mấy kiếm chém đứt. Cho đến khi "ầm" một tiếng. Xe ngựa đâm thẳng vào một thân cây gần đó. Hoàn toàn ngừng lại. Cách chỗ Tô Yên đang đứng có hơn 3 bước chân. Tô Yên mới vừa nhìn vài lần, liền nghe được âm thanh của Tiểu Hoa "Leng keng, hệ thống nhắc nhở, phát hiện nam chủ, yêu cầu ký chủ bắt đầu công lược Nhiếp Chính Vương gia Tư Đồ Tu." Tiểu Hoa vừa dứt lời. Tô Yên vốn đang muốn trốn đi liền dừng lại. Quay đầu lại nhìn. Liền thấy một hắc y nhân tiến lên phía trước, hướng về chiếc xe ngựa đi tới. Người nọ ánh mắt lạnh băng. Chỉ là dừng lại một chút, liền giơ kiếm đâm vào phía bên trong xe ngựa. Nhưng, đến cuối cùng, thanh kiếm kia chỉ đâm xuyên được qua chiếc mành gấm màu đen, mà mũi kiếm đã bị một bàn tay mảnh khảnh bắt lấy. Giây tiếp theo, liền nghe thấy một âm thanh thanh thúy vang lên. Nháy mắt mũi kiếm đã bị bẻ gãy. Tư Đồ Tu ngồi trong xe nhẹ nâng mí mắt. Lọt vào trong tầm mắt là hình ảnh một nữ tử bộ dáng gầy yếu, sắc mặt có chút tái nhợt, nhìn qua giống như đã vài ngày không ăn cơm. Nhưng cặp mắt kia, trong suốt, sạch sẽ, chớp chớp mắt liền giống như sao trời. Giống như là không nhiễm bụi trần thế gian. Nhưng hành vi này, động tác này... cùng một cô nương xinh đẹp thật sự không hợp. Sát thủ kia thấy thanh kiếm nháy mắt đã bị nữ tử trước mặt bẻ gãy. Tư Đồ Tu nhướng mày. Sát thủ cũng ngây ngẩn cả người. Sau đó ngay lập tức xông lên tấn công. Tô Yên nâng chân đá sát thủ kia bắn xa hơn mười mét. Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua chân mình. Sau đó lại ngẩng đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm. "Sức lực hình như lớn hơn rất nhiều." Tiểu Hoa nhịn không được lên tiếng "Ký chủ, giá trị thể lực của chị đã là 90. Giờ chị hoàn toàn có thể một quyền đánh chết một con trâu, còn có thể đập nát đầu nó đó." Cũng bởi vì sát thủ này có nội công. Nếu là người thường, sợ là đã sớm chết. Kỳ thật nàng đã thu lại một ít lực đạo, chỉ là không nghĩ tới, vẫn lợi hại như vậy. Quả nhiên, gia tăng giá trị thể lực vẫn là có hiệu quả. Sát thủ kia bị nàng đá một phát liền hôn mê. Nàng quay đầu nhìn về phía người đang ngồi trong xe ngựa "Chàng không sao chứ?" Giọng nói của nàng rất dễ nghe, còn có chút trẻ con. Tô Yên hỏi rất nghiêm túc. Cẩn thận nhìn hắn Tư Đồ Tu nhếch khóe môi, trên mặt không chút sợ hãi.