Chương 1355: Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan 2

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Tần Nguyên 04-07-2023 14:53:56

Rất nhỏ, hình ống trong suốt như đựng chất hóa học vậy. Chất lỏng bên trong màu lam nhạt. Tô Yên mở nút lọ rồi uống lên. Trong chốc lát, ba bình đều uống hết. Em trai tuy quan trọng. Nhưng cô phải sống sót trước rồi mới có thể bảo hộ hắn bình an, đúng không? Bình dinh dưỡng ở chỗ này là thứ tốt, giá cả có chút đắt. Là nguyên thân ăn mặc tiết kiệm làm công hơn một năm mới mua được. Nửa giờ sau, dịch dinh dưỡng bắt đầu có tác dụng. Vết thương trên người cô đỡ đau hơn chút, quan trọng nhất chính là, có sức lực. Hoạt động bình thường, ăn uống cũng không có vấn đề gì. Tiểu Hoa mở miệng "Ký chủ, còn mười phút em trai chị liền tan học. Nhưng mà từ nơi này đến phòng học đi bộ mất nửa giờ." Tô Yên uống nước xong, yết hầu không đau rát nữa. Lúc này mới gật đầu "Được" Sau đó cô đứng lên, đi ra ngoài. "Có thể gọi xe không?" Vừa đi Tô Yên vừa hỏi. Tiểu Hoa "Gọi xe dự tính phải tốn 70 đồng liên bang, mười phút là có thể đến. Nhưng mà, ký chủ, toàn thân chị chỉ còn lại có 75 đồng liên bang." Gọi xe thì không có tiền ăn cơm. Không gọi xe, phải tự đi bộ qua. Thân thể ký chủ yếu như vậy, chờ qua đến nơi thì ba bình dinh dưỡng kia cũng hết công dụng. Tô Yên ở cửa đứng trong chốc lát. Tiếp theo cô thả Tô Cổ cùng Tiểu Hồng ra. Tiểu Hồng vặn vẹo thân rắn, cả hai đều là nguyên thân, không biến thành người. "Tê tê tê tê tê tê tê tê" Yên Yên thế mà không có quên chúng ta, sớm như vậy đã thả chúng ta ra, thật vui vẻ a. Tô Yên "Tự lực cánh sinh đi, ta không có tiền nuôi các em." Tiểu Hồng nghe, nghiêng nghiêng đầu "Tê tê tê tê tê?" Yên Yên thiếu tiền? "Ân" "Tê tê tê tê tê" Vậy em đi kiếm tiền cho Yên Yên!! Tiểu Hồng nói xong, cứ như là đã tìm được giá trị của mình rồi, dọc theo cửa phòng, dao động chạy ra ngoài. Tô Yên tiếp tục đi ra ngoài. Tiểu Hoa nghi hoặc "Ký chủ, chị thật sự cảm thấy Tiểu Hồng có thể kiếm tiền?" "Không tin, chỉ cần nó còn có thể tìm đường trở về là được rồi." Tô Yên đối bọn nó có yêu cầu rất thấp. Chỉ cần biết đường quay về là được rồi, những thứ khác đều không sao cả. Vừa đi, cô vừa lột một viên kẹo ra ăn. Giữa ngồi xe và đi bộ tới, Tô Yên lựa chọn ngồi xe. Tắc xi bay ở giữa không trung, tốc độ rất mau, lại bình ổn. Mười phút đã đến khu dạy học. Ban A năm nhất. Nơi đây được gọi là ban thiên tài của trường quân đội đế quốc. Tô Yên vừa đi vào liền nghe được phía cửa truyền đến thanh âm thiếu nữ kinh hô hoa si. "Tô Kiêu thực soái a." "Oa! Anh ấy nhíu mày cũng đẹp a." "Rất thích -" "Anh ấy đang đợi người sao?" "Rốt cuộc là ai có phúc khí có thể để anh ấy chờ a." "Khẳng định là huynh đệ tốt của anh ấy rồi." "Thượng đế thật không công bằng, ban cho thiên tài tinh thần lực cao như vậy, lại cho túi da đẹp nhường kia. Thứ tốt đều chiếm hết a." "Má ơi, soái đã chết!" Từng đợt tiếng thét chói tai truyền đến. Tô Yên đứng ở sau đám nữ sinh này. Tô Kiêu ở cửa đợi trong chốc lát, phát hiện người hắn chờ còn không có tới. Gửi tin nhắn cho Tô Yên " Chị ở đâu? Sao còn chưa tới??" Tô Yên " Cậu nhìn phía trước hai mét bên phải." Tô Kiêu xem xong, ngẩng đầu nhìn về phía vị trí bên phải. Sau đó đẩy đám người ra, tìm được Tô Yên. Tô Kiêu không kiên nhẫn "Chị sao lại tới chậm như vậy." Tô Yên ngẩng đầu "Có việc?" Tô Kiêu đưa cái túi trong tay cho Tô Yên. "Cái này, cho chị." Tô Yên cầm cái túi kia. Bên cạnh, đám nữ sinh lại oa oa oa kêu lên. Tiểu Hoa mở miệng "Ký chủ, không được a, hắn là em trai cùng cha cùng mẹ với chị. Chị cũng không thể thích hắn." Tuy rằng nó thân là một cái thống tử cũng cảm thấy thiếu niên này rất tuấn tú.