Đi vào tửu lâu, một tiểu nhị tiến đến nghênh đón, dẫn ba người bọn họ đi lên lầu hai.
Bên trong nơi này cũng không có gì bất đồng cùng những tửu lâu khác.
Mới vừa bước lên cầu thang tầng hai liền nghe được phía sau truyền đến giọng nói
"Thủ lĩnh, lúc trước thuộc hạ có nhắc đến một nơi thú vị, đó chính là tửu lâu này."
Lại nghe được một thanh âm lười biếng
"Vào xem."
"Vâng"
Hai nhóm người chạm mặt.
Lâm Trường Dã nghe được động tĩnh, quay đầu lại xem, sau đó mở miệng
"Là thủ lĩnh Ma giới, Xích Diễm."
Vừa nói vừa nhìn Lục.
Lẽ ra, Ma giới cùng Yêu giới từ trước đến nay đều là ai lo phận nấy.
Tuy rằng có chút xô sát nho nhỏ, nhưng là hai bên chỉnh thể mà nói, vẫn là ở trạng thái nước sông không phạm nước giếng.
Chỉ là, Yêu Vương đại nhân của chúng ta giết chết tướng lĩnh mà người ta phi thường coi trọng, còn đào tim rồi đem thi thể treo ở trước cửa điện.
Hiện giờ chạm mặt cùng thủ lĩnh Ma giới, tự nhiên quan hệ này liền có chút xấu hổ.
Cơ hồ là khi Lâm Trường Dã dứt lời, vị thủ lĩnh Ma giới cũng đã nhìn lại đây.
Lúc này, thủ hạ bên cạnh cũng nói hai câu ở bên tai Xích Diễm.
Xích Diễm nheo mắt lại.
Hắn ta một đầu tóc đỏ, giữa mày mang theo sắc bén, ánh mắt hung ác như là một con báo có thể tùy thời phát động công kich.
Dù cho hiện giờ tư thái lười biếng, nhưng vẫn sẽ làm người nhịn không được đề cao cảnh giác.
Lục chỉ là liếc mắt một cái rồi duỗi tay kéo Tô Yên tiếp tục lên lầu.
Xích Diễm thấy vậy, cười ra tiếng
"Tân Yêu Vương này, có chút thú vị a."
Tiểu nhị muốn dẫn hắn đi đến cửa sổ lầu một thì bị Xích Diễm duỗi tay đẩy ra, đi về phía cầu thang lên lầu hai.
Xích Diễm lười biếng nói
"Hắn trở thành Yêu Vương, bản tôn còn chưa tự mình chúc mừng. Hiện giờ gặp mặt, nào có chuyện không tới tặng lễ?"
Bên cạnh thủ hạ vội vàng nói
"Dạ"
Tô Yên ngồi vào vị trí, vốn dĩ còn tưởng rằng sẽ có thực đơn để gọi món ăn, chỉ là cửa hàng này rất khác biệt, đồ ăn mỗi ngày đều dựa theo tâm tình đầu bếp.
Có cái gì, ăn cái có.
Tô Yên lột một viên kẹo ra ăn, liền cảm nhận được ánh mắt Xích Diễm ở trên người mình.
Cô sửng sốt một chút, ngẩng đầu xem qua.
Hai bên đối diện, Xích Diễm bật cười
"Nữ tử nhân loại?"
Nói xong, hắn lại nhìn về phía Lục.
"Một nữ tử nhân loại có thể ngồi ở bên người Yêu Vương, vậy nhất định là nàng chỗ hơn người. Ví dụ như, có được yêu thích của Yêu Vương đại nhân."
Giọng nói hắn không nhỏ, người ở đây tự nhiên tất cả đều nghe rõ ràng.
Lục mí mắt cũng không buồn nâng, lực chú ý vẫn luôn đều ở viên kẹo trên tay Tô Yên.
Hắn duỗi tay kéo cổ tay áo nàng qua, sờ soạng một trận.
Cũng may động tác hai người là ở phía dưới, không dễ dàng bị người thấy.
Tô Yên nỗ lực bỏ qua cái người bên cạnh đang lùng sục tìm kẹo.
Xích Diễm nhìn Tân Yêu Vương này chậm chạp không tiếp chiêu, hắn cười một chút rồi rực tiếp đi tới kéo ghế dựa bên cạnh, ngồi xuống ở bàn bọn họ.
"Khó có dịp cùng Yêu Vương đại nhân gặp mặt một lần, bản tôn đối với ngươi thực tò mò."
Lục lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía hắn ta.
Hơn nửa ngày sau mới nói
"Xác vị hãn tướng kia của ngươi, đã thu được?"
Nhắc tới việc này, Xích Diễm mày nhíu lại
"Lời nói của Yêu Vương đại nhân tựa hồ có ẩn ý."
"Quản cho tốt người của ngươi."
Xích Diễm không để bụng
"Được"
Khi nói chuyện, ánh mắt lại lần nữa dừng trên người Tô Yên, giọng nói ái muội
"Vừa mới nãy còn chưa phát giác, vị nữ tử nhân loại này cũng xác thật xinh đẹp."