Sau đó, Tô Yên bước vào thính đường.
Bảo ma ma vội vàng thu hồi ngân phiếu, đi đến trước mặt Tô Yên.
"Tiểu hầu gia? Sao hôm nay ngài đến đây sớm vậy?"
Tô Yên gật gật đầu.
"Ta muốn nói với bà một việc."
Bảo ma ma nhanh chóng nói.
"Ngài nói ngài nói, Tiểu hầu gia phân phó, bảo ma ma nhất định sẽ làm cho bằng được."
Tô Yên gật đầu
"Ta muốn chuộc thân cho Cơ Ngọc, cần bao nhiêu bạc?"
Bảo ma ma sửng sốt, do dự nói
"Cái này... Cơ Ngọc có đồng ý không?"
Tô Yên gật đầu
"Có"
Đôi mắt Bảo ma ma nhìn về phía Tam điện hạ đang chơi bời thoải mái với một đám cô nương bên cạnh.
Lên tiếng
"Không giấu Tiểu hầu gia, Tam điện hạ cũng đến đây vì mục đích chuộc thân cho Cơ Ngọc. Bây giờ cả hai ngài đang muốn chuộc thân cho cùng một người, Bảo ma ma thật sự không biết nên đem Cơ Ngọc giao cho ai."
Tô Yên nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Thanh phóng đãng ngồi bên cạnh.
Mà Âu Dương Thanh hình như cũng nghe thấy lời Bảo ma ma nói.
Nghiêng đầu nhìn qua đây.
Hắn bắt gặp ánh mắt của Tô Yên.
Vẻ mặt Tam điện hạ lười nhác nở nụ cười quyến rũ
"Tiểu hầu gia, ngưỡng mộ ngưỡng mộ."
Trong khi nói chuyện, hắn há miệng uống ly rượu một cô nương đưa qua.
Sau khi uống sạch, hắn ta đứng dậy.
Quần áo nhếch nhác, bước nghênh ngang đến trước mặt Tô Yên.
Tam hoàng tử đầu tiên nhìn thoáng qua Tô Yên, sau đó là Lan Chi đằng sau nàng.
Cười nói
"Ta là lần đầu tiên thấy, một đại nam nhân đi dạo thanh lâu còn mang một nữ nha đầu đến phục vụ."
Tô Yên chớp chớp mắt, thanh âm lạnh nhạt
"Ngươi có phải muốn chuộc Cơ Ngọc?"
Tam điện hạ làm như có, gật đầu
"Tất nhiên, ta cùng với Cơ Ngọc huynh là nhất kiến như cố*, trong lúc trò chuyện, tâm sinh ngưỡng mộ.
Định là chuộc hắn ra, quyết không để hắn tiếp tục ngốc ở ngõ hoa liễu hẻm này."
*Thấy như đã quen.
Tay hắn vịn ở cửa thang lầu nói.
Giống như vô tình lên tiếng
"Tiểu hầu gia, muốn chuộc thân cho Cơ Ngọc, cũng phải xem hắn có đồng ý hay không. Dù sao, ta và ngươi đều vì muốn tốt cho hắn, đúng không?"
Tô Yên không quan tâm câu nói này, mà quan tâm câu trước hơn
"Ngươi đối với hắn tâm sinh ngưỡng mộ?"
Tâm điện hạ hơi ngẩn người, cười nói
"Đương nhiên, Cơ Ngọc huynh rất có phong thái, là một tay đàn cổ, viết văn giỏi, lại còn biết trà nghệ. Chỉ sợ không ai không thích hắn."
Tô Yên chớp chớp mắt, nhìn hắn
"Hắn đàn cho ngươi nghe, pha trà cho ngươi uống, còn nói với ngươi hắn viết văn giỏi sao?"
Âu Dương Thanh không biết tại sao cuộc trò chuyện lại đi theo hướng này.
Vốn cho là vị Tiểu hầu gia này sẽ tự động thối lui.
Như thế nào vấn đề nói chuyện vẫn luôn đảo quanh Cơ Ngọc?
Âu Dương Thanh một tay ôm trán
"Tiểu hầu gia hỏi nhiều như vậy, xem ra Cơ Ngọc huynh chưa bao giờ làm thế với ngươi, vậy các ngươi ngày thường làm gì?"
Bốn mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng?
Nghĩ đến hình ảnh đó, Âu Dương Thanh thiếu chút cười ra tiếng.
Tô Yên không trả lời.
Âu Dương Thanh nhìn vị Tiểu hầu gia ăn mặc gọn gàng, nói chuyện có nề nếp này.
Đi đường ổn định, có vẻ như không phải là tiểu bá vương kiêu ngạo không kiêng nể gì trong lời đồn.
Hắn có phần tò mò về Tô Yên
Đặc biệt là khi nàng nói chuyện với Bảo ma ma, tất cả hắn đều nghe thấy.
Đây cũng là điều khiến hắn càng tò mò hơn.
Kết quả là, không thèm suy nghĩ, trực tiếp hỏi
"Cơ Ngọc huynh đồng ý ngươi chuộc thân cho hắn?"
Tô Yên gật đầu
"Đương nhiên."
Đôi mắt Âu Dương Thanh xẹt qua một tia sáng.
Lại đánh giá Tô Yên trên dưới một lần.
Lẩm bẩm
"Không nhìn ra ngươi có điểm nào hấp dẫn cả."
Nhìn qua như một tiểu bạch kiểm.
Chẳng lẽ hắn còn có kế hoạch khác?