Hoa Khuynh không nói gì, hắn quay lại nhìn về phía Tô Yên.
Hắn cho rằng nàng sẽ có chút phản ứng.
Dù sao ân nhân của hắn là muốn độc chiếm hắn.
Nào biết, Tô Yên một chút phản ứng cũng không có.
Thậm chí còn hướng tới hắn gật gật đầu.
Ý bảo hắn đáp ứng.
Kết quả là, vốn dĩ tâm tình Hoa Khuynh cũng không tệ lắm, môi ngậm ý cười, nhưng đôi mắt lại đen nhánh như có thể tích ra mực.
Hắn rất không vui.
Cực kì không vui.
Hắn nhìn chằm chằm vào Tô Yên,
"Nàng muốn để ta kết hôn cùng người khác?"
Lúc nói, đuôi rắn của hắn lại lần nữa biến thành hai chân, bước từng bước một tới gần Tô Yên.
Sau đó nhéo cằm nàng, bắt nàng phải đối diện với mình
"Ân nhân chính là đối với ta như vậy?"
Lời nói nhẹ nhàng, lại như ngập trong lửa giận, làm người khủng bố âm trầm.
Tô Yên chớp chớp mắt, không phản ứng lại.
Người này, nói trở mặt liền trở mặt?
Nàng nhớ rõ... trong 《 Yêu Vương giáng thế 》 nguyên thân cũng là tác hợp Hoa Khuynh cùng Thánh Nữ nhanh chóng kết hôn.
Bởi vì cao trào đầu tiên trong truyện chính là phát sinh vào đêm Hoa Khuynh cùng Thánh Nữ kết hôn.
Lại không phải là kết hôn thật, như thế nào còn giận?
Tô Yên lôi kéo ống tay áo hắn, nhỏ giọng nói
"Không muốn kết hôn liền không cưới, không cần tức giận a."
Những người khác tức giận cũng chỉ là đơn thuần giận dỗi.
Hoa Khuynh tức giận, vậy đó chính là máu chảy thành sông.
Cho nên, vẫn là nên an ủi hắn đi.
Nàng nghĩ như vậy.
Nhưng mà, hình như lời trấn an của Tô Yên không có chút tác dụng nào.
Ngược lại hắn nhìn qua càng tức giận hơn.
Không muốn kết hôn liền không cưới?
Như vậy cũng không thèm để ý?
Hắn nhéo cằm nàng, càng thêm dùng sức.
Trong chốc lát Tô Yên liền nước mắt lưng tròng.
Nàng không có linh lực chống cự, thật đau a.
Nàng cũng không muốn khóc, nhưng đây là phản ứng sinh lý, không khống chế được.
"Vậy chàng muốn như thế nào?"
Nàng nước mắt lưng tròng hỏi.
Hoa Khuynh nhìn bộ dáng nàng ủy khuất, không biết vì sao lại nguôi giận.
Hắn rút tay về, nhìn về phía trưởng lão
"Đổi yêu cầu khác."
Trưởng lão tự hỏi trong chốc lát, nói
"Khách nhân, không cần cự tuyệt nhanh như vậy, ngươi có thể ở lại trong thôn chúng ta, cùng Thánh Nữ làm quen, có lẽ sẽ lưỡng tình tương duyệt, tự nguyện kết làm vợ chồng."
Tô Yên vừa nghe đến lưỡng tình tương duyệt.
Yên lặng duỗi tay nắm lấy cổ tay áo Hoa Khuynh, kéo hắn lại.
Lưỡng tình tương duyệt?
Không có khả năng.
Hoa Khuynh nhìn hành động của Tô Yên, lửa giận trong lòng dần dần được dập tắt.
Hắn duỗi tay, cầm lấy tay nàng.
Cho đến khi hai người đi ra khỏi phòng trưởng lão.
Hoa Khuynh nhẹ nhàng nói
"Hóa ra ân nhân không thèm để ý ta kết hôn cùng người khác, lại rất để ý ta với người khác lưỡng tình tương duyệt?"
Tô Yên nhìn Hoa Khuynh, chớp chớp mắt
"Kết hôn xong còn có thể hòa ly, hơn nữa cũng có khả năng không kết hôn được.
Chỉ cần chàng có thể trở thành yêu chân chính là tốt rồi.
Nhưng để chàng cùng người khác lưỡng tình tương duyệt, là không có khả năng."
Nàng nói cuối cùng một câu kiên định.
Một bộ dáng kiên quyết không có khả năng thoái nhượng.
Hắn nắm tay Tô Yên, một chút đến gần.
Ôm người vào trong ngực.
Cong môi dán bên tai nàng.
"Ân nhân nói cái gì cũng đúng."
Tô Yên nghe, gật đầu.
Đang muốn nói chuyện, hắn đột nhiên ôm nàng lên.
Không biết vì sao, lại ôm nàng ngay tại chỗ xoay một vòng.
Lúc dừng lại, đè lên Tô Yên, hôn lên môi nàng.
Tia sáng mặt trời cuối cùng chiếu rọi lên hai người.
Đến khi nụ hôn kết thúc, sắc trời đã tối đen.