Khi Tô Yên tỉnh lại, đã là ở trong không gian.
Thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ đạt được 7 trị số."
Sau đó Tiểu Hoa lại nói
"Leng keng, chúc mừng ký chủ đạt được nhiệm vụ vi diện "trò chơi vĩ đại", chỉ cần 2 trị số để kich hoạt thôi."
Tô Yên
"Trò chơi vĩ đại?"
"Đúng vậy ký chủ, nghe nói mỗi một người đi qua vị diện rèn luyện này đều cực kỳ vui vẻ luôn. Ký chủ cũng có được quyền lợi này rồi."
Tô Yên
"Có thể đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần sao?"
"Có thể. Hơn nữa sẽ căn cứ vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ mà tặng trị số, nhiệm vụ càng khó khăn thì trị số thu được càng nhiều."
"Có thể thu được nhiều trị số hơn bình thường?"
"Đúng vậy, ký chủ."
"Được"
Sau đó Tiểu Hoa nói tiếp
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, đã kich hoạt vị diện "trò chơi vĩ đại"."
"Hiện tại trị số của ta là bao nhiêu?"
"Leng keng, xin chờ trong chốc lát.
【dung lượng não】51
【giá trị thể lực】90"
Tô Yên
"5 trị số còn dư, thêm vào dung lượng não trước đi."
"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."
Đi theo Tiểu Hoa lại nói
"Bảng giá trị trước mặt chị là
【dung lượng não】56
【giá trị thể lực】90"
Tô Yên
"Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo đi."
"Leng keng, đang tiến vào vị diện tiếp theo..."
Trước mắt Tô Yên tối sầm, mất đi ý thức.
······
Chờ nàng lại lần nữa tỉnh lại.
Phát hiện chân bị người đá một chút.
Không đúng, chuẩn xác mà nói, hẳn là chân nàng vướng vào chân người ta một chút.
"A a a a a a!!! Chạy mau a, cường đạo tới rồi!!"
"Mau mau mau!!!"
"Nhị Cẩu Tử đâu? Con ta đâu?"
"Ô ô ô ô ô ô oa oa oa oa!!!"
Tiếng quát tháo sợ hãi, tiếng nôn nóng tìm người, tiếng trẻ con khóc, hỗn tạp thành một đoàn.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn chung quanh.
Dưới bầu trời hoàng hôn, khung cảnh hoảng loạn khẩn trương ập vào mắt nàng.
Tô Yên đỡ đại thụ đứng dậy, cúi đầu nhìn quần áo trên người mình.
Là cổ trang.
Ở cổ đại?
Nhưng mà quần áo này nhìn qua không tốt lắm.
Đang nghĩ ngợi đến đây.
Bỗng nhiên một mũi tên nhọn bay sát qua bên tai nàng, bắn trúng vào người nào đó đang chạy vội phía sau.
"A!!"
Người nọ phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Máu tươi chảy ra đầy đất, người nọ ngã xuống vũng máu.
Tô Yên quay đầu đi xem.
Chỉ thấy có người cưỡi ngựa, tay cầm roi da cười ha ha tiến đến.
Là thổ phỉ.
Một đám mang theo cung nỏ, trường đao.
vị trí mặt đất Tô Yên đứng đều chấn động, chứng tỏ có không ít người tới.
Lúc này, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, trò chơi vĩ đại bắt đầu. Ký chủ là một cô nhi, bởi vì đói nên ngất dưới tàng cây. Quan phỉ tham ô, thôn này sắp giữ không nổi.
Ký chủ trước mặt có hai lựa chọn.
1, Đi trốn tại Di Hồng Viện.
2, Phía trước trăm mét là bến tàu, đi tham gia tuyển chọn đệ tử phái Thương Hồng.
Mời ký chủ lựa chọn."
Tiểu Hoa nói xong, Tô Yên đã chạy lên hướng tới bến tàu.
"Ta chịn cái thứ hai."
"Leng keng, ký chủ lựa chọn xong, mời đi đến bến tàu, trở thành đệ tử phái Thương Hồng."
Tô Yên chạy thẳng về phía trước.
Tuy thân thể này gầy yếu, nhưng nàng vẫn rất nhanh đã bỏ lại mọi người ở phía sau.
Đến bến tàu, một con thuyền thương gia đã mở dây thừng, chuẩn bị rời đi.
Hơn nữa người chèo thuyền kia khẩu khí không kiên nhẫn.
"Kín người, không cho lên."
Đằng sau có đạo phỉ, lưu tại nơi này chỉ còn một con đường chết.
Mọi người sôi nổi xông vào.
Nhưng hậu quả chính là bị kia người chèo thuyền đá vào trong nước.
Người chèo thuyền cười lạnh
"Còn muốn học lũ cướp xông lên? Ngươi mà cũng dám so?"