Trong đầu Tô Yên, thông báo của Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, một ngôi sao sáng lên."
Buổi tối, Tô Yên gọi cơm cơm hộp để ăn.
Tô Kiêu Lôi trở về chung cư mình ở. Còn Cố Ngu với Tô Yên không thân cũng chẳng quen ngược lại lại được ở chỗ này.
Trước khi đi, Tô Kiêu Lôi nhìn Cố Ngu mặc áo ngủ ngồi trên sô pha phát ngốc.
Hắn vẫn không thể tin tưởng, mình thân là em trai ruột lại bị đuổi đi, còn cái người tâm cơ thâm hậu giả trang kẻ câm kia lại được ở cùng.
Buổi tối ngủ, Cố Ngu lên giường rất sớm, cũng không ngủ luôn mà đợi ở trên giường, trên người đắp chăn, lẳng lặng chờ đợi. Nhân tiện... làm ấm giường.
Khi Tô Yên tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra liền thấy được một màn như vậy. Thiếu niên không biết là khẩn trương hay là hưng phấn, đôi tay nắm chặt một góc chăn, thân thể cứng còng.
Cô ngẩn người
"Làm sao vậy?"
Cố Ngu hơi há mồm, hơn nửa ngày sau mới chậm rì rì
"Chờ em, ngủ."
Tô Yên nghe xong, gật đầu. Sau đó đi qua xốc chăn lên nằm ở trên giường rồi tiến tới ôm lấy người kia.
Thân thể Cố Ngu dần dần thả lỏng, cũng ôm lấy Tô Yên. Không đến 10 phút sau liền ngủ rồi. Ân, thật sự là trước lạ sau quen mà.
Tô Yên nhìn hắn, dẫn người đến nơi này nuôi đã được ba ngày, vẫn là nên đưa trở về thôi.
Nghĩ như vậy, cô nhắm mắt lại, ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Tô Yên đi ra ngoài rửa mặt. Lúc trở về, vị đồng chí nọ lại một lần nữa cởi quần áo mình đến sạch sẽ, dùng đôi mắt đen nhánh rất là vô tội nhìn Tô Yên.
Chậm rì rì mở miệng
"Bẩn."
Nửa giờ sau, Tô Kiêu Lôi cầm theo quần áo tới. Hắn tận lực bảo trì tâm tình bản thân thẳng tắp.
Đi vào, không nói lời nào, tự giác ăn cơm.
Tám giờ, hai người đi học.
Tô Yên nói
"Buổi tối hôm nay nên về nhà."
Bước chân Cố Ngu dừng lại, hắn không nói một lời, cứ dùng đôi mắt đen nhánh nhìn Tô Yên.
Dù cho cái gì cũng chưa nói, chỉ là nhìn như vậy, thật giống như đang chịu thiên đại ủy khuất.
Yết hầu hắn lăn lộn, muốn nói chuyện, nhưng có vẻ càng sốt ruột càng nói không ra lời. Cuối cùng, chỉ là cứng còng đứng ở chỗ đó, liếc mắt như có như không nhìn cô.
Tô Yên nghiêm túc
"Em muốn đi công tác, kiếm tiền."
Cố Ngu tựa hồ không nghe lọt, hơn nữa còn đang lâm sâu vào cảm xúc của chính mình. Cuối cùng vẫn là không nói một lời, quay đầu rời đi.
Tô Kiêu Lôi nghe vậy, cảm thấy đây đúng là một tin tức tốt, rốt cuộc không cần tới đưa quần áo nữa.
Dọc theo đường đi, Cố Ngu đều thực trầm mặc. Hắn cúi đầu nắm chặt một góc quần áo, ngón tay dùng sức trở nên trắng bệch, nắm thực chặt.
Tô Kiêu Lôi liếc mắt nhìn hắn. Thổ lộ một câu
"Cậu sẽ tìm được người càng tốt hơn."
Biểu tình Cố Ngu thoáng hoảng hốt, cũng không biết có nghe vào không.
Mặt khác một bên, Tô Yên cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy mình biểu đạt không có vấn đề. Ân, hẳn là không có việc gì. Sau đó bắt đầu đi làm công việc của mình.
Hôm nay hot search mở ra.
Hot search đứng đầu【 Tô Yên hư hư thực thực được người ta ôm ấp】
Click mở, là hình ảnh chụp mơ hồ, đúng là hình ảnh Tô Yên ngày hôm qua ăn cơm ở nhà ăn Thủy Thượng Âm Nhạc.
Hoa Duyên, Hoa Châu, còn có cô.
Paparazzi đăng bài cũng chỉ là nói bóng nói gió, hơn nữa hình ảnh mơ hồ. Mọi người tất nhiên là đều không tin.
"Không cần lại bắt gió bắt bóng, Yên Yên nhà chúng ta đã nói, cô không có cùng đại tổng tài yêu đương."
"Ta cũng thua rồi, thế nhưng có người nói Yên Yên tham muốn tiền của anh ta. Yên Yên nhà chúng ta bản thân chính là cái máy tự kiếm ra rất nhiều tiền được không?"