Tô Tiểu Hoa vội vàng ném bánh kem chocolate trong tay đi.
Sau đó đeo cặp sách nhỏ trên lưng.
"Em cũng muốn đi theo Yên Yên!"
Tô Yên nhìn về phía Tô Tiểu Hoa.
Một lúc lâu sau mới hỏi
"Vì sao chúng ta không thể kết nối với nhau?"
Tiểu Hoa xoắn hai ngón tay nhỏ với nhau.
"Tiểu Hoa cũng không biết."
Thanh âm trẻ con non nớt.
Nghe rất đúng lý hợp tình.
" Nhiệm vụ của ta xem như là hoàn thành rồi sao?"
Tiểu Hoa mờ mịt
"Ký chủ ··· ách ···· hẳn là hoàn thành rồi đi?"
Hiện tại nó không thể tra được gì, cũng không thể hỏi được gì.
Không có cách nào tìm kiếm tư liệu.
Trừ thời điểm ngẫu nhiên hoàn thành nhiệm vụ hoặc là gặp phải nguy hiểm mới có thể kết nối với ký chủ.
Những lúc khác hai người đều không thể kết nối với nhau.
Nếu không phải như vậy, lúc trước ở bệnh viện nhìn thấy Tô Yên giả, nó cũng sẽ không do dự như vậy.
Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói xong.
Không hỏi thêm gì nữa, chỉ là tiếp tục thu thập đồ dùng.
Tiểu Hoa tha thiết vươn tay nhỏ.
"Ký chủ! Tiểu Hoa giúp chị!"
Tô Yên nhìn Tiểu Hoa liếc mắt một cái.
Sau đó, yên lặng đẩy cái tay béo dính đầy chocolate ra.
"Đi rửa sạch sẽ."
Tiểu Hoa nhìn chocolate dính đầy trên tay mình.
Đi rửa sao?
Nó vươn đầu lưỡi muốn liếm sạch nốt chỗ chocolate kia.
Một màn này bị Tô Cổ ngăn lại.
Tô Cổ túm cổ áo Tiểu Hoa kéo ra bên ngoài.
Vừa đi vừa bày ra bộ dạng ghét bỏ
"Ta để ngươi đói sao? Bánh kem Chocolate còn nhiều thế kia, người sao lại cứ muốn làm như vậy?"
Tô Tiểu Hoa hừ hừ
" Thì rửa tay, rửa tay."
Lúc này Tô Tiểu Hoa không tranh luận gì nữa là bởi vì nó cảm thấy Tô Cổ nói rất đúng.
Bánh kem Chocolate còn nhiều như vậy.
Dính trên tay liền rửa sạch đi.
Khi bọn họ quay trở lại phòng bệnh, Tô Yên đã thu thập xong.
Một cái vali hành lý, vứt tất cả đồ vật vào đó.
Tô Yên cũng đã thay từ quần áo bệnh viện sang quần áo của mình.
Quần áo khá mỏng nên có thể nhìn ra được cô xác thật là quá gầy.
Quần áo size lớn lại dài rộng như vậy, nhìn qua giống như trẻ con đang mặc quần áo của người lớn vậy.
Sau đó Tô Yên mang theo cả hai về nhà.
Trên đường đi về, Tô Yên nhận được điện thoại của người đại diện Linh Linh.
"Alo?"
Người đại diện mở miệng
"Tô Yên, tôi hỏi thẳng nhé, cô cùng Tô Cổ có quan hệ gì vậy?"
Tô Yên nhìn thoáng qua thiếu niên biểu tình lãnh đạm đang ngồi trên xe.
Cô đáp
"Em trai của tôi."
Thân phận của Tô Cổ lại từ con nuôi trở thành em trai.
Người đại diện hỏi
"Ruột thịt?"
"Không phải."
Nghe Tô Yên nói xong, cũng đại khái đã rõ ràng.
Chính là ngẫu nhiên quen biết, sau đó mời làm khách mời trong livestream.
Người đại diện nói
"Đã nhiều ngày fans của cô tăng cực kỳ nhanh chóng, thu nhập so với mấy tháng trước đều gấp vài lần. Làm không tồi, tiếp tục cố gắng."
Tô Yên trả lời
"Được."
Lúc sau, người đại diện lại nói
"Cô còn biết minh tinh nào nữa không?"
Còn không đợi Tô Yên trả lời, người đại diện liền nói
"Công ty chuẩn bị tổ chức giải đấu PK giữa các chủ bá. Số lượng fan của cô vừa vặn đạt đủ chỉ tiêu. Năm ngày nữa nếu không có gì thay đổi thì cô sẽ cùng một chủ bá khác tiến hành PK. Thắng thì thưởng thêm 1 tháng tiền lương. Thua sẽ bị trừ bớt 10% tiền thưởng."
Tô Yên nghe xong liền hỏi một câu
"Nhất định phải PK sao?"
Người đại diện trầm mặc một lúc, sau đó nói
"Cho cô tiền còn không muốn kiếm sao?"
Tô Yên nghĩ đến tình trạng của mình hiện giờ.
Tiền đều phải vay bọn Tô Cổ.
Cô lên tiếng
"Kiếm."
Nói xong bèn nghĩ nghĩ.
Tiền có lẽ không phải vạn năng, nhưng không có tiền, tuyệt đối không thể.
Tắt điện thoại, ánh mắt Tô Yên dừng ở trên người Tô Cổ.
Sau đó lại từ trên người Tô Cổ chuyển dời đến trên người Tô Tiểu Hoa.