"Lão thái thái cũng không có ý định nhận em làm cháu dâu, em nghĩ hai chúng ta..."
Nói được một nửa, đã bị Bạc Phong chặn những lời còn lại
"Bé ngoan đừng nói bất cứ điều gì làm anh thương tâm."
Tô Yên liếc mắt nhìn hắn.
Bạc Phong bỗng nhiên câu môi một chút, nói bên tai cô
"Bé ngoan, đừng nói với anh, em quan tâm đến ý nghĩ của lão thái thái."
Tô Yên hơi mở miệng.
Được rồi, khi nhìn thấy hành động của Bạc Vũ, nghe những lời của lão thái thái, nội tâm cô cũng không dao động gì lắm.
Tuy nhiên, nhiệm vụ của cô bao gồm cả việc khiến Bạc gia tán thành chuyện của bọn họ.
Cô dừng lại một lúc, sau đó nói
"Nhưng có chút quan trọng."
Bạc Phong nghe thấy, nhướng mày
"Có chút quan trọng?"
Hắn lặp lại.
Tô Yên nghiêm túc gật đầu.
Bạc Phong lên tiếng
"Bé ngoan muốn, anh sẽ tận lực thỏa mãn."
Nói xong, ôm Tô Yên hôn một cái.
Tiếp theo nói
"Chúng ta có nên về nhà bây giờ không?"
Đồng chí Bạc Phong mỗi một câu đều hướng về nhà.
Không coi ai ra gì hết.
Cuối cùng, lấy việc Tô Yên bị hắn vác về nhà để kết thúc cuộc gặp mặt này.
Sáng sớm hôm sau.
Tô Yên đi học, cả ngày hôm nay cô đều có tiết.
Bạc Phong dậy rất sớm.
Nói muốn đưa cô đi học.
Tô Yên liếc hắn
"Trong công ty không bận rộn sao?"
"Công ty không quan trọng."
Đối với một đống việc trong công ty, Bạc Phong không thèm để ý đến.
Hắn thật vất vả mới từ phong ấn thoát ra, nếu không nhân cơ hội ở bên cạnh bé ngoan thì không phải hắn mệt đến hoảng sao.
Ban đầu, hắn muốn Tô Yên bỏ học mà đi với hắn.
Tuy nhiên, cô đặc biệt kiên trì trong vấn đề đến lớp.
Không có cách nào, không lay chuyển được, cũng chỉ có thể đưa cô đến trường.
Ăn sáng xong là 20 phút sau.
Trước cửa trường đại học.
Tô Yên xuống xe, đi bộ vào trường.
Trước khi bước vào cửa, cô nghe thấy thanh âm của Trịnh Diệu
"Tô Yên"
Trịnh Diệu mặc quần áo màu xanh nhạt tràn đầy năng lượng.
Hắn bước đến gần Tô Yên rồi vỗ vai cô, hữu hảo thân mật.
"Sáng nay có tiết học?"
"Đúng."
"Lớp nào?"
"Triết học."
"Thật trùng hợp, hôm nay tôi cũng học môn này, chúng ta hẳn là chung một giảng đường. Cùng nhau đi a."
Nói xong, hắn ta vươn cánh tay ý đồ ôm Tô Yên.
Cô lùi lại hai bước, cho nên cánh tay ấy đặt lên vai cô.
Hắn ta chụp thêm hai phát nữa.
Mà lúc này, Tiểu Hoa khẽ meo meo lên tiếng
"Ký chủ, chị nhìn xem."
Tô Yên nghe nó nói, nhìn lại.
Sau đó, liếc mắt một cái liền thấy được Bạc Phong.
Hắn đang trong xe, vẫn chưa rời đi.
Dựa vào trên ghế, tầm mắt nhìn về phía bọn họ.
Con ngươi đen nhánh, tầm mắt sâu kín.
Sau đó, khóe môi nhẹ cong một chút.
Hắn nhanh chóng khôi phục lại bộ dáng không biểu tình, khởi động xe rời đi.
Thanh âm Tiểu Hoa đột nhiên vang lên
"Leng keng, hệ thống nhắc nhở kích hoạt nguyện vọng nguyên chủ, mời ký chủ bảo vệ tốt Trịnh Diệu?"
Tô Yên
"Cái, cái gì?"
Nhiệm vụ bất ngờ này, khiến cho cô chớp mắt mờ mịt.
Vốn dĩ cho rằng nhiệm vụ sắp kết thúc, tại sao lại đột ngột có một nhiệm vụ khác?
Tiểu Hoa giải thích
"Ký chủ, nguyện vọng này là điều kiện nguyên thân trao đổi.
Căn cứ cách nói nguyên thân, Trịnh Diệu là ánh mặt trời duy nhất trong trái tim cô ấy, hy vọng ký chủ sẽ bảo vệ anh ta."
Tô Yên
"... tại sao bây giờ em mới nói?"
Tiểu Hoa do dự
"Ách... Tiểu Hoa cho rằng cũng không có nguy hiểm, Trịnh Diệu cũng không cần ký chủ bảo vệ."