Đồng chí Tô Tiểu Hồng giống như một cái súng phun lửa, lắc lắc cái đầu phun lửa khắp bốn phương tám hướng.
Tô Cổ nâng cánh tay lên, cọc băng xuất hiện đầy trên mặt đất.
Đám chuột biến dị đang hung hăng bỗng bị kẹt lại, không thể nhúc nhích.
Tô Cổ lên tiếng
"Phun lửa."
Tô Tiểu Hồng
"Graooo!!"
Tô Tiểu Hồng vô cùng nỗ lực diệt đám chuột.
Tuy rằng trông có chút ngốc ngốc, nhưng nhìn hai đứa nó vô cùng bình tĩnh.
Ngẫu nhiên sẽ biến ảo chiêu thức.
Tô Cổ đóng băng sau đó Tô Tiểu Hồng phun lửa.
Nháy mắt con chuột đang bị đóng băng, gặp lửa lớn liền nổ tan xác.
Quả thật, giết người mà không thấy máu.
Lúc này, Cơ Bắp cười haha, cầm cây búa trên tay đánh chuột, cất giọng thô cuồng
"Từ mạt thế cho tới bây giờ, tôi vẫn luôn cho rằng tổ hợp 4 người chúng ta sát cánh bên nhau đã là thiên hạ vô địch, là tổ hợp vương giả, không có khả năng có người siêu việt hơn nữa. Không nghĩ tới, hiện giờ còn gặp phải một tổ đội khủng khiếp hơn."
Tô Yên đứng im tại chỗ, nhìn đám chuột dần dần bị tiêu diệt.
Đám chuột xung quanh cũng không thèm cho cô một cái liếc mắt.
Tô Yên có chút xấu hổ.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, bọn nó giống như rất ghét bỏ chị a."
Ký chủ vốn vô cùng được động vật yêu thích.
Nhưng cái thể chất tang thi này, thành công biến Đại chủ thần Tô Yên tiếng tăm lẫy lừng của chúng ta thành kẻ bị ghét bỏ.
Nhưng dưới tình huống như thế này, hình như... cũng là chuyện tốt.
Trận chiến này giằng co mất một tiếng đồng hồ.
Đám chuột biến dị bị tiêu diệt sạch.
Còn vài tốp năm tốp ba con chạy trốn, hoặc nấp vào trong góc khuất, chờ thời cơ hành động.
Tiểu Hồng bỗng nhiên nhặt được một cục đá sáng lấp lánh dưới mặt đất, non nớt hỏi
"Đây là cái gì? Nó có màu lam này."
Tiểu Hồng ngẩng đầu nhìn,"phanh"!
Lại thêm một đám chuột bị tiêu diệt.
"Cạch" một tiếng, một cục đá màu tím rơi xuống mặt đất.
Tiểu Hồng không biết đây là gì, nhưng nhìn cục đá này phát sáng lấp lánh, cũng khá đẹp mắt.
Liền nhét vào trong túi.
Nhưng tinh thạch này không có nhiều, Tiểu Hồng chỉ tìm được ba viên.
Một viên màu tím, một viên màu đỏ, một viên màu lam.
Tô Cổ lại lờ mờ đoán ra
"Tinh thạch?"
Thứ này hình như chỉ có ở trong não của tang thi.
Nhưng cụ thể dùng để làm gì, thì Tô Cổ không rõ ràng lắm.
Tiểu Hồng nhét vào trong túi.
Vui vẻ chạy qua chỗ Tô Yên đang đứng.
"Yên Yên, Yên Yên, tinh thạch nè, chị nhìn xem!"
Nó cầm một cục tinh thạch màu tím lắc qua lắc lại trước mặt Tô Yên.
Mà đám người bên kia lôi một cái bao tải từ trên xe xuống.
Một nam nhân đeo khuyên tai màu đen, cầm cây đao trong tay bắt đầu xử lý xác đám chuột biến dị.
Nửa giờ sau.
Nửa bao tải tinh thạch bị hắn ta kéo lê tới bên cạnh chiếc xe.
Văn Lực dùng bao tải xoa xoa con dao dính đầy máu.
"Lần này thu hoạch không tồi nha."
Nhưng hắn ta đã nói cả nửa ngày, ba người kia lại không thèm đáp lời, mà lực chú ý của họ, cũng không phải ở trên nửa bao tải tinh thạch mà hắn ta mang về.
Văn Lực dùng khuỷu tay huých huých Cơ Bắp.
"Này, làm gì thế?"
Cơ Bắp hất cằm
"Nhìn cục tinh thạch trong tay đứa nhỏ kia."
Văn Lực vốn dĩ không để ý.
Cho đến khi hắn ta thấy rõ cục tinh thạch kia khác hoàn toàn với tinh thạch trong bao tải của mình.
"Màu tím?"
Văn Lực theo bản năng quay sang nhìn Kính Đen
"Có thể tăng cường lực lượng lôi điện của cậu?"
Kính Đen đẩy đẩy gọng kính, trông vô cùng lịch sự văn nhã
"Tám chín phần ."
Văn Lực tán thưởng
"Vận khí của đứa nhỏ kia không tồi a."
Vừa nói xong liền thấy Tiểu Hồng lại lôi ra một cục tinh thạch màu đỏ nữa.