Tô Yên nói xong, vẻ không cam lòng trên mặt Tần Huyên Nhu hoàn toàn biến mất, khôi phục bộ dáng bình thường.
Giống như lúc cô ta nói không cam lòng, đều chỉ là ảo giác mà thôi.
Tô Yên nhét điện thoại vào trong túi.
"Cô đi con đường của cô, tôi đi con đường của tôi. Cô không phải người xấu. Nhưng đừng dùng những thủ đoạn xấu xa với tôi."
Tô Yên nói xong, dừng lại một chút.
Nhìn về phía Tần Huyên Nhu, nghiêm túc nói
"Bằng không, cô sẽ phải trả giá rất lớn."
Khó có khi Tô Yên cho người khác lời khuyên.
Vốn người ta nghe xong, sẽ cảm thấy lời khuyên của cô là khiêu khích họ.
Đúng lúc này, chuông vào lớp vang lên.
Tô Yên bẻ cổ tay áo, trước khi rời đi, cô nói
"Có một số việc, xác thật là không công bằng với cô."
Tần Huyên Nhu nhìn về phía Tô Yên.
Tô Yên
"Chính là để cô gặp tôi."
Tần Huyên Nhu nghe xong, tức quá mà bật cười.
"Cô cho rằng trên mặt cô dính vàng sao?"
Cô ta bám vào lan can, túm vào, lại buông ra.
"Đường còn dài, chưa chắc ai mới là người cười cuối cùng đâu."
Tô Yên lắc đầu
"Chắc chắn rồi, người cười cuối cùng, là tôi!"
"Cô!"
Tần Huyên Nhu khó khăn lắm mới thu liễm được cảm xúc, bụp một cái lại phát ra.
Tô Yên đi khỏi sân thượng.
Tiểu Hoa nghi hoặc
"Ký chủ, hình như chị không hề chán ghét cô ta."
"Bình thường."
"Vậy Bạch Hoành Vũ thì sao?"
"Bình thường."
Đối với những người này, cô cũng chẳng có cảm xúc gì.
Chỉ cần không xuống tay với cô, thế nào cũng được.
Tiểu Hoa cẩn thận nghĩ ngợi.
Hình như là vậy.
Nếu ký chủ chán ghét loại người kệch cỡm, giả vờ đáng thương.
Vậy thì Quân Vực đại nhân chắc chắn không thể lọt vào mắt ký chủ được.
Từ một khía cạnh nào đó mà nói, ký chủ lạnh nhạt như vậy, là công bằng với tất cả mọi việc.
Sẽ không mang theo thành kiến mà đối đãi bất kỳ ai, cũng sẽ không quá thích ai.
Nếu ký chủ đã chấp nhận, vậy thì sẽ chấp nhận cả con người họ.
Giống như Quân Vực đại nhân có lòng dạ thâm độc.
Hay là Tô Cổ vừa lạnh lùng lại vừa độc ác.
Hoặc là Tiểu Hồng vừa tham ăn vừa ngu xuẩn.
Tính cách mấy người đó đều bất đồng, nhưng ký chủ vẫn có thể chấp nhận, hơn nữa còn rất thương yêu bọn họ.
Tiểu Hoa thầm cân nhắc, đây chẳng nhẽ là lí do ký chủ trở thành Chủ Thần đứng đầu sao?
Hệ thống thì rảnh rỗi ngồi ngẫm nghĩ.
Tô Yên lại vô cùng vội.
Một đường đi thẳng xuống lầu, quay về lớp học.
Sau đó liền phát hiện Cổ Quyết không ở trong lớp.
Vừa mới nãy Tô Cổ nhắn tin cho cô, chính là nói cái này.
Cô rời khỏi lớp, đi tìm hắn một vòng quanh trường học.
Gọi điện thoại không nghe.
Gọi cho chú Trương, chú Trương nói không trở về.
Tô Yên tìm nửa ngày.
Cuối cùng không tìm nữa, quay về lớp.
Bên cạnh chỗ của cô, là Tần Huyên Nhu.
Tần Huyên Nhu lại khóc hồng con mắt, tỏ vẻ ủy khuất nhìn Tô Yên.
Ý đồ muốn cô tha thứ.
Tiểu Hoa nhìn, vẫn là nhịn không được cảm thấy cô ta vô cùng lợi hại.
Cô ta đã chọc thủng tầng giấy cuối cùng với ký chủ rồi.
Vậy mà vẫn có thể tiếp tục giả bộ trước mặt mọi người như chưa từng phát sinh chuyện gì.
Tiểu Hoa cân nhắc, nếu ký chủ trở thành cái dạng này ······.
Chắc chắn không!
Đâu có ai đánh lại được ký chủ, hơn nữa những người đó muốn tính kế ký chủ, ký chủ chỉ cần liếc mắt liền phát hiện rồi.
Ký chủ xưa nay chưa từng thích chiếm tiện nghi của người khác, hay bá chiếm đồ vật của người khác.
Càng nghĩ, Tiểu Hoa càng cảm thấy ký chủ của nó thật lợi hại.
Nó không nhịn được mà mở miệng vỗ mông ngựa Tô Yên
"Ký chủ, chị thật là lợi hại."
Tô Yên cầm bút, nghe thấy Tiểu Hoa đột nhiên khích lệ, cô gật gật đầu
"Ta biết."