Cổ Quyết nghĩ tới việc đó, càng ôm Tô Yên chặt hơn.
Đôi mắt lam nhạt nhuốm đầy lệ khí.
Nếu cô dám đi tìm con chó khác, hắn liền bóp chết cô, còn có con chó kia nữa!
Đang mải suy nghĩ bỗng bị gián đoạn.
Tô Yên duỗi tay, vỗ nhẹ hai cái như an ủi hắn
"Buông ra chút."
Cổ Quyết vừa nghe, lập tức giảm lực.
Nhưng hai tay vẫn gắt gao ôm lấy Tô Yên, giống như hai sợi xích mạnh mẽ, giam cầm cô.
Tô Yên
"Nam nữ khác biệt, phải chia phòng ngủ."
Cổ Quyết
"Em là chủ nhân của ta, không phải người ngoài."
Tô Yên
"Nhưng anh hiện tại là con người."
Vừa nói xong, Tô Yên sợ một giây sau hắn sẽ biến về nguyên dạng.
Cô liền nói
"Huống hồ, ngày mai anh còn phải đi học, ở thế giới loài người, học tập rất quan trọng."
Nhắc tới việc về sau có thể cùng cô đi học, Cổ Quyết rất cao hứng.
Cảm xúc bất mãn cũng tiêu tan đôi chút.
Tô Yên hơi đẩy hắn ra khỏi người, nói
"Có thể ngủ cùng, nhưng không thể đi học cùng nhau. Hoặc, ngày mai cùng nhau đi học, nhưng anh phải ngủ một mình."
Cổ Quyết
"Ta muốn vừa được đi học cùng vừa được ngủ cùng chủ nhân, ta muốn ở bên chủ nhân mọi lúc mọi nơi."
Tiểu Hoa bất mãn
"Sao hắn không lên trời luôn đi?"
Sau trận đôi co, cuối cùng, Cổ Quyết rất không tình nguyện ôm gối sang phòng bên cạnh.
Đợi Cổ Quyết đi rồi, Tiểu Hoa nghi hoặc
"Ký chủ, sao chị lại muốn tách phòng với hắn?"
Trong mắt Tiểu Hoa, chuyện ký chủ ngủ cùng Cổ Quyết là bình thường.
Bởi hắn là nam nhân của cô mà không phải sao?
Không ngủ cùng cô thì ngủ với ai?
Tô Yên nằm xuống giường, nhắm mắt.
"Có một số việc hắn cần phải tự hiểu."
Lời vừa dứt, Tiểu Hoa đã vội vàng đồng ý
"Đúng đúng đúng."
Dẫu sao ở trong lòng Tiểu Hoa, ký chủ nói cái gì cũng đều đúng.
Nhưng tiếp đó, Tô Yên lại bồi thêm một câu
"Thời tiết nóng quá, ngủ riêng sẽ thoải mái hơn."
Thân nhiệt Cổ Quyết vốn hơi cao, giờ lại sốt nên càng thêm nóng.
Hắn thích ôm cô, mỗi ngày Tô Yên đều bởi vì nóng quá mà tỉnh.
Bây giờ hắn đã thành người, không cần phải sợ hắn sẽ xảy ra chuyện như trước nữa, sợ hắn bị lạc mà phải luôn ở bên cạnh.
Tiểu Hoa thầm nói
"Không nghĩ tới nguyên nhân ký chủ không muốn ngủ cùng hắn chủ yếu là do quá nóng a."
Cuộc nói chuyện với hệ thống Tiểu Hoa tới đây kết thúc.
Đêm đã qua.
Sáng hôm sau thức dậy, Tô Yên mở to mắt đi xuống giường.
Chỉ là vừa mới xuống giường, cô liền dừng lại, vịn tay vào chiếc bàn ở kế bên.
Đầu cứ ong ong, đau nhức.
Tình huống như vậy kéo dài trong một đoạn thời gian.
Cho đến khi Tiểu Hoa nôn nóng mở miệng
"Ký chủ, kỷ chủ chị làm sao vậy?"
Tô Yên nhíu mày, cuối cùng cơn đau cũng biến mất.
Cô mở to mắt, mồ hôi đầy đầu.
Tay nắm chặt góc bàn, liền nghe một tiếng răng rắc rất nhỏ.
Tô Yên cúi đầu nhìn, thấy một góc bàn bị nứt ra.
Cô khẽ động tay, răng rắc, góc bàn rơi xuống.
Lau mồ hôi trên trán rồi đứng dậy.
Cô cảm thấy trái tim đang đập liên hồi.
Không quá khó chịu, chỉ thấy tim như muốn nhảy ra ngoài.
Cảm giác này, có chút quen thuộc.
Nghĩ đến đó, cô lập tức đi tới cửa phòng rồi mở cửa ra.
Cô không có trực tiếp đi tìm Cổ Quyết, mà theo cảm giác của bản thân đi xuống dưới lầu.
Vừa mới xuống tới nơi, liền thấy một thiếu nữ mặc hồng y đã đứng ở dưới.
Mà Tiểu Hồng không biết từ khi nào đã biến thành rắn, thè lưỡi với thiếu nữ kia.
Thiếu nữ dựa vào lan can, nhìn về phía Tô Cổ đang lạnh mặt đứng cách đó không xa, nói
"Ta cũng đâu có muốn con rắn này đi theo ta, nhưng mà, ai ném minh thạch vào trong cơ thể nó vậy?"