Thị vệ cũng lui xuống.
Cửa lớn điện Càn Khôn chậm rãi khép lại.
Bên ngoài nắng sớm tươi đẹp chiếu vào trong điện vô cùng sáng sủa.
Cửa lớn dày nặng đóng lại.
Điện Càn Khôn lập tức tối đi.
Tư Đồ Tu dẫm lên cầu thang lát đá mỡ dê, từng bước từng bước đi lên trên.
Trong tay hắn còn cầm một quyển tấu chương.
Hắn nâng tay nhấc rèm châu lên.
Nhìn về phía người ngồi trên long ỷ.
Tô Yên nghiêm túc nhìn hắn
"Có chuyện gì?"
Tư Đồ Tu xem bộ dáng nàng môi hồng răng trắng.
Đôi mắt sáng như sao trời, làm người ta liếc mắt một cái liền có thể nhớ kỹ.
Nàng ngồi ở chỗ đó, ngoan ngoãn mà rất nghiêm túc.
Rõ ràng chỉ là nữ tử mười sáu, mười bảy tuổi.
Lại cảm thấy, long bào này mặc ở trên người nàng cực kỳ cân xứng.
Thậm chí, còn làm nàng trở nên xinh đẹp hơn.
Đôi mắt hắn nóng rực.
Yết hầu lăn lộn.
"Vốn dĩ, vi thần cảm thấy rèm châu này thật sự dư thừa. Bệ hạ là thiên tử, sao có thể giống với những nữ tử khác trong thiên hạ."
Hắn nói xong, dừng một chút liền nói tiếp.
"Nhưng mà, hiện tại nhìn bệ hạ thế này. Xác thật là nên giăng rèm châu."
Hắn vừa nói vừa đi tới cái bàn trước mặt.
Giọng nói hắn mang thêm ý vị khác.
"Bộ dáng bệ hạ như vậy thượng triều, chỗ nào còn có tâm tư thảo luận chính sự?"
Tô Yên chớp chớp mắt.
Cho nên, chuyện người này muốn tấu là việc này?
Trầm mặc.
Tư Đồ Tu dời đi tầm mắt.
Tay cầm tấu chương, lên tiếng
"Bệ hạ, thần đã điều tra ra người đứng phía sau màn li miêu tráo Thái Tử."
Tô Yên thần sắc ngay thẳng
"Là ai?"
"Phủ Ninh Quốc công, Ninh Quốc Hạ."
Ninh Quốc công, hoàng thân quốc thích.
Tam đại Hoàng Hậu đều xuất thân từ gia đình này.
Mẫu thân của nguyên thân cũng xuất thân từ phủ Ninh Quốc công.
Chỉ là bất đồng với hai đời Hoàng Hậu trước đó.
Mẫu thân của nguyên thân cùng gia đình Ninh Quốc công bất hoà, thậm chí có thể nói là như nước với lửa.
Lý do đó là, trước kia mẫu thân của nguyên thân yêu một người con trai con nhà bình dân.
Ninh Quốc Hạ giả vờ đồng ý, sau đó hẹn chàng trai kia đến Ninh Quốc công phủ, trước mặt mẫu thân của nguyên thân, loạn côn đánh chết hắn.
Nữ nhi Ninh gia có rất nhiều.
Tình phụ tử gì gì đó, so với quyền lợi chẳng đáng nhắc tới.
Sau đó, bốn nữ nhi của Ninh gia đều bị đẩy vào cung, duy nhất chỉ có mẫu thân của nguyên thân được nhìn trúng.
Sau đó từng bước, từng bước được thăng làm Hoàng Hậu.
Ngày bà trở thành Hoàng Hậu liền chặt đứt quan hệ với Ninh gia.
Sau đó bà lại trở thành Nữ đế, sau khi bà băng hà.
Tô Yên liền kế truyền ngôi vị nữ đế.
Ninh Quốc công phát hiện được cơ hội, liền tìm một người con gái của vợ lẽ trong nhà, tráo đổi thân phận với Tô Yên.
Lại ý đồ sai đích nữ Ninh Chi đi lung lạc Tư Đồ Tu.
Truyền ra hai người họ có hôn ước.
Cứ như vậy, ngày sau ai còn dám đối đầu với phủ Ninh Quốc công?
Không chỉ như thế, nếu cẩn thận, thậm chí có thể có thể lên nắm quyền Thiên Thánh quốc.
Tô Yên nghe xong, nghĩ đến bộ dáng của Ninh Quốc Hạ.
Hôm nay lâm triều nàng đã gặp qua.
Râu ria xồm xoàm, mặt chữ điền, nhìn qua thấy rất chính trực.
Khi lâm triều từng lời nói hay việc làm thực khéo đưa đẩy.
Tìm không ra lỗ hổng, nghe hắn nói cùng chưa nói không khác gì nhau.
Tô Yên không nói thêm gì nữa.
Gật đầu
"Trẫm đã biết."
Nói xong, không biết từ khi nào, Tư Đồ Tu đã vòng qua bàn, đi tới trước long ỷ.
Cách Tô Yên rất gần.
Hắn ngậm ý cười, thò lại gần
"Vi thần có thể giúp bệ hạ làm chút chuyện."
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn.
"Chàng giúp trẫm?"
"Giúp bệ hạ bài ưu giải nạn, là việc thuộc bổn phận của thần."
Tô Yên mở miệng
"Cấm quân vẫn luôn bị Binh Bộ thị lang quản lý. Trẫm định chính mình quản."
Tư Đồ Tu nhướng mày, cười phá lệ thoải mái
"Bệ hạ muốn cấm quân lệnh?"
Tô Yên gật đầu
"Ừ"