Mặc một cái áo khoác màu đen, cổ áo thêu một chữ "tiên" màu bạc.
Không biết là do quần áo hay là vì qua ống kính video.
Cứ nhìn như vậy, khiến Tô Yên thất thần trong chớp mắt.
Thời Thù nhìn Tô Yên đang trố mắt qua màn hình điện thoại.
Vốn đang có chút khó chịu nhưng thấy bộ dáng đáng yêu của cô, đảo mắt trực tiếp liền tiêu tán sạch sẽ.
Thời Thù hừ một tiếng, cười nói
"Bạn học Tô, nam nhân nhà em có phải rất đẹp trai hay không?"
Tô Yên phục hồi lại tinh thần, sau đó nghiêm túc gật đầu
"Ân"
Nếu khó coi, làm sao có thể khiến các nữ sinh đi học thảo luận, tan học cũng thảo luận đây?
Đương nhiên, lời này Tô Yên không có nói ra.
Tô Yên chớp chớp mắt
"Anh tìm em có chuyện gì?"
Thời Thù nghe lời này, đang cao hứng lại tan đi.
Hắn hỏi
"Không có việc gì thì không thể tìm em?"
Tô Yên nghĩ nghĩ, nói
"Có thể tìm, nhưng em hiện tại muốn làm bài tập."
Thời Thù
"Anh nhìn em viết, em không cần để ý anh."
Tô Yên gật đầu
"Được"
Kết quả là Tô Yên nhấc di động lên, dựng ở cái bàn nào đó, thật sự không còn nói chuyện cùng Thời Thù nữa.
Nghiêm túc làm bài tập.
Mười phút sau.
Thời Thù không nhịn được
"Tiểu Quai."
Tô Yên một bên làm bài tập một bên trả lời
"Ân?"
Thời Thù hỏi
"Tiểu Quai học lớp nào rồi?"
"Cao tam*"
*Lớp 12.
"Mười tám tuổi?"
"Còn ba tháng nữa."
"A... vậy là 3 tháng sau có thể quang minh chính đại yêu đương đi?"
Tay Tô Yên nắm bút dừng một chút, sau đó ngẩng đầu.
Nhìn người trong máy điện thoại.
Sau khi tự hỏi, cô lúc này mới như là nhớ tới.
"Em dường như không thể yêu đương cùng anh."
Thời Thù nghe xong, sửng sốt, con ngươi đen nhánh nháy mắt cuồn cuộn, nhưng mà thực mau ẩn đi xuống.
Hắn ngữ khí như thường
"Vì sao?"
Tô Yên rối rắm
"Nội quy trường học nói, đi học không được phép yêu đương."
Thời Thù vừa nghe, sống lưng đang cứng còng liền nữa dựa trở về chỗ cũ
"Chúng ta trộm yêu đương, sẽ không có người biết."
Hắn bắt đầu hãm hại lừa gạt.
Nực cười, thật vất vả mới lừa người tới tay.
Còn có thể vì cái nội quy trường học phá hoại kia mà đẩy người ra bên ngoài sao?
Tô Yên một chút cũng không tin lời này của hắn.
Cô chỉ là bốn ngày không có liên lạc hắn thôi mà hắn liền lên trên mạng tìm người, nháo đến ồn ào huyên náo.
Toàn bộ bạn học đều đang thảo luận.
Nhưng mà... Căn cứ theo nội quy trường học, yêu đương bị phát hiện thì phải ghi tội, chịu xử phạt.
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.
Nếu muốn không bị ghi tội, không bị xử phạt, trừ khi... Có biểu hiện tốt đẹp trong học tập, hoặc là tham gia một ít hoạt động thi đấu làm trường học vẻ vang.
Mấy ngày hôm trước, thầy giáo vật lý tìm cô, bảo cô tham gia cuộc thi vật lý cả nước.
Nhưng mà cô đã cự tuyệt.
Nghĩ tới tình hình lúc này, cô chớp chớp mắt, nhìn thoáng qua Thời Thù.
Ngày mai đi trường học, vẫn là đi tìm thầy giáo, tham gia cuộc thi đấu này đi.
Tiếp đó, Thời Thù lại hỏi
"Tiểu Quai khi nào tới tìm anh? buổi tối thứ sáu?"
Tô Yên lắc đầu
"Thứ sáu em có việc."
Giọng nói vừa dứt, trên mặt Thời Thù bên kia hoàn toàn không có tý cười nào.
Khẩu khí hắn sâu kín
"Tiểu Quai, em biết chúng ta đã bao nhiêu lâu chưa gặp mặt không?"
Càng nói, khẩu khí càng trở nên u oán.
Giống hệt khuê phòng oán phụ.
Tô Yên do dự
"Nhưng mà em đã đáp ứng rồi. Nhưng tối thứ bảy có thể đi tìm anh."
Sắc mặt Thời Thù cũng chẳng chuyển biến tốt đẹp lên bao nhiêu.
Ở trong lòng hắn, vốn dĩ chỉ ngày thứ bảy gặp cô, hắn đã phi thường khó chịu.
Buổi tối thứ bảy nếu lại không tới, hắn hiện tại liền đóng gói cô mang lại đây.
Thời Thù
"Đi làm cái gì?"
"Làm trợ lý cho một minh tinh tên Chu Viện."