Mười sáu tuổi, nam chủ lại chạy trốn.
Hắn chạy đến nơi thật xa, nghĩ cách vào học tại một trường học.
Thực mau thiên phú cao siêu của hắn, được lão sư cùng người chung quanh tán thưởng.
Lúc ấy, nam chủ cũng không có ý định báo thù, hắn vẫn như cũ muốn tận hưởng cuộc sống tốt đẹp này.
Nam chủ đại nhân đích thực là "thánh mẫu".
Hắn cho rằng chỉ cần thật tâm đối tốt với mọi người, nhất định sẽ nhận được báo đáp tốt.
Tâm địa hắn thiện lương, thích giúp đỡ mọi người, kết giao rất nhiều bằng hữu.
Học ba năm, đến khi hắn 19 tuổi.
Được trường học công nhận là thiên tài, là đối tượng học tập để mọi người noi gương theo.
Nhưng sau đó, không biết vì sao trường học liên tiếp mất trộm, đã vậy còn chết rất nhiều người.
Tất cả bằng hữu đều vu cáo cho hắn, bảo hắn giết người rồi phi tang.
Lão sư thất vọng đến cực điểm, căn cứ theo quy định của học viện, tước lấy tu vi, bị đánh một trăm roi rồi ném xuống vách núi.
Roi đều không phải là roi da bình thường, mà là loại xương cốt cứng rắn nhất đã qua tuyển dụng, trải qua nhiều lần tu luyện mới thành công.
Một trăm roi, mỗi lần được thực hiện bởi ba sinh viên.
Thật trùng hợp, ba người kia chính là bằng hữu của hắn.
Một trăm roi đánh xong, nửa cái mạng cũng suýt không còn.
Sau đó lại phế đi tu vi, ném xuống vách núi.
Còn có một hơi, cũng xem như hắn phúc lớn mạng lớn. ...
Tô Yến tiếp thu được một nửa ký ức, nhìn thoáng qua Hoa Khuynh đang nằm trên mặt đất.
Việc này sao có thể dùng hai từ bất hạnh để giải thích?
Này cũng quá thảm rồi.
Phụ thân không xem hắn là người, mẫu thân sắp chết cũng muốn oán độc nguyền rủa hắn.
Thật vật vả mới cho rằng đã thoát khỏi bất hạnh, kết giao được bạn tốt.
Kết quả còn bị bạn tốt liên thủ hãm hại, phế đi tu vi, lăn lộn thảm như vậy. Kết quả lại bị ném xuống chân núi.
Mà tới đoạn này, quyển sách mới viết được hơn mười chương.
Trách không được nói quyển sách này là " Hắc ám văn". *
*Truyện với nội dung bi kịch và tam quan đổ vỡ.
Nếu chịu tội lớn như vậy mà còn chưa hắc hóa, thì chắc chắn là đầu óc Hoa Khuynh có vấn đề.
Tiểu Hoa nói,
" Ký chủ, cốt truyện của chị đã bắt đầu, chị thật sự là nhân vật rất quan trọng a."
Tô Yến dừng lại
"Nói đi."
Tô Yên xác thật là có vai trò quan trọng.
Nguyên thân tên Tô Yên, là trưởng lão phái Thanh Sơn.
Ngẫu nhiên phát hiện một cái sơn động, lại ở trong sơn động nhặt được một cái hộp không tên, cùng một viên đan dược.
Nàng muốn biết thứ này rốt cuộc là gì.
Liền đem đan dược nhét tới trong miệng Hoa Khuynh vừa vặn còn thừa một hơi.
Viên đan dược kia chính là một viên thánh dược.
Được làm từ nội gan của một con hoàng kim cự mãng* cùng với các loại dược liệu hi hữu luyện chế mà thành.
*Con rắn vàng.
Nó có thể thay đổi thân thể nhân loại nhỏ yếu, trở thành một con hoàng kim cự mãng chân chính.
Vốn dĩ viên dược này có kịch độc, chỉ có nhịn qua kịch độc mới có thể biến thành hoàng kim cự mãng.
Mà Hoa Khuynh từ nhỏ bị phụ thân biến thành dược nhân để tinh chế thuốc, hắn sớm đã bách độc bất xâm.
Sau khi uống thuốc, dày vò trong bảy ngày.
Hoàn toàn lột xác.
Trở thành nửa người nửa xà.
Chờ đến khi Hoa Khuynh tỉnh lại, dưới sự giải thích của nguyên thân đã thực mau tiếp nhận thân thể mới của mình, hơn nữa lấy được quyển bí tịch kia.
Bí tịch chỉ có những ai dùng đan dược kia mà còn sống sót mới có thể nhìn thấy.
Bí tịch có thể giúp người sống sót tu luyện công pháp lợi hại nhất thế gian.
Trở thành chúa tể của đại lục này.
Kết quả là, Hoa Khuynh bước vào con đường hắc hóa.
Đoạt được Thánh Khí, để mình hoàn toàn trở thành hoàng kim cự mãng.
Sau đó diệt mọi người Hoa gia, làm cho trường học trước kia của hắn mỗi đêm chết một người.
Khiến mọi người nhân tâm hoảng sợ, ai cũng chạy không được, cuối cùng tất cả đều bị hắn giết chết.
Sau đó, tu vi hắn càng ngày càng cường đại.
Hắn chinh phục Yêu giới, trở thành Yêu Vương.
Dẫn dắt Yêu giới huỷ diệt cái gọi là danh môn chính phái, tiếp đó, lại đi san bằng Nhân giới.