Khắp nơi đều là thảm họa, nơi nơi đều là tiếng kêu rên bi thảm.
Rốt cuộc có một ngày, chỉ còn lại Yêu giới.
Hoa Khuynh liền bắt đầu không chút do dự động thủ giết người của Yêu giới.
Giết đến cuối cùng, tu vi của hắn đã là cường giả đứng đầu thế giới.
Trừ khi hắn nguyện ý, bằng không căn bản không có người nào có thể giết được hắn.
Cuối cùng, cảm thấy cuộc sống không còn gì thú vị.
Hắn quyết định tự bạo, phá hủy toàn bộ thế giới.
Tan nát hoàn toàn.
······
Khi Tô Yên hiểu hết toàn bộ cốt truyện, yên lặng cúi đầu nhìn về phía Hoa Khuynh đang nằm trên mặt đất.
Trong đầu, thanh âm của Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, tuyên bố nhiệm vụ chủ tuyến, cứu vớt thế giới!"
Tô Yên
"····· thế giới này còn có thể cứu chữa?"
Nếu như để nàng sớm xuyên qua trước mấy ngày, có lẽ còn có khả năng thay đổi.
Nhưng hiện tại, chờ đến khi Hoa Khuynh tỉnh lại, hắn đã sớm hắc hóa, ý định của hắn chính là muốn trả thù xã hội.
Hơn nữa còn có hào quang nam chính, theo nguyên tắc ai cùng hắn đối nghịch thì đều sẽ chết.
như thế làm sao cứu?
Nghĩ như vậy, nàng lại nhớ tới một sự kiện.
Ra tiếng
"Tiểu Hoa, ở trong sách, nguyên thân kết cục như thế nào vậy?"
Tiểu Hoa do dự một cái chớp mắt
"Ách ··· kết cục không được tốt cho lắm!"
Tô Yên
"···· Không tốt đến mức nào?"
Toàn thế giới đều bị Hoa Khuynh hủy diệt, còn có cái gì tồi tệ hơn được nữa??
"Rút gân lột da, phế đi tu vi, bị ném tới chỗ kiến độc bị gặm cắn mà chết."
Tô Yên trầm mặc trong chốc lát
"Bởi vì ta cứu hắn?"
"Bởi vì nguyên thân vào thời điểm hắn tu luyện, đánh nát Kim Đan, muốn hấp thụ toàn bộ tu vi của hắn."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Cho nên, ta là vai ác?"
Tiểu Hoa lập tức nói
"Chúc mừng ký chủ đã đáp đúng"
"Nhiệm vụ nguyên bản vẫn làm đúng không?"
Nhiệm vụ nguyên bản theo như lời Tô Yên chính là làm ba ngôi sao sáng lên.
"Ách, vẫn phải làm, ký chủ, chị cố lên a, chỉ cần ký chủ có yêu cầu Tiểu Hoa tùy thời giúp chị!"
Nhiệm vụ này ở cấp bậc biến thái, dù cho Tiểu Hoa là người đứng xem, nhưng lúc nghe cũng nhịn không được mà nuốt nước miếng.
Một kẻ biến thái xà tinh bệnh* rắp tâm đen tối muốn trả thù xã hội.
*Có thể hiểu là bệnh thần kinh, cực kỳ biến thái.
Muốn đạt được toàn bộ tín nhiệm của hắn, còn phải bảo đảm thế giới không thể diệt vong.
Thật khó a.
Sau đó Tiểu Hoa lại nói
"Leng keng, nhiệm vụ phụ tuyến, mời ký chủ bảo đảm nam chủ Hoa Khuynh sống sót."
Tô Yên nhìn Hoa Khuynh, bên ngoài sắc trời đã tối.
Nàng đi ra cửa hang động.
Tìm một ít củi để đốt cùng rơm rạ, ôm đi vào.
Đây là một thế giới huyền huyễn.
Tu tiên, yêu tu, ma tu, còn có nhân loại hỗn loạn.
Nhưng mà ngày thường cũng nước sông không phạm nước giếng.
Nguyên thân bên người có một cái túi không gian.
Bên trong là một ít đồ dùng thường ngày, bí tịch, vàng lá, với một ít đồ tốt.
Nàng tìm một hồi lâu, rốt cuộc lấy ra một cái mồi lửa.
Từ trong hang động hiện lên ánh lửa.
Có lẽ Hoa Khuynh ăn được viên dược kia, thương tích trên người nhanh chóng khôi phục.
Tô Yên ngẫu nhiên sẽ đút hắn uống một ít nước.
Dùng khăn sạch, nhúng nước lau qua miệng vết thương của hắn một lần.
Cẩn thận rửa sạch những hạt cát cùng bùn đất miệng vết thương.
Lau xong một lúc sau, đặt người nằm lên rơm rạ đã được bố trí sạch sẽ.
Lót dưới thân hắn thêm miếng vải trắng sạch sẽ.
Làm xong hết thảy thì đêm đã khuya.
Tô Yên dựa vào ở ven tường, nhắm mắt lại cũng đi vào giấc ngủ.
Hắn vẫn luôn hôn mê, 5 ngày sau, vết thương trên người hắn đã khép lại toàn bộ.
Thậm chí còn không tìm thấy một vết sẹo nào trên người.
Xem tình hình thì một hai ngày nữa sẽ tốt lên.
Chờ đến tối ngày thứ sáu, Hoa Khuynh nằm ở trên rơm rạ không biết vì sao bắt đầu run run, thân thể giống như bị cảm lạnh nên rét run.
Tô Yên chuyển hắn lại gần trước mặt đống lửa, vốn định làm hắn ấm lên một chút.