Vì có thêm Tiểu Hồng gia nhập, những Người Bất Tử đó đều không dám tấn công, Tô Cổ và Tiểu Hồng chiếm thế thượng phong.
Ở bên kia, hai người kia không biết đã đánh mất bao lâu.
Cho đến khi một tiếng nổ lớn vang lên làm trời đất rung chuyển.
Giống như có thứ gì đó vừa vỡ ra.
Tiểu Hồng quăng cái đuôi dọn sạch địch nhân.
Bỗng dưng có một cái lưỡi hái cắm thẳng tắp trước mặt nó.
Nếu Tiểu Hồng không tránh nhanh, cái lưỡi hái này chắc chắn sẽ đâm thẳng vào đuôi nó.
Nam Minh ngã vật ra đất, y phục trên người rách rưới, cả cơ thể không có một khoảng da nào còn lành lặn.
Nam Minh cười không nổi nữa, hắn hung tợn nhìn Tô Yên.
Nếu ánh mắt của gã có thể giết người, chỉ sợ Tô Yên giờ phút này đã bị băm thành nghìn mảnh.
Đáng tiếc.
Thế thượng phong của Nam Minh giờ đây đã mất sạch.
Khinh thường kẻ địch nên giờ đây mới thảm bại thế này.
Gã chống tay xuống đất, khó khăn lắm mới có thể đứng lên.
Lùi lại phía sau hai bước, đám Người Bất Tử vẫn đang bao vây xung quanh Tiểu Hồng và Tô Cổ nháy mắt liền xuất hiện xung quanh Nam Minh, bảo hộ gã ở giữa.
Tư thế này, là muốn rút lui.
Nam Minh gằn giọng
"Sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ khiến ngươi phải quỳ xuống cầu xin ta, Chủ Thần đại nhân."
Gã nở một nụ cười âm ngoan, chớp mắt liền nhảy vào cái hố đen kia.
Đám Người Bất Tử cũng nhanh chóng biến mất.
Tô Yên không phản ứng gì.
Nàng đã nghe quá nhiều lời hăm dọa như vậy.
Những kẻ thua dưới tay nàng đều sẽ nói như vậy.
Cũng có người từng nói dù biến thành quỷ cũng không tha cho nàng.
Nhưng nàng chưa từng gặp quỷ.
Nếu quỷ tới cửa tìm phiền toái, vậy thì nàng cũng sẽ không tha cho quỷ.
Đã xử lý xong Nam Minh.
Phía sau lưng Tô Yên một mảng cây cỏ tươi non mơn mởn, phía trước mặt nàng thì lại giống như vừa bị thiêu rụi.
Tiểu Hoa vui vẻ lên tiếng
"Ký chủ!! Chị thật lợi hại!!"
Tiểu Hoa vô cùng sùng bái.
Tiểu Hoa vui vẻ nửa ngày, Tô Yên xoa xoa bả vai.
Cúi đầu, kéo cổ áo ra.
Miệng vết thương có chút nghiêm trọng, có khói đen tỏa ra, nhìn kĩ còn thấy cả xương trắng.
Tiểu Hoa lo lắng
"Ký chủ, chị không sao chứ?"
"Qua mấy ngày nữa hắc khí sẽ bị gột rửa sạch, không có việc gì."
Tô Yên nghiêm túc trả lời Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa nhìn Tô Yên, hình như đánh bại tên Nam Minh kia, ký chủ cũng không hề vui vẻ...
Tiểu Hoa nhỏ giọng nghi hoặc
"Ký chủ, chị đang nghĩ gì vậy?"
Tô Yên đáp
"Những tên Người Bất Tử đó, rất yếu!"
"Ơ? Có điều gì không đúng sao?"
"Quá yếu, rất bất thường."
Người Bất Tử sẽ không yếu như vậy, cũng sẽ không sợ sệt như vậy.
Khi ở Minh Giới, Tô Yên gặp phải một đám Người Bất Tử, cảm giác cũng không yếu như thế này.
Không biết những năm gần đây Minh Giới đã xảy ra chuyện gì.
Hoặc là, mấy năm nay Minh Giới bị trù cái gì??
Tô Yên sờ lên miệng vết thương.
Đau lợi hại.
Lên tiếng
"Ta muốn nhanh chóng khôi phục lực lượng."
"Ký chủ yên tâm, Tiểu Hoa sẽ cố gắng chọn lọc cho ký chủ những vị diện có nhiều trị số gia tăng nhất cho ký chủ. Ký chủ... có phải chị sốt ruột muốn khôi phục vị trí Chủ Thần không?"
Tô Yên đáp
"Còn tạm."
"Dạ?"
"Ta muốn nhanh chóng khôi phục thần lực, sau đó đánh chết tên Nam Minh này."
Tiểu Hoa ngốc luôn
"Ký chủ... chị thật là bạo lực..."
Tô Yên lên tiếng
"Ta biết như vậy là không tốt."
"Không không không, không phải Tiểu Hoa nói ký chủ không tốt."
Không hiểu vì sao, khi Tiểu Hoa nghe Tô Yên nói lời này lại có chút cảm giác ký chủ giống như đứa nhỏ làm sai đang nhận lỗi vậy.
Đây là lần đầu tiên nó nghe thấy ký chủ có khẩu khí như vậy, có chút không chấp nhận nổi, thấy hoảng loạn luôn.
Tô Yên lắc đầu
"Ta biết là không tốt, nhưng ta muốn giết gã."