Chương 1392: Hải tặc Tinh Tế có chút ngoan 39

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Tần Nguyên 04-07-2023 14:53:55

Trải qua nhiều chuyện như vậy, người có thể làm cho ký chủ tức giận, chỉ có thể là Quân Vực đại nhân. Tiểu Hoa đứng giữa làm Hồng Nương cũng không biết nên giúp ai. Chỉ có thể im lặng nhìn hai người bọn họ. Chớp mắt, một đêm đã qua đi. Ký chủ vẫn luôn nhắm mắt ngủ. Còn Hoặc Vưu vẫn ngồi ở trước đống lửa, không biết đang suy nghĩ điều gì. Sáng sớm, trời vừa mới sáng lên một chút. Tô Yên mở mắt ra đã thấy Tô Kiêu cầm đồ ăn đi đến trước mặt mình. Cô ngẩng đầu, liếc mắt nhìn về phía đằng kia. Chỉ thấy Hoặc Vưu lạnh lùng ngồi dựa vào cây đại thụ, khuôn mặt vô cảm. Cô dời ánh mắt, bắt đầu ăn. Cũng không nhìn hắn thêm một cái nào nữa. Lúc cô sắp ăn xong bữa sáng. Tô Kiêu bỗng nhiên mở miệng "Nếu tôi cùng Hoặc Vưu đánh nhau, chị sẽ giúp ai?" Động tác ăn cơm của Tô Yên khựng lại, lên tiếng "Cậu sẽ không chết." Tô Kiêu nghe xong, nghiêng đầu nhìn người chị gái này của hắn. "Chị sẽ không để tôi chết, nhưng trong lòng chị lại hy vọng Hoặc Vưu sẽ thắng." Tô Yên trầm mặc "Thắng hay thua là do bản lĩnh của các người." "Người chị gái như chị, thật bất công." Tô Yên nghiêng đầu, nghi hoặc "Rất công bằng." Tô Kiêu cắn một miếng bánh mì, lười tranh cãi với nàng. Hắn không muốn tự tìm ngược đâu. Căn cứ vào quy củ thầy giáo đã nhắc nhở trước khi lên phi hạm. Bọn họ phải ở đây ba ngày. Tính toán thì còn phải ngốc ở đây đến giữa trưa. Cho nên, bọn họ có thể chọn cách đi khắp nơi thám hiểm, cũng có thể chờ ở chỗ này đến giữa trưa. Lần thí luyện này thời gian rất ngắn. Lúc trước đều là cưỡng chế phải đi bộ quãng đường rất xa, thời gian thí luyện đều từ nửa tháng trở lên, chỉ sợ bọn họ không mài dũa đủ. Hiện giờ, lại chỉ có ba ngày, chứng tỏ tinh cầu Thâm Lam này vô cùng nguy hiểm. Cả nhóm tụ tập thảo luận. Có người muốn ở lại đây chờ, có người lại muốn mạo hiểm đi khám phá xung quanh. Cuối cùng, cả đội chia làm hai nhóm. Tô Yên và Tô Kiêu dẫn đầu nhóm mạo hiểm. Nếu tinh cầu Thâm Lam này khắp nơi đều đầy rẫy nguy hiểm, vậy thì đi đâu cũng như vậy cả. Phần lớn mọi người lựa chọn ở lại. Nhóm mạo hiểm chỉ có bảy người. Tô Yên, Tô Kiêu, Hoắc Vưu, Lý Nhã, cùng với cơ giáp sư của Lý Nhã - Trương Hạo, và hai nữ duy tu sư khác. Trên đường đi, ánh mắt hai nữ duy tu sư kia vẫn luôn ở trên người Hoặc Vưu. Không có cách nào, trong nhóm này, chỉ có Hoặc Vưu là không có duy tu sư đi cùng. Hắn chính là một miếng thịt Đường Tăng thơm ngon béo bở. Hoắc Vưu ban A, thiên tài cấp S. Có thể leo lên trên người hắn trong chuyến thám hiểm tinh cầu Thâm Lam này, cũng đáng. Đi tiếp, không biết ai hét chói tai "A a a a a a!! Con nhện!!" Mọi người nhìn theo hướng âm thanh phát ra. Chỉ thấy nữ duy tu sư đi cuối cùng bị mạng nhện cuốn chặt. Sau đó, một con nhện khổng lồ không biết xuất hiện từ chỗ nào. Mỗi một cái chân của nó to như phần eo người trưởng thành. Đen nhánh, đứng chặn ngang ở đó. Đôi mắt, hàm răng của nó trước đó nhìn không thấy. Giờ lại hiện ra trước mắt vô cùng rõ ràng. Nó mở miệng, dãi dớt liền chảy dọc theo miệng ra ngoài, thậm chí, còn sực nức lên mùi tanh tưởi nồng nặc. Trương Hạo đứng ở một bên liền ra tay. Lập tức biến thành cơ giáp, bắt đầu chiến đấu. Cơ giáp hình giọt nước, mỗi một chi tiết đều mang theo sự tinh xảo cùng sức mạnh cường đại. "Piu" một tiếng. Mạng nhện quấn vòng quanh cổ chân nữ duy tu sư kia liền đứt. Cô ta rơi từ trên màng nhện xuống, nện cái "bụp" trên mặt đất. Một con nhện siêu to khổng lồ như vậy, một mình Trương Hạo khẳng định không thể chống đỡ nổi. Sau đó, Hoặc Vưu và Tô Kiêu nhanh chóng tham gia vào trận đánh. Đám người còn lại cùng Tô Yên đứng cách vị trí bọn họ đánh đánh nhau hơn 10m.