Sau đó, liền che kín đôi mắt của hắn, đáp lời
"Ừm"
Cô trả lời rất nghiêm túc.
Quân Vực vòng tay ôm lấy cô, không buông tay.
Khẩu khí vô cùng càn rỡ, nhất thì mất mạng.
"Anh không ngại chết ở trên người em."
Tô Yên lắc đầu
"Em để ý, máu thấm ra khăn trải giường rất khó giặt."
Ánh mắt nóng rực của Quân Vực bỗng hóa đá
"Tiểu Quai -"
Tô Yên chặn lại
"Anh không được khi dễ Tô Kiêu Lôi."
Cô chuyển đề tài tương đối cứng nhắc.
Không khí vốn có chút ái muội liền bị chủ đề đột ngột này phá hỏng.
Cô vừa nói vừa bỏ tay ra. Bốn mắt nhìn nhau. Quân Vực bất đắc dĩ
"Trông anh giống người xấu như vậy sao?"
Tô Yên định gật đầu. Nhưng nghĩ lại, cô xụ mặt
"Anh không phải người xấu, anh là người tốt."
Quân Vực nhướng mày
"Em vì hắn, lời trái lương tâm như vậy cũng có thể nói ra?"
Tô Yên trầm mặc.
Hắn rõ ràng biết bản thân mình tính tình tệ đến thế nào, lại còn muốn hỏi vặn cô?
Tô Yên mở miệng
"Em đã rất nỗ lực để nói vậy."
"Tiểu Quai, anh không rảnh để đi chọc hắn. Chỉ cần em không đặt quá nhiều sự chú ý vào hắn."
Nói tới cuối cùng vẫn cố với thêm điều kiện.
Tô Yên nghĩ nghĩ
"Vậy anh có nguyện vọng gì muốn em thực hiện không?"
Quân Vực nghe cô nói.
Nguyện vọng?
Hắn hình như cũng không có chuyện gì nhất định cần cô làm giúp.
Quân Vực mở miệng
"Điều anh vừa nói chính là nguyện vọng của anh."
"Được."
Vừa dứt lời, âm thanh Tiểu Hoa vang lên.
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ."
Về chuyện Tô Yên tự nhiên lòi ra một cậu em trai. Dưới sự bình tĩnh đón nhận của Tô Yên liền trở thành sự thật.
Nhiều ngày sau đó, âm thanh của Tiểu Hoa vang lên trong đầu.
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ báo thù cho nguyên thân."
Tô Yên nghi hoặc
"Cái gì?"
"Ký chủ, chị còn nhớ Triệu Lily trước kia thường xuyên khi dễ nguyên thân không? Cô ta đã bị đưa lên toà án quân sự?"
Tô Yên nghi hoặc
"Ta còn chưa tố cáo mà."
"Triệu Lily bị chị đánh nhập viện, cưỡng ép những học sinh trong ban đứng lên làm chứng giả, nói rằng chị vẫn luôn khi dễ cô ta. Những bạn học của chị liền tố cáo ngược lại. Lấy ra chứng cứ cô ta liên tục khi dễ chị từ rất lâu rồi, cùng với bằng chứng những nhân chứng kia là bị cưỡng ép đứng ra làm chứng giả. Hơn nữa, cha mẹ cô ta làm việc trong quân đội bị điều tra ra tham ô, nhận hối lộ, đã bị bắt đi để tiếp tục điều tra."
Đã như thế, dù Triệu Lily có được thả ra thì thanh danh cũng đã đen xì rồi.
Học sinh trường quân đội chung quy lại vẫn khác hoàn toàn so với những học sinh trường khác.
Gặp chuyện bất bình đều sôi máu. Đều đã chướng mắt Triệu Lily này từ lâu.
Tiểu Hoa vừa dứt lời, một lúc sau lại lên tiếng
"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, nhiệm vụ của chị đã kết thúc, ba tiếng sau sẽ rời khỏi vị diện này."
"Nhanh như vậy sao?"
"Ký chủ, việc này có liên quan đến chuyện chị đột phá linh lực bị hạn chế ở vị diện trước. Vốn dĩ chị có thể chờ đến lúc tự nhiên chết đi. Chỉ là linh lực của chị tiêu hao quá nhiều, vị diện này không thể tiếp tục được nữa."
Việc này làm cô có chút sửng sốt
"Nếu ta uống năm bình dinh dưỡng thì sao?"
"Ách, nếu hiện tại chị uống, một tiếng sau sẽ phải rời đi. Nhưng đến vị diện sau chị sẽ khôi phục linh lực. Có thể chết một cách tự nhiên."
Đang nghĩ ngợi, Tô Yên chợt mở to mắt, chuẩn bị đi ra ngoài.
Bỗng nhiên đúng lúc này, Tiểu Hồng không biết chui từ đâu ra. Lỉnh kỉnh lôi kéo một cái túi vải bố. Trên người nó vẫn mặc áo choàng.
Nhìn Tiểu Hồng có vẻ không phải là muốn tới tìm cô. Là muốn lén lút kéo bao tải chạy trốn. Không nghĩ tới lại chạy đến phòng Tô Yên.
Tiểu Hồng ánh mắt sáng ngời, giọng nói giòn tan
"Yên Yên!"