Vấn đề này, nàng còn chưa có nghĩ xong.
Hiên Viên Vĩnh Lâm ha ha cười
"Nữ đế đại nhân, nếu không có tình yêu mà chỉ liên quan đến quyền lợi, vậy có thủ đoạn nào mà không thể sử dụng a? Dù sao... chỉ cần đạt được mục đích không phải là được rồi à?"
Nói xong, Hiên Viên Vĩnh Lâm lại lần nữa thi lễ với Tô Yên.
"Hoặc là người cũng có thể suy xét nghênh đón thần."
Nói xong, Hiên Viên Vĩnh Lâm cáo lui
"Thần, cáo lui."
Đệ nhất dũng sĩ cũng cùng hắn ta rời đi.
Tô Yên đứng ở chỗ đó, đang chuẩn bị đi.
Kết quả vừa quay đầu liền thấy Tư Đồ Tu đang đứng ở phía cuối con đường đá.
Nàng trầm mặc trong chốc lát.
Sau đó quay đầu nhìn thoáng qua phía sau.
Hiên Viên Vĩnh Lâm đã khuất bóng.
Nàng cũng không biết Tư Đồ Tu rốt cuộc đã đứng ở nơi này bao lâu.
Cho đến khi Tư Đồ Tu đi tới, hành lễ với Tô Yên
"Thần bái kiến nữ đế đại nhân."
Tô Yên
"Chàng tới từ lúc nào?"
Tư Đồ Tu đứng thẳng người, lên tiếng
"Thần tới lúc người kia đang nói người vì đạt được quyền lợi liền không từ thủ đoạn."
Tô Yên lắc đầu
"Trẫm không có."
Lời này cũng không phải là nàng nói.
Tư Đồ Tu ngậm cười, khom lưng
"Thần còn nghe nói, nữ đế đại nhân còn muốn chọn người khác ngồi lên ngôi vị Hoàng Phu."
Tô Yên giải thích
"Là hắn nhất định muốn làm Hoàng Phu của trẫm."
Là hắn ta tự đề cử mình, nàng có thể làm sao bây giờ?
Vừa dứt lời, Tô Yên đã bị người ta ôm lấy.
Tư Đồ Tu tầm mắt sâu kín
"Hoàng Thượng đáp ứng rồi?"
Tô Yên lắc đầu
"Không có."
Nghe nàng trả lời, tâm tình của hắn mới tốt hơn một chút.
Sau đó Tô Yên nghi hoặc hỏi
"Sao chàng lại tới đây?"
Hiện tại đã là hoàng hôn.
Ánh nắng chiều ở bầu trời phía tây chiếu lên những đám mây tựa như lửa đỏ nối thành một mảng.
Cảnh đẹp khó có được.
Khi hoàng hôn buông xuống, trên bãi đất trống trong Ngự Hoa Viên.
Nữ đế tôn quý nhất và Nhiếp Chính Vương của Thiên Thánh quốc đang ôm nhau.
Hình ảnh thật sự vô cùng mỹ lệ.
Tư Đồ Tu duỗi tay thưởng thức một lọn tóc đang rũ xuống của nàng.
"Nghe nói nữ đế đại nhân phái người điều tra không ít nhà quan viên."
Tô Yên gật đầu
"Ừ"
Trả lời xong, nàng nghi hoặc
"Không thể sao?"
Tư Đồ Tu cười lắc đầu
"Toàn bộ Thiên Thánh quốc này đều là của nữ đế đại nhân, nàng muốn làm cái gì đều có thể."
Hắn lại hỏi
"Nữ đế đại nhân bây giờ định làm thế nào?"
"Nếu là phạm sai lầm liền phải chịu trừng phạt."
"Vậy, trừng phạt như thế nào?"
"Từ quan, sung quân, hoặc là phạt bổng lộc, đánh bản trượng, nhốt vào lao ngục."
Tô Yên nói một lần lần lượt các biện pháp mà nàng có thể nghĩ ra.
Tư Đồ Tu chậm rãi ra tiếng
"Nghe nói, thiên tử phạm pháp cũng phạt như thứ dân."
Tô Yên nghe lời này nghi hoặc
"Sao?"
Tư Đồ Tu lại nói
"Nếu là nữ đế đại nhân làm chuyện sai trái, nên làm thế nào cho phải?"
Tô Yên ngẩng đầu đi xem hắn.
"Trẫm làm cái gì sai rồi?"
"Bệ hạ trước đó vài ngày nói muốn cưới thần. Đợi lâu như vậy, chẳng những không có tin tức, còn cùng hoàng tử ngoại quốc ve vãn tán tỉnh thật náo nhiệt."
Ve vãn tán tỉnh, còn náo nhiệt?
Hắn đây là bôi nhọ.
Tô Yên
"Trẫm không có."
"Vậy vì sao vừa mới đây còn nói muốn cưới hoàng tử kia làm Hoàng Phu?"
"Là hắn tự nói như vậy."
"Có phải nữ đế đại nhân đã làm điều gì để cho người khác hiểu lầm như vậy? Hoặc là nữ đế đại nhân cho hắn cơ hội, nói ví dụ như liếc mắt đưa tình. Thừa dịp lúc thần không nhìn thấy, định hồng hạnh xuất tường*."
*Hồng hạnh xuất tường: Ý chỉ người phụ nữ đã có chồng nhưng còn ngoại tình, vượt rào với người khác.