Chương 343: Điện cạnh đại thần, đừng tự bế 16

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Tần Nguyên 04-07-2023 14:54:13

Tiểu Hoa nghe, hiểu một chút "A, như vậy a, nếu không... ký chủ, hôm nay chị phát sóng trực tiếp tới đây thôi, chúng ta luyện tập một chút rồi lại phát sóng trực tiếp?" Nhảy dù thì nhảy vào trong sông, lúc thì dính độc chết đến ba lần. Cuối cùng có một lần cầm một khẩu AK thế mà lại bị người ta dùng tay không đánh chết. Tô Yên lần thứ sáu trong trò chơi, chết. Cô cảm thấy... ân, trước luyện tập một chút lại nói. Kết quả là, nói với camera một câu "Hôm nay live tới đây thôi." Nói xong, liền đóng phát sóng trực tiếp. Tô Yên ngồi ở trên ghế, tự bưng lên một chén nước uống, muốn bình phục một chút tâm tình. Kết quả, chuông điện thoại vang lên. Nhìn thoáng qua tên. Hướng Trùng. Cô chớp chớp mắt. Hướng Trùng, bạn trai cũ của nguyên thân. Một tên bạn trai nửa tháng hồi cao trung. Lúc ấy lý do chia tay, cũng rất thú vị. Chia tay trước khi thi đại học ba ngày. Hướng Trùng khuôn mặt thâm tình, lôi kéo tay nguyên chủ, nói "Yên Yên, anh không thể làm ảnh hưởng em thi đại học, chúng ta chia tay đi, em ổn định tâm tình tham gia kỳ thi, chờ đến khi kết thúc, lại suy xét việc chúng ta, được không?" Bởi vì cùng Hướng Trùng chia tay, làm cho nguyên chủ ba ngày kia tâm tình rất tồi tệ, ngày thi đó tâm tình kém tới cực điểm. Phát huy cực kém. Nhưng dù là như vậy, cô vẫn đạt thành tích cao nhất của cao trung Thánh Đô, nhập học đại học Thánh Đô. Vốn dĩ, thi đại học kết thúc, nguyên thân còn có hy vọng tới Hướng Trùng, cho rằng hắn rất nhanh sẽ trở về bên mình. Kết quả... chờ chờ. Chờ tới khi Hướng Trùng ở trên mạng tuyên bố cùng một nữ sinh khác thổ lộ thành công, hơn nữa còn ở bên nhau. Nguyên thân chịu không nổi đả kích, nửa học kỳ sau đại học mắc phải bệnh tâm lý, sau đó... nhảy lầu. Tô Yên không quên, chính mình chiếm cứ thân thể nguyên chủ, thì cần phải thực hiện một tâm nguyện chưa hoàn thành của cô ấy. Điện thoại vang lên thật lâu, bởi vì Tô Yên chậm chạp không tiếp máy, nên bị cắt đứt. Cô hỏi Tiểu Hoa "Tiểu Hoa, nguyện vọng nguyên chủ là muốn cho ta thay cô ấy báo thù sao?" "Ách, ký chủ... này, không phải nguyện vọng của cô ấy..." Lúc này Hướng Trùng lại lần nữa gọi tới Cô tiếp máy "Alo?" "Tiểu Yên, là anh." Đại khái cho rằng Tô Yên không nhớ hắn, cho nên tự báo tên. "Có việc sao?" Đầu kia điện thoại bị Tô Yên việc công xử theo phép công như vậy khiến cho hắn an tĩnh thật lâu. Sau đó, nói "Tiểu Yên, chúng ta có thể gặp mặt không?" Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát "Lý do gì?" Thanh âm bên kia đã trở nên có chút nôn nóng "Tiểu Yên, chẳng lẽ, em không nghĩ muốn gặp anh sao? Chúng ta dù có chia tay, cũng vẫn là bạn bè, gặp nhau một lúc mà thôi, em không cần phòng bị anh như vậy." Tô Yên thanh âm thong thả "Thứ nhất chúng ta không phải bạn bè, thứ 2, nếu anh không có lý do đầy đủ, tôi cũng không muốn cùng anh đơn độc gặp mặt." Nghe thế, Hướng Trùng thở dài "Tiểu Yên, anh không có ý khác... tính, Tiểu Yên anh nghe ra được, tâm tình em không tốt, chờ tâm tình em tốt lên một ít anh lại gọi điện thoại cho em." Nói xong liền cúp điện thoại. Sau đó, Tô Yên tiếp tục hỏi Tiểu Hoa "Nguyện vọng củ nguyên chủ là cái gì?" Tiểu Hoa nghĩ nghĩ, nói "Ký chủ, nguyện vọng nguyên chủ là muốn lấy về sổ nhật ký, còn có một phần lễ vật đầu tiên cô ấy đã đưa cho Hướng Trùng." Tô Yên nắm di động trong tay một lúc. Nửa ngày sau "Sổ nhật ký? Lễ vật?" "Ký chủ, nguyên thân tự sát, hơn phân nửa là bởi vì cô ấy tự ti, để tâm vào chuyện vụn vặt, nhất thời luẩn quẩn trong lòng. Mà phần lớn, có quan hệ với quyển nhật ký kia."