Ngay khi Cổ Quyết nghe được ngày mai có thể đi cùng chủ nhân thì cao hứng không ít.
Nhưng hắn vẫn muốn đi ngay bây giờ cơ-.
Hắn kéo tay Tô Yên không chịu buông, buộc cô phải lên tiếng an ủi
"Hôm nay chú Trương sẽ dẫn anh đến xin lỗi và bồi thường hai người bị anh đánh hôm trước."
Vừa nói xong, chú Trương đã đi tới bên cạnh.
Chú Trương chỉ bị thương nhẹ, nghỉ ngơi hai ngày là tốt.
Cổ Quyết cũng không muốn làm tổn thương hắn.
Rốt cuộc, vẫn là nghe lời Tô Yên, để chú Trương mặc quần áo cho mình.
Cổ Quyết nghe xong, cuối cùng mới chịu miễn cưỡng buông tay.
Tô Yên lên xe đi học.
Tô Yên vừa đi, Cổ Quyết đã dở mặt như lật sách.
Mí mắt cụp xuống, rất kiêu căng, còn chủ động nói
"Đi thôi."
Thanh âm dễ nghe truyền vào tai Chú Trương làm ông hốt hoảng nhớ tới chuyện hồi sáng.
Bất giác lùi một bước.
Dù không biết tiểu thư mang vị thiếu niên xinh đẹp này từ đâu về.
Nhưng... không dễ chọc a...
Tô Yên đi học, còn một mớ hỗn độn đang chờ cô giải quyết.
Vừa đến trường đã bị chủ nhiệm gọi lên văn phòng.
Trong văn phòng, giáo viên nhìn Tô Yên, giận dữ nói
"Tô Yên, nếu không có bạn học làm chứng, tôi cũng không thể ngờ được, người đánh Bạch Hoành Vũ ra nông nỗi này chính là em."
Hắn bị gãy xương sườn, giờ còn đang nằm trong bệnh viện.
Tô Yên
" Em xin lỗi."
Thầy lập tức lắc đầu
"Không không không, là lỗi của tôi, thế nhưng không phát hiện ra em có tài đánh nhau như vậy."
Thầy giáo vừa nói, vừa xoa xoa cái đầu hói Địa Trung Hải của mình.
Thật đáng giận.
Cây gậy trúc nhỏ trong tay khua qua khua lại.
Nếu đây là nam sinh, ông đã giải quyết xong lâu rồi.
Nhưng Tô Yên lại là nữ sinh, không thể đánh.
Chủ nhiệm dựa vào ghế, nhìn Tô Yên
"Em học cái này từ khi nào? Học theo ai? Ngoài trường? Hút thuốc, uống rượu rồi trốn học theo bạn trai??"
Thầy giáo nói xong, nhướng mày.
Biểu tình bắt đầu trở lên nghiêm túc.
Tô Yên lắc đầu
"Cha sợ em bị bắt cóc, nên có dạy chút để phòng thân."
Nghe vậy, thầy giáo mới thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra không có liên quan tới những phần tử xấu ngoài trường.
Chủ nhiệm lớp cầm cây gậy gõ trên bàn
"Dù em không lêu lổng cùng người ngoài, nhưng đã đánh bạn học trong trường đúng không?? Cũng may bọn họ rộng lượng, không truy cứu. Em viết bản kiểm kiểm 5000 từ đi."
Tô Yên gật đầu
"Vâng"
Chủ nhiệm lớp nhìn chằm chằm Tô Yên.
Thật không tài nào hiểu nổi, một học sinh ngoan ngoãn, yếu đuối mong manh như này lại có thể đánh một thanh niên thành bộ dạng như vậy??
Xét thấy thái độ thành khẩn nhận lỗi của cô, cơn giận của chủ nhiệm lớp cũng dần tiêu tán.
Mở miệng
"Thử nói một chút sự tình cho tôi xem nào."
"Cái gì ạ?"
"Nói vì sao lại ra tay đánh người!"
Tô Yên
"Cha em và cha hắn đã định ra hôn ước từ trước, nói cách khác, hắn là vị hôn phu của em."
Chủ nhiệm lớp kinh ngạc.
Vị hôn phu?
Đứa nhỏ này mới 17-18 tuổi mà cha mẹ đã vội vã như vậy sao?
Đương nhiên, chuyện kinh ngạc còn ở phía sau
"Hắn và Tần Huyên Nhu ở bên nhau."
Tần Huyên Nhu...
Chẳng phải là bạn cùng bàn của Tô Yên sao?
"Không phải mối quan hệ của hai đứa rất tốt sao? Đi WC còn cầm tay nhau đấy."
Tô Yên gật đầu
"Vâng, nhưng khi cậu ấy biết hắn là vị hôn phu của em, thì chỉ sau năm giờ, họ ở bên nhau."
Chủ nhiệm lớp
"Khụ khụ khụ khụ khụ "