Chỉ là tiếng cười này, rất nhanh đã đột nhiên im bặt.
Không biết nam nhân này rốt cuộc từ đâu tới.
Chờ đến khi bọn họ phản ứng lại, hắn đã vòng tay quanh eo tiểu mỹ nhân, ôm người vào trong ngực.
Hoa Khuynh cúi đầu, ngậm ý cười nhìn Tô Yên
"Ân nhân trông quá hấp dẫn, vừa rời khỏi chốc lát, đã bị đám gia súc nhìn chằm chằm."
Hắn vừa dứt lời.
Sắc mặt ba nam yêu đối diện trở nên xấu xí dị thường
"Khốn kiếp, người mắng ai là gia súc?"
Ba tên yêu lưu manh kia hùng hùng hổ hổ quát.
Hoa Khuynh ngẩng đầu, con ngươi sâu thẳm nhìn ba kẻ đối diện.
Không biết là hắn lớn lên quá hung thần sát ác hay thế nào.
Bị hắn nhìn chằm chằm, bọn chúng lập tức thấy lạnh sống lưng.
Tiếp theo, liền thấy Hoa Khuynh phất tay áo một cái, ba yêu nam kia lập tức ngã xuống đất.
Trong chốc lát, rốt cuộc không có động tĩnh.
Tô Yên nhìn hắn.
Hoa Khuynh bị nhìn đến sửng sốt, ngược lại liếc mắt đến ba nam yêu chết trên mặt đất
"Muốn nói cái gì?"
Tô Yên hỏi
"Sao chàng nhanh như vậy đã tìm được ta?"
Hoa Khuynh đầu gác trên vai nàng, cười ra tiếng
"Dù ân nhân đi tới chỗ nào, ta đều sẽ tìm được nàng."
Tô Yên hỏi
"Có thật không?"
Hoa Khuynh gật đầu
"Tất nhiên."
Tô Yên
"Ta đây lần sau... ưm."
Lời còn chưa nói xong, người đã bị cường hôn.
Vừa lúc giữa trưa.
Bên dòng sông nhỏ, một tiểu mỹ nhân kiều khí mặc váy màu xanh nhạt được một nam tử ôm hôn trong tay, trân quý như bảo bối.
Một lúc lâu sau, Hoa Khuynh buông môi nàng ra.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng của Tô Yên.
Hắn lên tiếng
"Đừng nghĩ đến việc tự mình rời đi. Vô luận nàng đi bất cứ chỗ nào, ta đều sẽ tìm được."
Tô Yên nghe xong trong chốc lát
"Được."
Nàng đồng ý.
Sau đó duỗi tay ôm lấy hắn.
Hoa Khuynh cười.
Khó lắm nàng mới chủ động khiến hắn thực vui mừng.
Lúc này, âm thanh của Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, nam chủ Hoa Khuynh đã lệch khỏi quỷ đạo, mời ký chủ kịp thời đưa nam chủ về đúng kịch bản."
Tô Yên khi nghe thấy câu "lệch khỏi quỹ đạo" thì có chút không thể lý giải.
Ngay lúc đó, Tiểu Hoa lại lên tiếng
"Leng keng, đã truyền đạt nhiệm vụ kịch bản, ký chủ có thể lựa chọn tự nguyện tham gia hoặc bị động tham gia. Nếu nhiệm vụ thành công, sẽ có thêm mười điểm giá trị."
"Nhiệm vụ kịch bản là gì?"
"Leng keng, bảo mật. Chỉ khi ký chủ trả lời mới có thể tuyên bố nhiệm vụ."
"Tự nguyện tham gia."
"Leng keng, nhiệm vụ được giao.
Ngài chính là phái nhân sĩ, còn Hoa Khuynh thuộc về Yêu giới.
Mời giúp Hoa Khuynh đại nhân ngồi lên được Yêu Vương.
Từ đây, đường ai nấy đi."
Tô Yên nghe xong, trầm mặc thật lâu.
Nghe thấy câu "đường ai nấy đi", nàng lập tức nghĩ tới cốt truyện phía sau của《Yêu Vương giáng thế》.
Khi Hoa Khuynh tiến giai lần cuối, nguyên thân muốn đoạt tu vi của hắn, thuận đường giết đại ma đầu.
Không nghĩ tới cuối cùng chẳng những thất bại mà còn bị trọng thương rất nặng.
Cuối cùng xám xịt trở lại phái Thanh Sơn.
Sau đó, liền bị nam chủ rút gân lột da, ném vào độc trùng. ...
Đối với nhiệm vụ mà Tiểu Hoa truyền đạt, Tô Yên cũng không tiếp tục hỏi gì.
Cho đến khi màn đêm đến, lúc nhắm mắt lại đi vào giấc ngủ. Tô Yên mới lại tiếp tục hỏi về nhiệm vụ được giao ban ngày
"Tiểu Hoa?"
"Vâng, ký chủ"
"Em nói ta trợ giúp hắn làm Yêu Vương, giúp như thế nào? Vì sao cuối cùng lại là đường ai nấy đi?"
"Ký chủ, bởi vì Hoa Khuynh đại nhân quá để ý chị, thế nên không có nửa điểm tâm tư tranh đoạt vị trí Yêu Vương, thậm chí báo thù cũng gác lại một bên."