Chương 1607-2: Sủng phi hắc hóa 13

Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Tần Nguyên 04-07-2023 14:53:47

TIểu Đào đang căm giận, bỗng sau lưng truyền tới giọng nói của một nữ nhân "Việc của Tướng quân bận rộn, không phải cố ý bạc đãi Công chúa điện hạ." Tiểu Đào nghe thấy âm thanh từ phía sau truyền tới, kinh ngạc một chút, vội vàng quay đầu lại nhìn. Có một nữ tử mặc nam trang đang đi đến, thậm chí trên tay còn có bội đao. Nữ tử hai tay ôm quyền, hành lễ "Công chúa điện hạ, Trấn Nam Vương cho mời." Tô Yên nhìn người kia "Ngươi là ai?" Kỳ thật Tô Yên muốn hỏi để biết đó có phải là người cùng bình thê với nguyên thân hay không? Nữ nhân kia liền nhanh chóng trả lời "Ta là thuộc hạ của Phó tướng Tống Trinh dưới trướng Tướng quân. Được phái tới mời Công chúa điện hạ tới tiền viện." Tô Yên nghe cái tên Tống Trinh này. Tiểu Đào đứng bên cạnh đã nghi hoặc "Quân doanh các ngươi để nữ nhân làm Phó tướng, còn thu cả nữ binh sao?" Nữ binh kia vênh mặt, trong giọng nói còn mang theo kiêu ngạo "Phó tướng của chúng ta chính là nữ nhân." Nói xong, nàng ta dừng lại một chút rồi nói tiếp "Phó tướng của chúng ta lên được vị trí này là do tỷ ấy từng chút từng chút một đánh mà lên." Tiểu Đào nghe xong, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Một nữ tướng sao? Vậy nữ nhân này khẳng định vô cùng lợi hại. Lúc này Tô Yên chậm rãi lên tiếng "Đi thôi!" Nữ binh kia duỗi tay, bày ra tư thế mời "Mời Công chúa điện hạ đi bên này." Tô Yên cùng tiểu Đào đi ra sân, theo sau nữ binh kia, đi vào tiền viện. Điểm đến là một khu đất trống, trong đó đang có hai người đánh nhau. Một nam tử mặc y phục đen, sắc mặt lạnh băng giống như bức tượng điêu khắc. Hắn chắp hai tay sau lưng, nhìn người đối diện. Khí thế quanh thân vô cùng cường đại, là vẻ cứng cỏi đã cô đọng qua bao nhiêu năm tháng chinh chiến sa trường. Người thường tuyệt đối không thể đánh lại hắn. Đối diện với hắn là một nữ tử anh khí bừng bừng phấn chấn, nàng kia mặc áo giáp, tay cầm cây giáo, đứng ở đó thở hồng hộc. Hai người đó tựa như mới trải qua một trận đánh vui sướng tràn trề. Nữ tử kia thu giáo lại, thở dốc nói "Ta thua." Trong ánh mắt lộ ra ý cười. Sau đó, đi tới trước mặt nam tử. Hai người đứng chung một chỗ, khí thế giống nhau, nữ tử này tuy rằng kém nam tử, nhưng cũng làm người ta không dám tự ý bỏ qua. Chờ đến khi hai người trên đài thu tay lại, nữ binh dẫn Tô Yên tới mới lên tiếng "Tướng quân, công chúa điện hạ tới." Tô Yên mặc y phục màu lam nhạt, da thịt trắng trẻo tinh tế, mang theo dáng dấp yêu kiều của nữ nhân, không hề phù hợp với những người đang mặc giáp phục đứng xung quanh đây. Nam tử trên đài nghe thấy lời nữ binh kia nói, quay đầu nhìn Tô Yên. Sau đó, lên tiếng hỏi "Công chúa điện hạ ở nơi này có quen không?" Khi nói chuyện có chút xa cách. Vị này chính là Trấn Nam Vương Âu Dương Du đại danh đỉnh đỉnh. Hắn cũng không vì Tô Yên là Vương phi chưa vào cửa mà có bất kỳ biến hóa gì. Tô Yên lạnh nhạt đáp "Cũng được." Âu Dương Du nghe Tô Yên nói xong, ánh mắt lại quay trở về nữ tử đang đứng cạnh mình, nói "Lực tấn công không đủ mạng, còn phải luyện tập thêm." Nữ tử kia liền gật đầu "Tuân lệnh, Tướng quân!" Rồi nói thêm một câu "Tướng quân dạy hết cho ta như vậy, không sợ một ngày ta đánh bại Tướng quân sao?" Âu Dương Du mở miệng "Sẽ không có ngày đó đâu." Dù như vậy, nữ binh kia cũng rất tự hào "Tống Phó tướng, tỷ là nữ trung hào kiệt, dù có lật tung toàn bộ Kim Vĩnh quốc cũng sẽ không có nữ nhân nào xuất sắc hơn tỷ nữa." Nữ nhân kia cười nhẹ, lên tiếng "Được rồi, muội không cần khen ta." Nữ binh kia nghe xong liền tỏ vẻ không tán thành "Đó chính là sự thật, dũng khí của tỷ, nỗ lực của tỷ không hề thua kém đấng nam nhi. Chức phó tướng này tỷ xứng đáng hơn bất kỳ một nam tử nào."