Suy nghĩ trong chốc lát.
Cô nhắm mắt lại.
Trước kia luôn duy trì việc làm và nghỉ ngơi thật đúng giờ, hiện giờ quá nửa đêm một chút đã thực mệt.
Bởi vì buổi sáng ngày mai còn phải hành động.
Cô cũng không xóa đi vết dịch dung.
Ngược lại dựa vào mép giường, nhắm hai mắt lại.
Buổi sáng hôm sau, Tô Yên đúng 6 giờ tỉnh lại.
Đầu tiên là đi toilet, nhìn mìn trong gương.
Xác nhận dịch dung vẫn hoàn hảo.
Tiếp theo, đi đến phòng bếp, làm một cái sandwich đơn giản.
Thời gian còn lại, chờ.
Chờ cái gì?
Chờ điện thoại vang lên.
Chờ thông báo Thời Thù ra cửa, cô liền có thể hành động.
Chỉ là cô bắt đầu chờ từ 6 giờ sáng.
Vẫn luôn chờ tới 6 giờ chiều.
Người kia thế nhưng vẫn không ra khỏi cửa.
Buổi tối 9 giờ, Tô Yên nhận được một cuộc điện thoại.
Bên kia điện thoại lên tiếng.
"Tinh, đáng lẽ ra lịch trình của Thời Thù hôm nay từ sáng đến tối đều có hoạt động.
Nhưng không biết vì lí do gì, hắn không có đi, cả ngày đều ở trong phòng."
Tô Yên nhớ tới đêm qua, câu cuối cùng hắn nói.
Hắn nhìn về phía cô, ánh mắt sáng lên, nhưng mà bộ dáng lại rất đáng thương.
"Thân thể của anh bị em làm bị thương rồi, không có cách nào đi làm, làm sao bây giờ?"
Tô Yên cúi đầu, thì ra là sự thật ư.
Cô không hiểu lắm về giới giải trí.
Nhưng hiện giờ nghe cộng sự nói, hắn đúng là không đi làm.
Đầu dây bên kia lại nói
"Tinh, 12 giờ tối nay khách muốn nhận hàng, nên làm cái gì bây giờ?"
Tô Yên trầm mặc một lúc
"Địa điểm ở đâu?"
"Sân bay siêu thị quầy 2 số 01."
Tô Yên
"Ân, tôi đã biết, tôi sẽ đưa đồ đúng giờ."
Nói xong, cô cắt đứt điện thoại.
Nhìn thời gian, đã 9 giờ.
Cô dẫm lên cửa sổ, tiến vào phòng tầng dưới.
Lúc Tô Yên một lần nữa tiến vào phòng của Thời Thù.
Người nào đó đang tắm.
Cô muốn đi đến phòng rửa mặt.
Kết quả, rắc rắc một tiếng, cửa phòng tắm mở ra từ bên trong.
Tiếng nước từ vòi sen ngừng lại.
Người nào đó chỉ quấn một cái khăn tắm ngang hông, xoa xoa tóc từ bên trong đi ra.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Thời Thù sửng sốt.
Đại khái là không nghĩ tới mình đang tắm Tô Yên sẽ đến, liền biểu hiện ra bộ mặt cô vợ chờ chồng đã lâu.
Tô Yên nhìn hắn quấn khăn tắm từ bên trong đi ra, tầm mắt đầu tiên là đánh giá khắp người hắn, sau đó dời mắt đi.
Ánh mắt nhìn nhìn một lượt trên giường, đến sô pha.
Không có.
Cô lên tiếng
"Áo tắm dài của anh đâu?"
Tiểu Hoa
"Ký chủ, chị nhìn thân thể người ta, chẳng lẽ không thẹn thùng hoặc cảm khái một chút sao?"
Nghe được lời Tiểu Hoa nói, Tô Yên tập trung lực chú ý trên eo của Thời Thù.
Thời Thù bị cô nhìn liền cúi đầu, lông mi run run.
"Tiểu Quai như thế nào nhanh như vậy liền tới rồi?"
Từng giọt nước trên tóc nhỏ tí tách xuống sàn.
Trượt xuống tận eo, ẩn vào khăn tắm màu trắng, lặng lẽ biến mất không thấy.
Tô Yên chú ý trên cổ tay hắn.
Trên cổ tay kia, băng gạc màu trắng bị tháo ra.
Không biết vì sao, càng nhìn cổ tay của hắn, càng cảm thấy còn nghiêm trọng hơn so với ngày hôm qua.
Trước đó còn trông thật không có gì, còn bây giờ lại sưng đến lợi hại.
Xanh tím một mảnh.
Hai tay đối lập cực kỳ rõ ràng.
Giống như là cổ tay phải đang đeo một cái bao vậy.
Cô nhíu mày một chút.
Bất quá thực nhanh, rời tầm mắt đi.
Tiếp tục tìm kiếm áo tắm dài hôm qua.
Thời Thù đem khăn lông từ tay trái, chuyển tới trên tay phải.
Tiếp tục như không có việc gì xoa tóc.
Một bên lau một bên hỏi
"Tiểu Quai đang tìm cái gì?"
Vốn dĩ Tô Yên đang tìm áo tắm dài.
Kết quả nhìn hắn dùng tay phải xoa tóc, tầm mắt dừng ở trên người hắn một lúc.
Lên tiếng
"Tay anh bị thương rất nghiêm trọng, tốt nhất không cần dùng tay phải xoa tóc."