Thời Thù nhìn Tô Yên chằm chằm, toàn mắt toàn tâm đều là u oán.
Hắn không nói chuyện, ngược lại ở trong đầu, Tiểu Hoa ngây ngô nhanh chóng trả lời
"Ký chủ, hắn muốn ngủ với chị. Muốn cùng chị có quan hệ xác thịt, thuận tiện sinh tiểu bảo bảo a-."
Tô Yên trầm mặc.
Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy, thống tử của mình cũng hiểu thật nhiều.
Thời Thù ôm lấy Tô Yên, ngữ điệu khàn khàn
"Mỗi nơi trên người em, anh đều phải hôn."
Hiện giờ Tô Yên không có ký ức.
Chính là một tờ giấy trắng nhỏ.
Thế cho nên vừa nghe câu nói đó, mất một lúc cô mới load kịp thông tin.
Sau đó, sắc mặt xoát một chút liền đỏ.
Thời Thù nhìn má cô đỏ bừng đỏ bừng.
Cảm thấy có chút mê người, cúi đầu, hôn lên khóe môi hồng nộn nộn kia.
Cắn một ngụm.
Hít lấy, trằn trọc.
Sau đó, hai người thành công lăn đến trên giường.
Dưới từng đợt dồn dập xé mở quần áo, da thịt dần tương dán.
Lúc này, vòng tay màu đen Tô Yên vẫn luôn mang trên cổ tay đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ.
" tích tích tích tích "
Vòng tay kêu lên.
Tô Yên đang đỏ mặt nhắm mắt, bị đè ở trên giường, liền nhanh chóng mở mắt.
Phịch một tiếng.
Thời Thù bị đẩy xuống giường.
Ái muội dục vọng trên mặt hắn còn chưa tiêu tán.
Chờ đến khi hắn phản ứng lại, người trên giường đã nhảy cửa sổ ra ngoài.
Thời Thù ngồi dưới đất.
Trên mặt cảm xúc biến ảo.
Cổ áo tắm mở ra, chứng minh hắn đã thiếu chút nữa là có thể ôm cô vợ nhỏ nhà mình lăn giường.
Sau đó, cô vợ nhỏ thân thể khoẻ mạnh kia, dùng một tay liền đẩy hắn xuống đất, chạy.
Nhắm mắt lại, từ trên mặt đất bò dậy.
Những cảm xúc kia đều đã tiêu tán sạch sẽ.
Chỉ còn lại có buồn bực, khó chịu.
Hắn cầm lấy di động, bấm một dãy số.
Điện thoại bên kia thực mau liền có người nhận.
"Tiên sinh."
Là thanh âm Tần Như.
Thời Thù mí mắt buông xuống dò hỏi
"Chu Viện kia, ở phòng nào?"
"Tiên sinh, phòng 601."
Tần Như vừa dứt lời, Thời Thù liền nhanh chóng cắt đứt điện thoại.
Mặt khác một bên, Tô Yên nhảy cửa sổ ra ngoài.
Nhanh chóng dựa theo ống dẫn trượt xuống đến phòng 601.
Cửa sổ kia đã bị phá hỏng rồi.
Cô từ trong túi móc ra một tấm lá sắt nhỏ bằng bàn tay.
Nhìn không ra đó là thứ gì.
Cho đến khi cô xoay người nhảy vào phòng.
Tấm lá sắt kia mở ra.
Là cái mặt nạ màu đen nửa mặt.
Tô Yên đeo nó lên.
Chỉ có thể nhìn thấy đôi môi hồng nộn.
Đi vào phòng, lọt vào trong tầm mắt là Chu Viện vô lực giãy giụa, bị buộc chặt lấy.
Một tên đàn ông mặc đồ đen đang khiêng Chu Viện lên muốn chạy.
Sau đó, thấy Tô Yên vừa lúc nhảy vào.
Tên kia sửng sốt.
Sắc mặt quái dị
"Mày chính là Tinh?"
Tô Yên không nói chuyện.
Cô nhấc một cái bình hoa ở bên cạnh lên, giây tiếp theo liền đánh cùng tên đàn ông kia.
Uy danh của Tinh trong tổ chức Nhật Nguyệt đã được truyền bá rộng rãi.
Sức chiến đấu đệ nhất.
Thần bí đệ nhất.
Chính vì như vậy mới gợi lên tính hiếu thắng của mấy kẻ trong cùng ngành.
Đệ nhất?
Không phục.
Người trước mắt này, chính là một trong số đó.
Chỉ là khi chân chính giao thủ cùng Tinh.
Mới có thể rõ ràng cái loại danh xưng này.
Một kích đánh vào bả vai.
Liền khiến hắn ta bay va vào bức tường phía sau.
Ném xuống mục tiêu nhiệm vụ của mình.
Người nọ không phục.
Rút ra thanh đao sắc bén ra, chính thức đấu võ.
Năm phút sau.
Tô Yên một chân đá vào ngực người kia.
Đôi khi, trước mặt sức mạnh tuyệt đối, căn bản vô pháp phản kháng.